Tinh Thần Biến
Chương 348 : Tiếp liên đăng tràng
Ngày đăng: 23:21 19/04/20
"Oanh"Tiếng sấm vang rền, mưa không ngừng từ trên thiên không đổ xuống, nhưng khi những hạt mưa gần sát Tần Vũ, ma đế "Huyết Y", Quân Lạc Vũ thì tự nhiên thối lui, dường như ngay cả mưa cũng e ngại bọn họ.
Đối mặt với sự khiêu chiến lần nữa của Tần Vũ, nét mặt ma đế " Huyết Y" có chút kỳ lạ
- Tần Vũ, ngươi khiêu chiến ta?
Ma đế "Huyết Y" không quá ngạc nhiên, ngược lại có vẻ như khiêu khích, nhìn Tần Vũ cười.
Tần Vũ lạnh lùng nhìn ma đế "Huyết Y".
- Ma đế Huyết Y sao lại thế này?
Tần Vũ trong lòng có chút nghi hoặc, theo hắn dự tính, ma đế "Huyết Y" lẽ ra phải cảm thấy đau đầu mới phải.
Mái tóc đỏ như máu, ma đế Huyết Y đột nhiên lạnh lùng cười to, sau đó nhìn chòng chọc Tần Vũ nói:
- Ta từng nghe phụ thân nói qua, không nên đi đối phó với một tiểu cô nương, tiểu cô nương này trong tay giữ hai món thần khí khó cầu. Cô ta thực lực mặc dù chỉ là nhất cấp tiên đế nhưng ngay như cả ta, cũng không có cách nào đánh thương được chút nào.
Quân Lạc Vũ, Tần Vũ, không khỏi nhìn về phía bên Khương Nghiên.
Ma đế "Huyết Y" rõ ràng là nói Khương Nghiên.
Ma đế "Huyết Y" tiếp tục nói:
- Trong mắt người khác, có thể cho rằng sư tôn Khương Nghiên hùng mạnh, chỉ bằng việc cấp hai kiện thần khí, có thể khiến cho một người nhất cấp tiến đế, ngay cả lục cấp, thất cấp tiên đế đều không thể làm tổn thương. Khiến cho nhiều người hâm mộ tiểu cô nương này. Tuy thế!
Ma đế "Huyết Y" nhếch mép tỏ vẻ coi thường:
--- Trong mắt ta, này tiểu cô nương, chỉ là một người có bảo vật. Còn chẳng qua là một kẻ phế vật gặp may mà thôi.
- Cô ta có hai món thần khí, phòng ngự khẳng năng rất mạnh, đứng ở trước mặt ta cũng không làm tổn thương cô ta một chút. Nhưng sức công kích của cô ta thì sao? Nhất cấp tiên đế, thậm chí có thần khí. Công kích có mạnh mấy cũng chẳng đáng gì. Loại này đối với ta không một chút uy hiếp. Ta chẳng coi ra gì.
Ma đế Huyết Y nhìn về phía Tần Vũ:
- Như hiện tại, ta rất xem thường loại người này, trong đó, ngoài tiểu cô nương may mắn kia, còn có ngươi Tần Vũ!
Tần Vũ hơi giật mình.
- Ngươi mặc áo giáp thần khí, thậm chí với cả phân thân cũng có áo giáp thần khí, vũ khí tấn công cũng là thần khí. Còn nữa…Lực tấn công của ta vào trong cơ thể ngươi không ngờ lại không giết chết ngươi. Có lẽ bên trong cơ thể ngươi cũng có bảo vật nào đó bảo hộ nguyên anh.
Ma đế Huyết Y ánh mắt ẩn chứa xem thường nhìn Tần Vũ,
- Cùng ngươi chiến đấu một lúc lâu như thế, ta cũng hoàn toàn hiểu được. Ngươi cùng với tiểu cô nương may mắn kia cùng một dạng, phòng ngự thì được. Nhưng về công kích lực rất yếu. Thậm chí dù có thần khí. Ngươi cũng không đả thương được ta.
- Ta … hoàn toàn có thể không xem sự tồn tại của ngươi trong mắt.
Ma đế Huyết Y từ từ dịch chuyển, ánh mắt băng lãnh ( lạnh như băng ) nhìn Tần Vũ,
- Đừng có không phục thế, như quả không phục, ngươi có thể đến tấn công ta, ta đứng tại đây không phản kháng, ngươi giết được ta, ta chết không oán.
Tần Vũ trầm mặc .
- Ta có thể giết chết hắn sao?
Tần Vũ trong lòng tự hỏi. Bản thân có thần khí chiến y bảo hộ, cùng dạng có sinh mệnh nguyên lực. Thể nội hắc động phòng ngự càng cực mạnh, không phải nguyên anh yếu ớt. Chính vì vậy khi ma đế Huyết Y tấn công không thể giết chết hắn.
Nhưng lực công kích thì sao?
Thậm chí có thần kiếm "Phá Thiên". Nhưng so về thực lực bản thân thêm thần khí "Phá Thiên", ma đế Huyết Y mặc dù chỉ có một kiện cực phẩm ma khí chiến y. Nhưng lục cấp ma đế công lực dung nhập chiến y, chắc chắn có thể gia tăng phòng ngự của bản thân.
Thậm chí đối phương triển khai "Vực", bản thân mình căn bản không có cách nào áp sát thân thể đối phương.
Quân Lạc Vũ tức giận nói, hắn căn bản không ngờ kiêu ngạo như ma đế Huyết Y, lại có thể đánh lén như thế.
Khương Nghiên sắt mặt cũng lập tức biến đổi.
- Quân Lạc Vũ, Tần Vũ, lần nay coi như bọn ngươi may mắn, có tiểu cô nương may mắn ở cạnh bọn ngươi, lũ phế vật bọn ngươi cũng chỉ có thể trốn sau lưng đàn bà thôi.
Ma đế Huyết Y cười lạnh, nói xong liền hoá thành một tia sáng theo phương đông bay đi.
Nhưng đạo quang mang này tốc độ quay lại còn nhanh hơn.
" Oanh ong ong!" ma đế Huyết Y thân thể chui nhập vào đất, mặt đất bị xé rách hoàn toàn
Ma đế " Huyết Y" thân thể trong nháy mắt từ dưới đất thoát ra.
- Huyết Y, ngươi đường đường lục cấp ma đế lại đi vũ nhục hai kẻ vãn bối, không phải có chút quá đáng sao? Ngươi không phải cho rằng chính mình thực lực rất mạnh sao, ta Vô Danh tiện đây muốn cùng ngươi so tài.
Thanh âm từ trên bầu trời Đông Tinh thành vang vọng lại.
Kim quang từ xa xạ tới, đến bên cạnh Tần Vũ, Quân Lạc Vũ, Khương Nghiên. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Chính là Long tộc đệ nhị cao thủ: Ngao Vô Danh.
- Ngao Vô Danh.
Ma đế Huyết Y nheo nheo mắt, sắt mặt càng thêm tái nhợt, chỉ là ánh mắt ngược lại càng thêm lạnh lẽo.
- Phải, là ta.
Ngao Vô Danh đứng thẳng, tóc dài màu vàng phất phơ theo gió. Khí thế của hai người chỉ nhìn qua là biết ngay cao thấp rồi.
Ngao Vô Danh là ai? Ngay cả thất cấp ma đế "Huyết Y Lãnh" cùng thất cấp tiên đế, hai người liên thủ cũng chưa phải đối thủ. Lục cấp ma đế "Huyết Y" này so "Huyết Y Lãnh" còn khoảng cách rất lớn. Ở trước mặt Ngao Vô Danh không có một chút năng lực phản kháng gì.
- Huyết Y, Long tộc có hai đại cao thủ ngươi phải chú ý, Long Hoàng thì không phải nói, ngay cả bản thân cha cũng tự nhận không bằng. Ngoài ra Long tộc hoàng tử "Ngao Vô Danh", hắn tuy chỉ là thất cấp yêu đế, nhưng bản thân là Ngũ Trảo Kim Long, thực lực chân chính không dưới phụ thân, chỉ riêng Ngao Vô Danh có thần thương Phá Kiên cực mạnh, trước mặt hắn ngươi có thể giữ được tính mạng còn khó nói.
Lời phụ thân hiện lên trong não, ma đế "Huyết Y" tay phải nắm chặt chiến đao, nắm đến phát bạch cả ra.
- Vô Danh, lâu ngày không gặp, ngươi nguyện ý chịu chỉ dạy con ta, chính là phúc khí của con ta.
Một giọng nói lãnh đạm trên không Đông Tinh thành vang lên, một đạo thân ảnh từ xa, chỉ hai cái chớp mắt đã tới gần.
Tóc dài màu đen, nhẹ nhàng buông thả, sắc mặt tuấn mĩ khó có thể phân biệt tuổi tác, ngoài ra còn một thân bạch y cao nhã, xem bộ dáng khí chất, người đến phảng phất tựa thanh cao "Bạch Y Văn Sĩ".
- Phụ thân.
Ma đế Huyết Y nhìn người mới đến, chỉ là nói xong liền đứng sang một bên.
Người đến hiển nhiên là Huyết đế "Tuyết Thiên Nhai".
người dịch chú thích:
(1)hồng mao quỷ? khảm sài đao?": quỷ lông đỏ,đao bửa củi
(2) bổn tôn: chỉ bản thân thực sự, phân biệt với phân thân ( ảo ảnh) là cái bản thân biến ảo ra