Tinh Thần Biến

Chương 350 : Tam Cá Yếu Cầu

Ngày đăng: 23:21 19/04/20




Huyết Y dù sao cũng là ma đế, còn là một ma đế cao ngạo, bắt hắn xin lỗi một tiểu cô nương mới tam cấp thiên tiên trước mặt mọi người, đúng là làm khó cho Huyết Y.

- Bỏ đi, gia gia.

Lâm Lâm nhìn bộ dạng đó của Huyết Y, mềm lòng nói.

- Huyết Y, còn không mau cảm ơn Lâm Lâm cô nương.

Tuyết Thiên Nhai bình thản nói.

Tuyết Thiên Nhai tuy bề ngoài không đổi sắc mặt nhưng trong lòng thì tràn đầy tức giận, nghĩ tới Huyết Ma Đế tung hoành tiên ma yêu giới chưa bao giờ chịu thiệt, nhưng hôm nay gặp phải đám Ngao Vô Danh, Ẩn Đế, Hắc Bạch song đế hắn đành phải nuốt giận vào bụng.

Huyết Y nghiến răng ken két:

- Cảm ơn...

- Tuyết Thiên Nhai, lần này trước hết là do đồ tôn ngươi muốn cưỡng ép tôn nữ ta làm bạn đời của hắn, ngươi cho rằng đồ tôn ngươi là cái gì? Dám ở Ẩn Đế tinh bá đạo như thế. Sau đó con trai ngươi còn muốn cháu gái ta bồi táng. Ngươi cho là… chỉ một câu xin lỗi là đủ sao?

Đôi mắt của Lâm Ẩn lấp lóe.

Tuyết Thiên Nhai giật mình.

- Lâm Ẩn ta chỉ có một đứa cháu gái, bất kể là ai bắt nạt cháu gái ta, ta đều không dung tha. Sự tình hôm nay nếu ngươi không xử lý sao cho ta vừa lòng, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua.

Lâm Ẩn hùng hổ hăm doạ.

Tuyết Thiên Nhai nhất thời không nói nên lời.

Mấy người Ngao Vô Danh, Quân Lạc Vũ, Khương Nghiên, Tần Vũ nhìn thấy cảnh này đều kinh ngạc.

Giỏi cho Ẩn Đế!

Tần Vũ thầm tán thưởng trong lòng.

Xem ra lời đồn đại không thể tin hoàn toàn, Ẩn Đế này tính tình cũng không tốt như trong truyền ngôn, lúc giận dữ cũng doạ người ta hoảng sợ. Tần Vũ mừng rỡ đứng một bên xem trò vui.

- Lạc Vũ huynh đệ, Tần Vũ huynh đệ, nếu ta đoán không sai, Ẩn Đế lần này muốn lập uy rồi.

Tiếng Ngao Vô Danh cười trên nỗi đau của kẻ khác vang lên trong đầu Tần Vũ.

Tần Vũ nhìn Ngao Vô Danh.

- Các ngươi đừng nghi hoặc. Ẩn Đế không tham quyền lợi, cũng không tranh đoạt địa bàn, nhưng đối với người thân của mình thì cực kỳ quan tâm. Năm đó sau khi con trai và con dâu bị người ta giết, Ẩn Đế nổi giận triệt hạ toàn bộ người trên cái tinh cầu đó, bất kể là địch nhân hay người bình thường, cả cái tinh cầu đều hoá tro bụi.

Ngao Vô Danh nói đến đấy cũng than thở.

- Cao thủ cấp tiên đế muốn huỷ diệt một tinh cầu không phải là việc khó, nhưng dám phá huỷ hoàn toàn cả một tinh cầu hoá thành tro bụi như Ẩn Đế cũng chẳng có mấy người.

Ngao Vô Danh tán thưởng.

Tần Vũ cả kinh, không nhịn được nhìn về phía Lâm Ẩn.

Người trung niên trông có vẻ thân thiết này, khi nóng giận không ngờ lại dám phá huỷ hoàn toàn cả một tinh cầu.

- Ẩn Đế cũng không dễ chọc vào đâu. Lần này Huyết Ma Đế khẳng định phải chịu thiệt thòi lớn rồi.

Tần Vũ hiểu ra một chút vì sao Ẩn Đế làm như thế.

Giọng của Ngao Vô Danh lại vang lên trong đầu Tần Vũ:

- Tần Vũ, Lạc Vũ, việc Ẩn Đế có cháu gái rất bí ẩn, Trước đây Ẩn Đế luôn một mực giữ kín việc này. Ta cũng đến hôm nay mới biết đó. Ta nghĩ Ẩn Đế thấy hôm nay bị người ngoài biết đến sự tồn tại của cháu gái ông ta do đó có thể nhân đây lập uy, chấn nhiếp người khác.

- Đáng thương thay cho Huyết Ma Đế.

Tần Vũ cười truyền âm nói. Ẩn Đế lập uy lại đúng ngay vào Huyết Ma Đế.
Lâm Ẩn nói rồi đưa tay chỉ Tần Vũ.

Tần vũ hơi ngạc nhiên:

- "Sao lại đề cập tới mình nhỉ?"

Lâm Ẩn nói tiếp:

- Tần Vũ tiểu huynh đệ trước đây căn bản không quen biết gì con trai ngươi, lần này vì cứu cháu gái ta mới xuất thủ giết đồ tôn của ngươi. Đồ tôn ngươi lần này cuồng ngạo thái quá, dám vọng tưởng cưỡng đoạt cháu gái ta, Tần Vũ tiểu huynh đệ ra tay là không sai mà ngược lại là rất đúng.

Tần Vũ nghe thế bất giác lắc đầu cười.

Đúng? Sai?

Việc mình làm đúng hay sai đâu cần người khác đánh giá, lần này bản thân hắn xuất thủ là vì "Lâm Lâm" này là cô gái mà đồ đệ đã chết của hắn yêu.

- Tần Vũ tiểu huynh đệ không có gì sai, nhưng con trai ngươi làm trọng thương hắn, cũng nên xin lỗi. Đó chính là yêu cầu thứ ba của ta!

Lâm Ẩn lãnh đạm nói.

Ánh mắt của Tuyết Thiên Nhai hướng về phía Tần Vũ.

- Huyết Y, xin lỗi đi.

Thanh âm của Tuyết Thiên Nhai không một chút tôn trọng.

Ma đế Huyết Y ở bên cạnh sắc mặt trắng như tờ giấy, lúc này hắn đang không ngừng sử dụng năng lượng trong cơ thể áp chế cấm chế trong nội bộ nguyên anh, sự tồn tại của cấm chế buộc hắn sau này vô pháp sử dụng toàn bộ năng lượng của bản thân.

Ma đế Huyết Y nghiến răng tiến lên trước hai bước giương mắt nhìn Tần Vũ giống như độc xà giương mắt nhìn con mồi, nói với giọng điệu lạnh băng:

- Tần Vũ, lần này là ta không phải, xin lỗi.

- Không cần thế đâu.

Tần Vũ đột nhiên đưa tay ngăn lại nói.

- Ta hiểu ngươi bây giờ rất không phục, bị người khác cưỡng ép xin lỗi ta như thế, ngươi nói một cách khó chịu làm ta cũng không thoải mái để tiếp nhận. Ta biết ta đã giết đồ đệ ngươi, ngươi cũng không dễ dàng bỏ qua mối thù này.

- Huyết Y, ta lúc nào cũng hoan nghênh người tìm ta báo thù, đương nhiên… đến lúc đó ai giết ai còn chưa nhất định.

Tần Vũ nói xong liền quay đi.

- Bây giờ ngươi đừng có xuất thủ, vừa rồi ngươi đã không giết được ta, hiện tại ngươi chỉ còn một nửa thực lực thôi.

Loại xin lỗi này, Tần Vũ căn bản không tiếp thu được

Tần Vũ nói xong nhìn Lâm Lâm mỉm cười nói:

- Lâm Lâm cô nương, cô có gia gia như Ẩn Đế tiền bối đây, một nhân vật nhỏ như ta nhúng tay vào cũng vô dụng.

- Tần Vũ tiên sinh.

Lâm Lâm vội vàng nói.

Tần Vũ cười nói:

- Lâm Lâm cô nương không cần nói nhiều, ta hiểu thực lực bản thân, nhưng có một câu ta muốn nói, lúc trước ta đã cam kết, về sau bất kể có sự tình gì cần đến ta, ta nhất định sẽ toàn lực giúp cô giải quyết. Hiện tại nghe ra thì buồn cười, nhưng chỉ cần Lâm Lâm cô nương nhớ kỹ lời này trong lòng, nếu có ngày cần đến ta mà không ngại thực lực của ta thấp thì cứ truyền tấn cho ta. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn

Tần Vũ nói rồi nhìn về phía Ngao Vô Danh, Quân Lạc Vũ, Khương Nghiên:

- Vô Danh đại ca, ở đây không còn chuyện gì nữa, đệ về trước vậy, Ẩn Đế, Hắc tiên đế, Bạch tiên đế, ba vị tiền bối, vãn bối cáo từ.