Tinh Thần Biến
Chương 357 : Băng Phong Tông
Ngày đăng: 23:21 19/04/20
Nhìn không gian vô tận trong Khương Lan Giới, Tần Vũ hít sâu một hơi.
- Phải đi ra thôi, lần này cẩn thận một chút, ít nhất phải biến đổi dung mạo.
Dung mạo toàn thân Tần Vũ biến đổi.
Tóc vốn dài biến thành ngắn ba thốn, bộ hắc sắc trường bào cũng biến thành lam sắc y phục ngắn bó sát người, toàn thân tinh anh hơn một chút, diện mạo thô kệch hơn.
Chuẩn bị xong đâu đó Tần Vũ liền rời khỏi Khương Lan Giới.
- Ân? Có người giám thị?
Tần Vũ cảm thấy rất rõ có linh hồn chi lực của hai người lướt qua hạt cát do "Khương Lan Giới" biến thành.
- Một người là Tiên đế, một người là Ma đế, thực lực phải là lưỡng-tam cấp.
Chỉ từ linh hồn chi lực lướt qua hạt cát Tần Vũ đại khái đã xác định được thực lực của hai người này.
Trầm ngâm một lúc, trong lòng Tần Vũ bất lực:
- Xem ra hai người này là do hai gã bát cấp Tiên đế, Ma đế kia phái đến.
Tần Vũ đã từng suy nghĩ về hai bát cấp Tiên đế, Ma đế, có đến tám phần là Tuyết Thiên Nhai và Vũ Hoàng.
- Hừ. Cho dù là bát cấp Tiên đế cũng không thể một mực kiên trì, bọn chúng chịu không nổi liền sai thủ hạ thay thế, ô?
Tần Vũ đột nhiên phát hiện một đạo tiên thức đã biến mất.
Tần Vũ hơi ngạc nhiên, sau đó mới phản ứng:
- Xem ra gã Tiên đế giám thị đã mỏi mệt rồi.
Tổng cộng có hai người giám thị, một người là Tiên đế, một người là Ma đế, bây giờ gã Tiên đế dĩ nhiên đã nghỉ ngơi, gã Ma đế này lúc nào mới nghỉ đây?
- Hi vọng một lúc nào đó giữa hai người này không có sự phối hợp.
Tần Vũ mong mỏi.
Một khi hai người này phối hợp với nhau, lúc ta nghỉ ngơi thì ngươi giám sát, lúc ngươi nghỉ ngơi thì ta giám sát, nếu vậy Tần Vũ muốn an toàn rời khỏi cũng không thể không từ ma giới đi theo đường vòng, Tần Vũ không muốn đánh một vòng lớn như thế.
Tần Vũ nhận định hai gã bát cấp Tiên đế Ma đế truy sát mình cạnh tranh với nhau, sao lại chịu hợp tác?
Thấy có khả năng này nên Tần Vũ quyết định chờ xem.
Lần chờ đợi này thế mà đã một tháng.
Một tháng sau....
Tần Vũ hưng phấn phát hiện bên ngoài quả nhiên không có tiên thức - ma thức giám sát nữa.
Tần Vũ tuyệt không biết, hai Tiên đế - Ma đế giám thị này mỗi năm đều nghỉ ngơi trong thời gian một tháng. Tuy thời gian nghỉ ngơi lệch nhau nhưng mấy năm lại có một thời gian ngắn không có ai giám sát.
Vũ Hoàng, Tuyết Thiên Nhai nhận định Tần Vũ không phát hiện được sự giám thị của đế cấp cao thủ, hơn nữa thời gian không có người giám sát rất ngắn, vì thế không để ý tới.
--------------
Bầu trời trong xanh vô bờ bến, trên không chỉ có vài đám mây trắng lững lờ trôi, lúc này Lam Tuyết tinh rất náo nhiệt, trên đường rất đông tu luyện giả.
Tần Vũ bây giờ đang đi trên đường.
- Nhớ lại lúc còn xưng là "Lưu Tinh tiên sinh" nhận nhiệm vụ sát thủ ở Tiềm Long đại lục từng để tóc ngắn, lâu lắm rồi không có để tóc ngắn.
Trong lòng Tần Vũ hạ quyết tâm phải đi giết Ngọc Thanh Tử trước đã.
- Từ lời nói của bốn sư huynh đệ này, Ngọc Thanh Tử chắc chắn là ở cùng một chỗ với hai Tiên đế khác, một người là trong tam thập lục quân còn một người là Vũ Phạm tiên đế trong thập bát đế. Gã Vũ Phạm tiên đế đó khó đối phó một chút nhưng khẳng định không bằng Thanh Huyết kiếm tiên. Gã Vũ Phạm tiên đế đó giết không nổi mình.
Trong lòng Tần Vũ không chút sợ hãi.
Bất quá cũng phải bố trí kế hoạch làm chuyện này.
Ít nhất… là phải biết môn phái của bốn sư huynh đệ này là môn phái nào, ở tinh cầu nào?
Tần Vũ suy xét trong lòng, trên mặt không khỏi có một tia tiếu ý.
- Mời hai Tiên đế đến chúc mừng, tông chủ khẳng định là có chuyện gì đó vui mừng lắm.
Tam sư huynh cười nói, lúc này bọn họ có chút mong đợi với lần quay về này vì có thể nhìn thấy hai Tiên đế.
Sau đó bốn sư huynh đệ lại bắt đầu huyên náo.
Những người khác trong tửu lâu căn bản không dám lên tiếng phản đối vì thực lực của bốn người này quá mạnh.
- Bốn tên tiểu bối các ngươi yên tĩnh một chút.
Một đạo thanh âm trầm trầm từ trong góc tửu lâu truyền tới.
- Ai?
Bốn sư huynh đệ biến sắc, đồng thời nhìn về phía phát ra âm thanh, đó chính là Tần Vũ đã biến đổi dung mạo.
- Đại sư huynh, địch nhân thâm bất khả trắc (thâm sâu khó dò – Halos).
Nhị sư huynh truyền âm nói.
Đại sư huynh sao lại không biết, bốn sư huynh đệ vừa nhìn thấy Tần Vũ đã sợ hãi trong lòng vì bọn họ phát hiện… bốn người họ căn bản không phát hiện được chút khí tức nào của Tần Vũ. Nếu nhắm mắt lại, thậm chí có thể cho là trong góc đó không có người.
- Tiền bối, bốn sư huynh đệ vãn bối không biết tiền bối ở đây nên đã lỗ mãng.
Đại sư huynh đứng lên cung kính nói.
- Các ngươi cùng một môn phái phải không? Trưởng bối là ai?
Tần Vũ bình thản uống rượu nói, mắt căn bản không nhìn bốn sư huynh đệ lấy một cái.
Đại sư huynh cung kính nói:
- Vãn bối là đệ tử của Băng Phong Tông ở Phiêu Nguyệt tinh hệ, tông chủ là Băng Liên tiên đế.
- Ô, là môn hạ đệ tử của Băng Liên à, nể mặt Băng Liên ta tha đó.
Tần Vũ bình thản đứng lên, sau đó thân hình lắc một cái đến bên cửa, quay lưng lại bốn sư huynh đệ,
- Bọn tiểu bối nhớ lấy, sau này đừng có làm huyên náo trong tửu lâu, trước hết hay nhìn cho rõ trong tửu lâu có những ai.
- Vâng, vâng.
Bốn sư huynh đệ đều đứng cung kính, nghe Tần Vũ xưng hô Băng Liên tiên đế với ngữ khí thân thiết, hơn nữa bọn họ cũng không nhìn ra được thực lực, bọn họ nhận định người thâm sâu khó dò trước mắt tuyệt đối là đế cấp cao thủ.
Đợi đến khi bốn sư huynh đệ ngẩng đầu lên nhìn Tần Vũ dĩ nhiên đã biến mất, lúc này bốn người mới thở ra một hơi dài.