Tinh Thần Biến

Chương 397 : Cân tung (Theo dõi)

Ngày đăng: 23:21 19/04/20




Nhìn từ trên trời xuống, Hắc Điểu tinh to lớn cũng chỉ có hai thành trì, một cái cực lớn là Hắc Điểu thành, còn một cái rất nhỏ là Hoàng thành.

Một bóng người từ trong Hắc Điểu thành bay ra, sau đó thuấn di đến ngoại vi của Hoàng thành. Quân cấm vệ canh giữ Hoàng thành nhìn thấy người tới là Tông Quật liền mở cửa thành, cung kính mời Tông Quật vào, sau đó lại đóng cửa thành lại.

Chỗ ba huynh đệ Tần Vũ đang ở tại Hắc Điểu thành.

Trong đình viện lúc này không chỉ có ba người Tần Vũ mà còn có Bạch Linh và Hắc Đồng nữa.

- Đại ca, nhị ca, có đúng là tỷ tỷ của muội chút nữa sẽ tới không?

Trên mặt Bạch Linh tràn đầy vui mừng, giờ đây cô vẫn còn có chút khó tin. Hắc Vũ ở bên cạnh nhẹ nhàng nắm lấy tay cô:

- Linh nhi, nàng cứ yên tâm, chốc nữa thôi là nàng có thể gặp Bạch Hinh tỷ rồi.

Tần Vũ và Hầu Phí ở bên cạnh cũng thấy rất cao hứng ở trong lòng.

Trong lòng Tiểu Hắc và cô Bạch Linh này hơn ngàn năm qua tại Khương Lan giới có lẽ là không được yên. Tần Vũ thầm than. Tiếp xúc với Bạch Linh đã lâu, Tần Vũ cũng biết tính cách thê tử Bạch Linh của Tiểu Hắc, cũng có thể đoán ra trong lòng Bạch Linh luôn khắc khoải.

- Đại bá, nhị bá, con có thể gặp đại di ngay bây giờ sao?

Cô bé Hắc Đồng thông minh lanh lợi khẽ giật giật tay Tần Vũ, Hầu Phí hỏi nhỏ.

Hầu Phí thích nhất là chơi đùa với Hắc Đồng, hắn cười hi hi nói:

- Đúng rồi, cứ ở đây đợi đi, từ khi con sinh ra tới giờ còn chưa gặp đại di nhỉ. Chốc nữa con sẽ được gặp, đây là công lao của nhị bá đấy!

Hầu Phí ghé mặt sát vào Hắc Đồng.

- Nào, Tiểu Đồng Đồng ơi. Thơm nhị bá một cái nào.

- Con không thơm đâu!

Hắc Đồng nhăn mặt sau đó đưa cái miệng nhỏ nhắn hôn mạnh lên mặt Tần Vũ một cái "Chụt!". Nguồn truyện: Truyện FULL

Tần Vũ ngạc nhiên.

- Nhị bá bắt con thơm nhị bá thì chẳng đời nào con làm, con chỉ thơm đại bá.

Hắc Đồng đắc ý vênh mặt. Cô bé Hắc Đồng này bây giờ vẫn còn là thiếu nữ, được cả đám trưởng bối bọn Tần Vũ chiều chuộng nên tính cách đâm ra hư. Hắc Vũ và Bạch Linh muốn giáo huấn Hắc Đồng đều phải thông qua sự đồng ý của Tần Vũ, Hầu Phí, thậm chí là cả bọn Ốc Lam, Dã Cù nữa.

Dẫu sao thì tiểu Hắc Đồng cũng lớn lên trong sự chăm sóc của đám người bọn Ốc Lam, Dã Cù, Tần Vũ.

- Tiểu Đồng, qua đây với mẹ.

Bạch Linh vẫy tay cười tủm tỉm, Hắc Đồng nhảy chân sáo tới ngồi trên chân Bạch Linh sau đó đưa đôi mắt ra vẻ đáng thương nhìn Hắc Vũ.

- Cha, con muốn ra ngoài chơi.

- Không được.

Hắc Vũ thẳng thừng cự tuyệt.

Đôi mắt to đang liếc ngang liếc dọc của Hắc Đồng trợn tròn:

- Cha, bao nhiêu năm rồi con cứ ở mãi trong Khương Lan giới buồn lắm. Con muốn đi dạo trong thành. Cha, con đã đạt tới cấp thiên yêu rồi, lâu như thế mà chưa được đi dạo lần nào nữa.

Hắc Vũ là người có tính cách như thế nào chứ, hắn vẫn giữ bộ dạng lạnh lùng như cũ.

- Đại bá?
Kẻ đó là Hoả Tình Thuỷ Viên, chắc chắn là Hầu Phí, một trong hai huynh đẹ kia của Hắc Vũ như bệ hạ đã nói. Thanh âm của Ngao Khô đột nhiên thay đổi. Có thể ra tay rồi.

×××

Trong đình viện, ba huynh đệ Tần Vũ với lại Bạch Linh và Hắc Đồng đang nói chuyện.

- Đại ca, Tông Quật sẽ không bán rẻ chúng ta chứ?

Hầu Phí nhíu mày hỏi.

- Nếu hắn bán rẻ chúng ta, mang người tới bắt chúng ta thì đúng là hỏng bét.

Tần Vũ lắc đầu:

- Chắc chắn không đâu. Nếu quả thật hắn muốn bắt trọn cả mẻ bọn ta thì bản lĩnh nói dối quá tốt. Ô, tiên thức của ta đã phát hiện tung tích của hắn.

Tiên thức của Tần Vũ phát hiện rõ ràng Tông Quật đang mang theo Bạch Hinh bay trên không Hắc Điểu thành đi tới.

- Hắn hiện đang mang theo một nữ tử có thực lực thất cấp yêu vương.

Tần Vũ nói rõ ra.

- Đúng, là tỷ tỷ của muội, năm xưa khi tỷ tỷ bị bắt thì đang ở cảnh giới thất cấp yêu vương.

Mặt Bạch Linh tràn đầy kích động.

Trong phút chốc Tông Quật và Bạch Hinh đã hạ xuống ngoài đình viện, Tần Vũ bảo Tiểu Hắc Đồng:

- Hắc Đồng, con đi mở cửa, mau đi gặp đại di.

Hắc Đồng mặt mày hớn hở đang định chạy đi thì… ngay vào lúc này.

- Tông Quật, ngươi to gan thật!

Một đạo thanh âm lạnh lùng từ trên không truyền xuống.

Một bóng người đột nhiên xuất hiện trên không của đình viện, đó chính là Bạch Phượng. Hai người Bạch Phượng và Ngao Khô luôn dùng yêu thức theo dõi Tông Quật và Bạch Hinh, đợi đến khi Tông Quật hạ xuống trước cửa đình viện này đang muốn gõ cửa thì bọn họ thuấn di thẳng tới đây.

Lập tức tại trường chỉ còn lại sự yên tĩnh, bất kể là Tông Quật, Bạch Hinh ở ngoài cửa hay mấy người Tần Vũ đang ở trong đình viện đều giật mình.

Đúng ngay lúc này.

- Tiểu Đồng, Linh nhi, vào Khương Lan giới.

Tiếng Tần Vũ dùng tiên thức truyền âm hầu như vang lên đồng thời trong đầu Tiểu Đồng và Bạch Linh. Hắc Đồng và Bạch Linh nhìn Tần Vũ, tâm ý Tần Vũ vừa động liền đưa hai người vào trong Khương Lan giới. Đồng thời tiếng Tần Vũ truyền âm cũng vang lên trong đầu Hắc Vũ và Hầu Phí:

- Nữ nhân phía trên là bát cấp yêu đế, cẩn thận đó.

Vừa truyền âm thân hình Tần Vũ vừa hoá thành một đạo lưu quang, hắn muốn cứu Bạch Hinh.

Bạch Hinh?

- Chắc ngươi là lão đại Tần Vũ của ba huynh đệ.

Cửa đình viện nổ tung biến thành bụi phấn, đồng thời một đạo thanh âm khàn khàn từ ngoài cửa truyền vào.

Chỉ thấy Ngao Khô mặt mày lạnh lùng, một tay chẹt ngang cổ Bạch Hinh, hai mắt nhìn chằm chằm vào Tần Vũ. Bạch Phượng thuấn di lên trên không còn Ngao Khô lại thuấn di tới cạnh Bạch Hinh, bởi vì Ngao Khô biết đối phương rất coi trọng Bạch Hinh.