Tinh Thần Biến

Chương 444 : Cư Dân Bản Địa

Ngày đăng: 23:22 19/04/20




Nghe được tiếng hừ lạnh. Tần Vũ không khỏi quay đầu nhìn về phía người vừa lên tiếng. Chính là một người trung niên nhân lạnh lùng, đôi mắt lạnh như băng, ẩn chứa nét ngoan độc, hung tàn.

- Tên này cũng khá đây.

Nét mặt Tần Vũ vẫn bình thản, giữ nguyên mỉm cười.

Thực lực người này là đệ thập thất tinh đế cấp, chỉ nói về tu vi thân thể thì tương đương với mình. Đáng tiếc ... nếu chân chính động thủ, Tần Vũ tự tin chỉ trong chốc lát là có thể giải quyết.

- Lưu Tinh, vị này là Lưu Lam phó tông chủ. Lưu Lam phó tông chủ đã đạt tới đệ thập thất tinh đế cấp, đệ nhị cao thủ trong Kim Hình tông chúng ta.

Phất Lan Đại trưởng lão lúc này ở một bên giới thiệu

- Bên cạnh Lưu Lam phó tông chủ chính là Bao Úc phó tông chủ, người cuối cùng trong ba vị phó tông chủ ngươi đã gặp rồi, là Khấu Phong phó tông chủ, còn vị kia là nhân vật đức cao vọng trọng trong Kim Hình tông và thủ hộ trưởng Lão.

Trong đại sảnh, ngồi trên ngôi chủ tọa chính là Kim Hình quân Hình Viễn.

Bên phải Kim Hình quân có ba chỗ ngồi, là Lưu Lam, Bao Úc hai vị phó tông chủ. Còn một chỗ trống, Tần Vũ đoán chính là chỗ của Khấu Phong phó tông chủ.

Bên trái Kim Hình quân có bốn chỗ ngồi, chỗ đầu tiên chính là thủ hộ trưởng lão. Còn lại ba chỗ đều trống, Tần Vũ biết chính là của Văn Phong, Đại trưởng lão và bản thân hắn.

Tần Vũ chỉ hơi nghiêng mình, giọng lạnh nhạt:

- Lưu Tinh ra mắt Lưu Lam phó tông chủ, Bao Úc phó tông chủ, thủ hộ trưởng lão.

Rồi không nhìn qua Lưu Lam, Tần Vũ quay về phía Kim Hình quân Hình Viễn, hơi nghiêng mình nói:

- Lưu Tinh ra mắt bệ hạ.

Nét mặt cùng lời nói của Tần Vũ đều thể hiện tính cách cao ngạo.

Người bình thường gặp mặt Kim Hình quân, đều khom người hành lễ, nói "bái kiến bệ Hạ", Tần Vũ chỉ hơi nghiêng người, nói "ra mắt", hai từ này có sự khác biệt rất lớn.

- Lưu Tinh Cung phụng kiêu ngạo gớm nhỉ.

Lưu Lam phó tông chủ cười lạnh nói.

Tần Vũ căn bản không thèm để ý tới vị Lưu Lam phó tông chủ này.

Lưu Lam phó tông chủ mặt mày biến sắc, Lưu Tinh không thèm quan tâm đến sự có mặt của hắn, làm sao có thể bỏ qua được? Lưu Lam lúc trước cũng vọng tưởng tranh chức Kim Hình quân, thế nhưng lại bại dưới tay Hình Viễn, nên mới phải đảm đương chức vị phó tông chủ. Ngoại trừ Hình Viễn, trước giờ hắn chưa chịu kém một ai.

- Lưu Lam, có lẽ bản tính Lưu Tinh vốn cao ngạo như vậy, ngươi cũng đừng quá để ý.

Kim Hình quân Hình Viễn khuyên can.

Lưu Lam lạnh lùng liếc mắt nhìn Tần Vũ, bèn im lặng không nói nữa.

Tần Vũ căn bản không thèm để tâm đến Lưu Lam, bản thân hắn cũng hiểu ... kẻ này đối với hắn không có uy hiếp gì cả.

- Lưu Tinh, cuối cùng ngươi cũng đến Thánh sơn, tin này thật sự làm ta cao hứng, ta vốn tưởng rằng ngươi sẽ tiếp tục khổ tu, không để ý tới chức vị Cung phụng này chứ.

Hình Viễn cười nhẹ nói. Hình Viễn khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, cho dù ngồi yên một chỗ như vậy cũng gây cảm giác như một tòa thái sơn, làm cho người ta không dám có chút coi thường.

- Bệ hạ, Lưu Tinh hắn đến Thánh sơn nhận chức Cung phụng, nguyên nhân trọng yếu không phải vì chức Cung phụng này.

Văn Phong cười nói, đồng thời nhìn về phía Tần Vũ. Tần Vũ gật đầu đồng ý:

- Bệ hạ, ta đến Thánh sơn, là hy vọng bệ hạ có thể cấp cho ta một thông hành lệnh bài để có thể tiến nhập Mê Thần điện.
Văn Phong cười nói.

- Tính ra cũng không phải người thật, có gì hay ho mà chiêm ngưỡng.

Tần Vũ nói xong liền xoay người.

- Văn Phong, chúng ta đến Truyền thừa điện thôi, ngươi nói xem Truyền thừa điện rốt cuộc là có cái gì?

Văn Phong cùng Tần Vũ vừa đi vừa bàn luận.

- Truyền thừa điện là nơi tân nhậm Kim Hình quân dung hợp "Truyền thừa chi bảo". Ví dụ như sau khi Kim Hình quân đời trước phi thăng thần giới, truyền thừa chi bảo được đặt lại trong Truyền thừa điện. Đến khi Hình Viễn bệ hạ xuất hiện, sẽ dung hợp "Truyền thừa chi bảo". Người quản lý Truyền thừa điện chính là "thủ hộ trưởng lão".

Văn Phong kể lại.

Văn Phong nói xong, hai người đã đi tới bên ngoài Truyền thừa điện.

Truyền thừa điện trông rất đơn giản, toàn bộ đều là màu đen, toát lên vẻ cổ kính. Chỉ đứng ở bên ngoài đại điện đã làm cho người ta cảm thấy một cỗ áp lực.

- Lưu Tinh, Văn Phong, các ngươi vào đây đi.

Một giọng nói từ trong đại điện truyền ra.

Tần Vũ nhìn vào, trong một góc của đại điện có một lão giả đen gầy ngồi khoanh chân, đúng là vị thủ hộ trưởng lão. Giờ này, thủ hộ trưởng lão nọ đã đứng dậy đi về phía hai người.

- Bức họa trên tường có ý nghĩa gì vậy?

Tần Vũ nghi hoặc nhìn về phía vách tường của truyền thừa điện.

Trên vách tường có một rất nhiều hình vẽ điêu khắc, Tần Vũ ánh mắt đảo qua liền phát hiện trên vách tường cả đại điện có hơn một vạn bức tranh được chạm trổ lên đó.

- Trên tường này là một ít cảnh tượng chiến tranh khi Ám Tinh giới chúng ta còn chưa có truyền thừa chi bảo.

Thanh âm của thủ hộ trưởng lão vang lên.

Tần Vũ đột nhiên nhìn thấy trong đó có một bức tranh.

Trên bức tranh đó có chứa tinh tế bản đồ của cả tiên ma yêu giới, chỉ là trên tấm tinh tế bản đồ này cắm đầy những mốc phân giới, dường như cả tiên ma yêu giới đều là do người Ám Tinh giới chiếm giữ.

- Sao lại thế này? Vậy người của tiên giới, ma giới, yêu giới ở đâu?

Tần Vũ tò mò dò hỏi.

Thủ hộ trưởng lão thở dài một tiếng:

- Đã quá nhiều năm rồi, đại đa số đệ tử của Ám Tinh giới đều đã quên mất ... tiên ma yêu giới vốn chính là đất của Ám Tinh giới.

Tần Vũ nghe thấy thế không khỏi chấn động trong lòng.

Cái gì? Cả tiên ma yêu giới, vốn chính là thuộc "Ám Tinh Giới"?

Thủ hộ trưởng lão mắt nhắm hờ, chậm rãi nói:

- Người Ám Tinh giới chúng ta, Vốn là cư dân bản địa của cả vũ trụ không gian, còn như người của tiên ma yêu giới người, bất quá chỉ là từ hạ giới phi thăng lên mà thôi ... chỉ là bọn họ phi thăng rất nhiều, hơn nữa năng lực sinh tồn quá mạnh mẽ, vượt xa người Ám Tinh giới chúng ta.