Tinh Thần Biến
Chương 453 : Nhị ca Tần Chính
Ngày đăng: 23:22 19/04/20
Chỉ nghe: "Dạ phải. Chủ nhân, Tần Chính đã biết người về rồi, vì vậy lần này y mới triệu tập các tộc nhánh về Đức Viên".
Mặc Kì Lân vô cùng thành thật nói.
- Nhị ca đã biết ta về thì chờ chút nữa gặp mặt cũng chẳng sao, bây giờ ta xem hậu bối tử đệ của Tần gia thế nào.
Tần Vũ khẽ nói.
- Dạ, chủ nhân.
Mặc Kì Lân nói. Tần Vũ thản nhiên từ cửa chính Đức Viên tiến vào, đối với không gian cảm ngộ của Tần Vũ. Đám hộ vệ cả tiên thiên cảnh giới vẫn chưa đến làm sao có thể thấy được Tần Vũ.
Tần Vũ từng bước đi trên hành lang quen thuộc .
"Nơi này là nơi năm xưa đại ca đã từng sống" Tần Vũ nhìn một đình viện "bất quá bốn ngàn năm rồi nơi này sớm đã sửa chữa thay đổi quá nhiều". Tần Vũ cảm thụ được sự thay đổi mới trong cảnh vật.
"Nơi này đã trở thành cấm địa, người ngoài không thể vào" Tần Vũ khẽ cười.
Đi khắp cả Đức Viên, cũng chính là Trấn Đông vương phủ năm xưa, Tần Vũ phát hiện…… nơi năm xưa mình cùng Tần Phong và phụ vương sinh hoạt đều được hộ vệ bảo hộ. người ngoài căn bản không thể tiến vào.
"Nhị ca tu luyện tốc độ quả là chậm thiệt." Tần Vũ thần thức đã quan sát thấy rõ thực lực của nhị ca mình ___ Không Minh trung kì. Bốn ngàn năm mới đạt tới KhôngMminh trung kì, loại tốc độ tu luyện này quả là làm người ta không nói nên lời.
Về đến nhà xưa, tâm của Tần Vũ vô cùng bình tĩnh.
Những đình viện năm xưa được dùng làm nơi ở cho khách bây giờ đã có vài người thuộc chi tộc của Tần gia, những người này ở Đường triều đế quốc đều là những nhân vật quan trọng nhất. Nhưng trong đại bản doanh của gia tộc, mỗi người điều rất khiêm nhường. Bởi vì những người thuộc những chi tộc này đều hiểu rằng địa vị của họ đều nhờ sự giúp đỡ của tộc chính (trực hệ) của Tần gia, hơn nữa thực lực thật sự của Tần gia thì quả là kinh người.
Đi đến cửa một đình viện.
- Cha, chúng ta sau này không gặp lại đệ đệ nữa sao?
Một giọng nói quen thuộc vang lên.
"Là Tần Vũ Đồng." chân Tần Vũ khẽ nhấc liền tiến vào trong đình viện.
Lúc này Tần Vũ Đồng đang nói chuyện với cha mình.
- Vũ Đồng. Đừng nghĩ nhiều nữa, chuyện này là do người cao nhất của Tần gia nhất tộc chúng ta – thái thượng nhị trưởng lão ra lệnh, không chỉ chi tộc của chúng ta, mà các tinh anh đệ tử của tất cả các chi tộc khác cũng phải đi.
Cha của Tần Vũ Đồng – Tần Phúc Lam không khỏi than mà nói.
Tần Vũ khẽ ngẩn ra.
Thái thượng nhị trưởng lão là người duy nhất tồn tại?
- Biết rồi.
Tần Vũ Đồng vẻ mặt có chút bất lực, sau đó hướng về cha mình hỏi tiếp.
- Cha, cha đã gặp qua thái thượng nhị trưởng lão chưa?
- Gặp qua một lần, thân phận của thái thượng nhị trưởng lão thì con cũng đã biết, đó là hoàng đế chân chính đầu tiên của "Tần hoàng triều" chúng ta năm xưa.
Tần Phúc Lam cảm động nói.
Tần Vũ Đồng trong mắt không khỏi lộ ra một tia sùng bái nói:
- Con đương nhiên là biết thái thượng nhị trưởng lão. Không chỉ có người mà còn thái thượng đại trưởng lão năm xưa thống lĩnh đại quân của Tần triều chúng ta đánh đông dẹp bắc, không ai ngăn nổi. Hơn nữa lợi hại nhất là thái thượng tam trưởng lão, nghe nói thái thượng tam trưởng lão thực lực thông thiên. Là người đầu tiên của Tần gia chúng ta phi thăng tiên giới.
- Không chỉ đơn giản như vậy. Thái thượng tam trưởng lão thực lực còn đáng sợ hơn so với suy nghĩ của con, cả những thế lực trong Bạo Loạn Tinh hải chiếu cố đến Tần tộc chúng ta như vậy cũng là vì thái thượng tam trưởng lão.
Bên cạnh mấy hộ tộc sứ giả thấy Tần Vũ không hành lễ liền tức giận hét lớn.
- Không được lỗ mãng.
Tần Chính linh thức truyền âm đến não mấy người.
Chờ cho mọi người trong các chi tộc đứng lên. Tần Chính khẽ cười nói:
- Mọi người, trước đây không lâu là thời gian nguy hiểm của Tần gia chúng ta. Chỉ là bây giờ nguy hiểm đã qua. Những tinh anh đệ tử ta đã cho về nhà. Tin rằng trong một tháng đều có thể về tới nhà. Mọi người có thể yên tâm rồi.
Bên dưới người trong các chi tộc nghe được đích thân thái thượng nhị trưởng lão nói ra câu này mới có thể khẽ thở phào.
Những ngày trước vì hai chữ "Nguy hiểm" mà đã làm cho các chi tộc như chim gặp cung vậy.
- Mọi người, mời vào nhập tiệc thôi.
Tần Chính nói xong thì đi xuống bên dưới.
Những người này thấy Tần Chính đi xuống, mỗi người đều kích động không biết nói gì, Tần Chính chỉ gật đầu khẽ cười hướng về Tần Vũ đi tới.
- Nhị ca, huynh quản lí thật không tệ, bây giờ con cháu của Tần gia chúng ta đã hơn vạn rồi.
Tần Vũ đã đứng lên.
- Nói cho đúng thì Tần gia đã hơn tám vạn rồi.
Tần Chính nói.
Tần Vũ đi đến trước mặt Tần Chính.
- Nhị ca!
- Tam đệ.
Tần Chính cũng hướng về Tần Vũ.
Tần Vũ Đồng ngồi cùng bàn với Tần Vũ nghe được đối thoại của hai người thì như trở nên ngây ngốc.
- Mọi người, những gì hôm nay nghe được xin đừng nói ra ngoài.
Tần Chính đảo mắt nhìn mọi người trong "Phong Vãn thính" một lượt.
Liền sau đó Tần Vũ cùng Tần Chính sánh vai rời khỏi Phong Vãn thính.
- Cha, con hồi nãy không nghe lộn chứ?
Tần Vũ Đồng nhìn cha mình là Tần Phúc Lam trong mắt như hiện vẻ "không thể tin nổi":
- Nếu như ta không nghe lầm, thì người đó chính là thái thượng tam trưởng lão trong truyền thuyết rồi.
"Y là thái thượng tam trưởng lão?" Tần Vũ Đồng nghĩ lại, tự mình đã trước mặt Tần Vũ nói về đều kiện tuyển chồng thì không khỏi đỏ mặt.
Còn trong "Phong Vãn thính" các thủ lĩnh của các chi tộc đều vô cùng hưng phấn. Thái thượng tam trưởng lão đã về rồi? Còn gì nguy hiểm nữa chứ. Cả đám người đều hưng phấn vô cùng, ai nấy đều an tâm rồi.
Để những người trong tộc yên tâm. Bởi vậy Tần Vũ lúc đó mới gọi nhị ca trước mặt mọi người.
Với thực lực của mình, căn bản chẳng cần che che dấu dấu.