Tinh Thần Biến
Chương 469 :
Ngày đăng: 23:22 19/04/20
Một gốc bạch diệp cổ thụ hùng vĩ phía ngoài một toà đình viện, ở trong đình viện này là nơi Văn Phong đang cư ngụ, vì nằm trên đỉnh núi, mấy trận gió cứ liên tục thổi qua, lá cây rụng xuống lả tả.
Dẫm bước trên thảm lá này, hắc bào bay lật phật, Tần Vũ đi tới phía ngoài đại môn đình viện
- Ủa!
Tần Vũ vừa tới ngoài cửa, đại môn liền tự động mở ra để lộ một thanh niên bận ngân sắc trường bào, gương mặt lãnh tuấn chính là Văn Phong. Hắn nhìn thấy Tần Vũ thì gật đầu:
- Vừa rồi Phất Lan đại trường lão vừa truyền âm nói cho ta biết là ngươi đã tới.
- Văn Phong,coi bộ ngươi có vẻ lo lắng lắm hả?
Tần Vũ cười cười truy vấn.
- Cái đồ gia hỏa nhà ngươi.
Văn Phong lắc đầu mỉm cười, gương mặt lãnh tuấn điểm một chút nét tươi cười tạo nên sự thu hút khác biệt.
- Lưu Tinh, ngươi hiểu rõ chuyện này mà. Thực lực của ta căn bản không bằng ngươi và Lưu Lam. Ta lo lắng không phải là cái địa vị quân chủ đâu.
- Tốt lắm,tiến vào hẳng nói tiếp. Chúng ta hai người không thể một người trong, một người ngoài cửa mà nói chuyện.
Văn Phong cười nói, Tần Vũ vừa nghe cũng bật cười, rảo bước tiến vào đình viện.
Ở giữa đình viện có một chiếc bàn cổ thạch màu xanh. Bên cạnh là ba chiếc ghế đá.
Tần Vũ , Văn Phong hai người ngồi xuống.
- Lưu Tinh, nói xem, kỳ này ngươi tới Mê Thần điện có thu hoạch được gì không?
Vừa ngồi xuống Văn Phong lập tức chất vấn.
- Ngươi có nắm chắc đánh bại được Lưu Lam hay không?
Tần Vũ vẫy tay, ở trên bàn liền xuất hiện một bình rượu và hai chén ngọc.
- Đừng có lo lắng, uống đi hẵng nói tiếp.
Tần Vũ lão luyện rót rượu, tựa hồ như không nóng vội.
Văn Phong lúc này trên mặt lại hiện ra nụ cười, nhìn Tần Vũ hân hoan:
- Ha ha… ta biết rồi, ngươi chắc chắn là thành công. Hừ, Lưu Lam đáng ghét này, trước đây mấy ngày còn trịch thượng với ta. Để xem lần này hắn không lấy được cái chức vị quân chủ thì còn kiêu ngạo sao đây!
Tần Vũ hơi nao nao.
- Ngươi làm sao mà biết được ta đã thành công?
Tần Vũ hỏi lại.
Đôi mắt Văn Phong hiện ra một tia giảo hoạt:
- Thấy bộ dạng của ngươi kìa, chẳng có chút lo lắng, lại còn có tâm tình vui vẻ uống rượu. Chỉ là… rượu này thiệt ngon a.
Nói xong Văn Phong uống hết một ly, còn chặc lưỡi tán thưởng.
- Không sai, ta đã thành công.
Tần Vũ mỉm cười nói,
- Lần này ta nắm chắc mười phần là sẽ lấy được chức vị quân chủ.
- Lần nữa, chúc mừng Kim Hình quân bệ hạ tương lai, uống nào.
Văn Phong cười cợt nói
Văn Phong, Lưu Lam đều gật gật đầu.
Cũng chỉ biết căn nguyên của ba đại linh bảo mà thôi. Mà biết rồi thì sao? Không biết thì lại khác gì?
Tần Vũ trong lòng lại âm thầm suy đoán:
- Người đó là ai? Hắn nói tộc dân của Ám Tinh giới là dân bản địa của vũ trụ không gian này, nên mới có trấn tộc chi bảo. Nói vậy là có ý gì? Hắn là thần vương chăng? Hay là Thiên tôn?
- Bây giờ ta phải nói cho các ngươi nghe một chuyện tối quan trọng. Đó chính là tác dụng của Kim Hình linh châu.
Thủ hộ trường lão nghiêm giọng nói.
Tần Vũ tạm thôi không nghĩ ngợi lung tung nữa. Văn Phong、Lưu Lam hai người cũng nhìn chằm chặp vào thủ hộ trường lão.
- Trong tam đại linh bảo. Kim Hình linh châu cực mạnh. Nhưng mà dù là thập bát tinh đế cấp cao thủ dù cho dung hợp với nó cũng không có cách nào phát huy hoàn toàn công hiệu. Có thể nói, Kim Hình linh châu công hiệu khủng bố đến kinh người.
Thủ hộ trường lão gương mặt đầy vẻ kính trọng.
- Một khi dung hợp với Kim Hình linh châu. Đầu tiên là "kim chi lực" trong cơ thể với sự trợ giúp của Kim Hình linh châu, uy lực tăng lên gấp mười lần, thậm chí còn có thể cao hơn. Chỉ là sự tăng cường này chủ yếu dựa từ trình độ dung hợp!
Thủ hộ trường lão chỉ nói một lần đã khiến cho Văn Phong và Lưu Lam hai người con mắt ửng đỏ.
Trong nháy mắt mà nâng cao thực lực tới mười lần, có được thì?
- Nhưng điều này vẫn chưa phải là tác dụng chính của Kim Hình linh châu. Công hiệu chủ yếu của nó là sau khi dung hợp với nhục thể, lực lượng nhục thể tăng cả chục lần. Sức cứng rắn tăng còn hơn thế nữa! Sự cứng rắn của thân thể quả kinh người. Có thể nói như vầy… cho dù thượng phẩm thần khí ở trước mắt các ngươi cũng chỉ là bình thường, còn như tới thần kiếp… tha hồ cho oanh lôi đánh vào người. Cũng không làm cho thân thể bị tổn thương chút xíu nào!
Thủ hộ trường lão có chút kích động:
- Kim Hình quân sở hữu Kim Hình linh châu. Sức phòng ngự có thể coi là vô địch. Cường đại vô địch! Một người có thể tung hoành ngang dọc khắp cả tiên ma yêu giới!
Văn Phong, Lưu Lam hơi thở có chút gấp rút. Không trách được Kim Hình quân là vô địch. Lại càng không trách được ở Ám Tinh giới không có tranh đấu, bởi vì ba vị đại tông chủ quá hùng mạnh đi!
Tần Vũ trong lòng cười nhạt.
- Vô địch à? Tại tiên ma yêu giới xem như vô địch, liệu có chống lại một thương của ta không?
Tần Vũ trong lòng thầm nghĩ.
Hắn hiểu được, Hồng Mông linh bảo cũng có cấp bậc, loại bình thường không cản nổi thượng phẩm thiên thần khí. Hơn nữa, thần thương "Tàn Tuyết" thượng phẩm thiên thần khí. Chính là kiệt tác hãnh diện nhất của Tượng thần.
Tượng thần luyện chế cũng không ít "Hồng Mông hậu thiên linh bảo". Nhưng cây thần thương "Tàn Tuyết" này là tự hào lớn nhất của ông ta. Điều này có thể nói lên uy lực của thần thương.
Đột nhiên hắn nhớ lại lời nói vừa rồi của thủ hộ trường lão, gương mặt bất giác biến đổi!
- Ái chà, thủ hộ trường lão vừa nói. Thủ hộ trường lão vừa nói…
Tần Vũ kích động đến rung tay,
- Kim Hình linh châu này công dụng chính là….nâng cao lực lượng nhục thể lên gấp mười lần. Trình độ cứng rắn thì tăng lên rất lớn?
Tần Vũ gương mặt đỏ lên vì kích động. "còn trong cơ thể kim chỉ lực cũng tăng gấp bội."
""Khí Vật điện" của Mê Thần điện bên trong có chứa bảo vật, đồng thời cũng chứa hạch tâm khống chế của Mê Thần điện. Nếu luyện chế được bảo vật này, là có thể làm chủ Mê Thần điện. Ở đại môn của "Khí Vật điện" mình không mở được cửa, chỉ vì lực lượng chỉ tới một phần ba lực lượng cần có."
Tần Vũ hai mắt phát sáng:
- Chính là vậy, nếu như mình có thể dung hợp với Kim Hình linh châu. Vậy…… nhất định có thể mở được cửa của Khí Vật điện. Như vậy không phải là mình có được Mê Thần điện sao?
Lực lượng đề thăng gấp mười! Nếu được vậy, chắc chắn là có thể mở được Mê Thần điện!
Trong phút chốc, Tần Vũ hai mắt đỏ rực vì hưng phấn!