Tinh Thần Biến
Chương 476 :
Ngày đăng: 23:22 19/04/20
Phúc bá gật đầu cười nói:
-Tạm thời đừng nóng vội, đồ vật trong căn phòng khác tuy là trọng yếu, nhưng ba kiện hồng mông linh bảo ở nơi này sẽ là linh bảo cần cho ngươi sau này hành tẩu ở Thần giới.
-Phúc bá xin nói rõ hơn.
Tần Vũ nhất thời nhận thức được một số chuyện.
Phúc bá kiến nghị:
-Hai kiện hồng mông linh bảo phụ trợ "Phi Viên" Thần Chu, Tỏa Thần Tháp, nếu ngươi có thời gian thì tốt nhất là trước tiên luyện hóa "Phi Viên" Thần Chu. Sau đó mới luyện hóa tới Tỏa Thần Tháp, còn "Tuyết Ti Thủ Sáo" thì để cuối cùng.
Tần Vũ hơi thấy nghi hoặc hỏi:
-Phúc bá, linh bảo mang tính công kích, vì sao lại luyện hóa cuối cùng?
Từ vị trí Tần Vũ mà nhìn, khi đến Thần giới thì thực lực của bản thân là quan trọng nhất. Cho nên Tuyết Ti Thủ Sáo đó đáng nhẽ phải sớm luyện hóa thì mới đúng chứ.
Phúc bá cười lắc đầu bảo:
-Ngươi đã có thần thương "Tàn Tuyết" rồi thì công kích lực của ngươi đã rất mạnh. Hơn nữa thượng phẩm thiên thần khí không khó luyện hóa như hồng mông linh bảo. Do đó không cần phải vội vàng luyện hóa Tuyết Ti Thủ Sáo.
Tần Vũ gật đầu cưới nói:
-Điều này ta đồng ý. Thiên thần khí đích xác dễ luyện hóa hơn hồng mông linh bảo.
Thiên thần khí chỉ cần linh hồn cảnh giới đạt tới "Linh hồn kim đan" thì liền có thể luyện hóa một cách nhẹ nhàng vô cùng. Ngoài ra, luận về uy lực, thượng phẩm thiên thần khí cũng sánh được với nhị, hay tam lưu hồng mông linh bảo. Đương nhiên, cùng là thượng phẩm thiên thần khí cũng có sự phân biệt cao thấp với nhau.
-Ba kiện hồng mông linh bảo này tạm thời lưu ở đây. Đợi sau này ngươi có thời gian thì từ từ luyện hóa. Với hồng mông linh bảo, chỉ khi hoàn toàn luyện hóa thì mới có thể phát huy được uy lực mạnh nhất.
Phúc bá cảm thán nói:
-Đi, theo ta tới một phòng khác.
Tần Vũ lập tức gật đầu, theo sau Phúc bá, cùng nhau ly khai khỏi căn phòng có giấu ba kiện hồng mông linh bảo đó, đi vào căn phòng phía đối diện.
Vừa bước vào trong. Cảnh sắc xung quanh biến đổi hẳn, Tần Vũ cẩn thận quan sát tứ phía. Đó là một bầu trời sao lóa mắt mênh mang vô bờ. Từng ngôi sao sáng từ phía xa phát tán ra những ánh sáng rực rỡ. Nơi Tần Vũ đứng chính là khoảng không bầu trời.
Phía trước Tần Vũ không xa có một căn nhà sao được treo lơ lửng trên bầu trời. Xung quanh căn nhà này nổi lên một loạt quyển trục màu vàng, tổng cộng phải có đến mấy nghìn quyển. Mấy nghìn quyển trục đó cứ trôi nổi như vậy xung quanh căn nhà.
-Nơi này sao lại như vậy?
Tần Vũ nghi hoặc nhìn Phúc bá bên cạnh.
Phúc bá mỉm cười đáp:
-Tần Vũ, thoạt nhìn thì đây là cả một bầu trời sao, nhưng trên thực tế không gian nơi này tịnh không to lớn. Bất kể là mặt sau hay mặt trước, trái hay phải, trên hay dưới, đều chỉ có khoảng cách một dặm. Bên ngoài một dặm này, ngươi căn bản không cách gì tiến lên được một bước.
-Phúc bá, ý của người là…những ngôi sao này chỉ là một loại ảo thuật?
Thoáng chốc, Tần Vũ đã hiểu ra.
-Đúng, chính là ảo thuật.
Phúc bá mỉm cười:
-Thực lực của chủ nhân tuy mạnh, nhưng vẫn chưa đến mức luyện chế được một không gian. Nhiều nhất là bố trí được một địa phương có phạm vi nhỏ mà thôi.
Phúc bá chỉ về căn nhà đá lơ lửng ở chính giữa đó:
-Bên trong căn nhà đá này, có hạch tâm của cả Mê Thần Điện, chính là "Luyện Hỏa Thủ Hoàn" do chín viên Tử Nguyên Hỏa Châu được luyện chế mà thành.
Vài nghìn năm?
Khoảng một trăm lẻ tám năm nữa thôi là Tần Vũ phải độ thần kiếp, đáng thương là lúc này Tần Vũ đang toàn tâm luyện hóa "Luyện Hỏa Thủ Hoàn", nên căn bản không biết Phúc bá đã nói gì. Nếu không hắn nhất định sẽ rất thất vọng.
Phúc bá cảm thán nói:
-Chủ nhân thật là lợi hại. Nếu tiên thiên hồng mông linh bảo do trời đất sinh ra mà muốn luyện hóa, nói chung phải mất vài chục vạn năm. Một vài hồng mông linh bảo lợi hại, thời gian, tinh lực cần thiết cho việc đấy lại càng kinh người hơn nữa. Nếu hồng mông linh bảo phản kháng, dù cho mất thời gian nhiều hơn nữa thì có lẽ cũng không luyện hóa được. May thay "Luyện Hỏa Thủ Hoàn" là nhờ bàn tay chủ nhân luyện chế, Tần Vũ mới vớ được tiện nghi a. Vài nghìn năm là có thể luyện chế thành công rồi.
Rất hiển nhiên, từ vị trí Phúc bá mà nhìn thì vài nghìn năm luyện hóa một kiện hồng mông linh bảo, quả thật là quá nhanh.
Sau đó, Phúc bá ngồi xuống bên cạnh, sấp tay lấy ra một bình trà, ung dung từ từ mà uống. Ở một bên Tần Vũ ngồi khoanh chân, toàn tâm toàn ý luyện hóa "Luyện Hỏa Thủ Hoàn".
Thời gian trôi qua…một năm rồi lại một năm…
Trong không gian đan điền của Tần Vũ.
Luyện Hỏa Thủ Hoàn đang lơ lửng trong không gian này. Đạo đạo hỏa diễm màu đen không ngừng dung nhập vào Luyện Hỏa Thủ Hoàn, đồng thời linh hồn chi lực của Tần Vũ cũng liên tiếp dung nhập vào trong nó.
"Sao lại vậy nhỉ? Làm sao mà Luyện Hỏa Thủ Hoàn này bị luyện hóa chậm như vậy?" Tần Vũ đã trích huyết nhận chủ, nên biết được khoảng cách tới lúc luyện hóa được hoàn toàn "Luyện Hỏa Thủ Hoàn" còn rất xa. Theo như lời của Phúc bá, tốc độ luyện hóa nó, có quan hệ với linh hồn cảnh giới và chân hỏa bên trong người. Hơn nữa sau khi trích huyết nhận chủ, Tần Vũ cũng biết…Nếu muốn tăng tốc độ đấy, chỉ có cách là đề cao linh hồn cảnh giới của mình, hoặc là đề cao chân hỏa bên trong cơ thể.
"Như vậy, đến khi nào mới kết thúc đây?" Tần Vũ lo lắng, "Đem Luyện Hỏa Thủ Hoàn cho vào trong "Tinh thần không gian", trực tiếp đặt ở nguồn sinh ra chân hỏa trong cơ thể, có lẽ sẽ nhanh hơn chút ít."
Tâm ý thoáng động, Luyện Hỏa Thủ Hoàn đã tiến thẳng vào "Hắc Động", men theo thông đạo Hắc Động, đi tới Tinh thần không gian.
Tinh thần không gian hiện giờ đã vô cùng rộng lớn rồi. Ý thức của Tần Vũ theo dõi khắp nơi bên trong.
Bên ngoài Tinh thần, "Cưỡng Hồ không gian" giống như không gian vũ trụ không bờ không bến, vẫn không hề khác biệt gì với trước đây, cưỡng hồ dày đặc không ngừng chảy, đồng thời đạo đạo khí tức chảy vào Tinh Thần không gian.
"Khoảng cách tới Nguyên Điểm hậu kỳ vẫn còn có một chút nữa a." Tần Vũ chú ý tới một hình cầu tối tăm. Hình cầu đó vẫn đang lóe lên tia tia kim quang. Án chiếu theo sự ước chừng của Tần Vũ, nếu hoàn toàn đạt đến Nguyên Điểm hậu kỳ thì sẽ không còn những tia kim quang phát ra mới đúng.
Tinh thần không gian không ngừng hấp thu "cưỡng hồ khí tức" bên ngoài.
"Còn phải hấp thu một khoảng thời gian nữa mới đủ." Tần Vũ cảm thán rồi tức thì chú ý tới Luyện Hỏa Thủ Hoàn.
Luyện Hỏa Thủ Hoàn đang bay về phía nguồn sinh ra "hắc sắc thần hỏa".
Nhưng chính vào lúc này -- --
"Sao lại như thế?" Tần Vũ kinh dị nhìn thấy một cảnh tượng. Chỉ thấy một đạo "cưỡng hồ khí tức" không ngờ đã bay tới trên Luyện Hỏa Thủ Hoàn. Luyện Hỏa Thủ Hoàn lập tức rung động lên, sau đó bắt đầu thôn phệ đạo cưỡng hồ khí tức đó nhưng tựa hồ như là vô cùng "gian nan".
Một đạo cưỡng hồ khí tức thì rất nhỏ bé. Hạch tâm của Tinh thần không gian mình - hình cầu màu vàng tối, cứ một tích tắc là đã thôn phệ cả lượng lớn cưỡng hồ khí tức rồi.
Nhưng Luyện Hỏa Thủ Hoàn hao phí gần một tháng thời gian còn chưa thôn phệ được một phần mười đạo cưỡng hồ khí tức đó.
Chính lúc gần thôn phệ được một phần mười, Tần Vũ cảm giác thấy…Độ bị luyện hóa của Luyện Hỏa Thủ Hoàn thoáng chốc đã đề cao lên một phần mười!
"Trời ơi." Tần Vũ thấy kinh hãi. Đồng thời cũng vui mừng như điên, một tháng đã luyện hóa được một phần mười, cộng với hai phần đã được luyện hóa ngay từ đầu, Tần Vũ tin rằng…thêm bảy tháng nữa là đủ để luyện hóa được Luyện Hỏa Thủ Hoàn.
Bất quá, mấy ngày sau, Tần Vũ lại phát hiện…Tốc độ Luyện Hỏa Thủ Hoàn thôn phệ "cưỡng hồ khí tức" càng lúc càng chậm.
Lúc trước, mất một tháng là thôn phệ được một phần mười của một đạo cưỡng hồ khí tức. Về sau hao phí hai tháng, mới thôn phệ được cái một phần mười thứ hai.
Trọn mười năm!
Sau mười năm, cuối cùng Luyện Hỏa Thủ Hoàn đã hoàn toàn bị luyện hóa. Lúc này một đạo "cưỡng hồ khí tức" đó còn có một bộ phận nhỏ chưa bị thôn phệ. Luyện Hỏa Thủ Hóa cũng không cách gì thôn phệ được thêm phần "cưỡng hồ khí tức" đó, tựa như là nó đã bão hòa vậy.
Một chút cưỡng hồ khí tức còn lại và trăm triệu vạn đạo "cưỡng hồ khí tức" khác cùng nhau hội tụ về "Nguyên Điểm" hạch tâm của Tinh Thần không gian. Mỗi một tích tắc Nguyên Điểm đều không ngừng thôn phệ "cưỡng hồ khí tức" với tốc độ khủng khiếp.