Tinh Thần Biến
Chương 488 :
Ngày đăng: 23:23 19/04/20
Biên dịch: bac cai cong + nameFF8
Thần Linh thạch quáng sơn, ở sâu trong đó có một lối đi âm u hoang vắng, Tần Vũ ba huynh đệ thần chẳng biết quỷ chẳng hay phá không xuất hiện ở nơi này, sau đó ba huynh đệ đều một tay cầm oạt quáng sạn, một tay cầm túi tiền nhỏ, tạo thành bộ dáng của oạt quáng nhân.
Hầu Phí, Hắc Vũ hai người trên mặt đều có một tia nụ cười tự tin.
Gần sáu vạn năm thời gian, bọn họ hai người đã đem Hồng Mông Linh Bảo hoàn toàn luyện hóa, nếu hai kiện Hồng Mông Linh Bảo này không phải bởi vì Xa Hầu Viên lưu lại cho người kế thừa, nên dễ dàng luyện hóa hơn, nếu không bọn họ hai người cho dù hao phí thời gian gấp mười lần cũng không nhất định luyện hóa thành công. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Mà Tần Vũ, mặc dù trong khoảng thời gian này đều nghiên cứu chín trăm quyển "Trận Đạo", nhưng một đạo tức là vạn đạo, Xa Hầu Viên đúng là nghiên cứu "Trận Đạo", cuối cùng đạt tới Thượng Bộ Thiên Thần cảnh giới.
Mà Tần Vũ tại quá trình nghiên cứu "Trận Đạo", cảnh giới cũng có đề cao, hiện nay Tần Vũ, linh hồn cảnh giới đã hoàn toàn đạt tới Thượng Cấp Thần Nhân. Có Lưu Tinh Lệ phụ trợ vào, đối với trình độ không gian khống chế, cũng đạt đến hạ bộ thiên thần.
"Hôm nay ta chính là đã có thể phi hành." Tần Vũ trên mặt có vẻ tươi cười.
Tại thần giới, phi hành tịnh không phải sử dụng năng lượng chống cự mặt đất dẫn lực, mà là bằng không gian lĩnh ngộ, khống chế không gian tiêu trừ mặt đất dẫn lực. Một khi phi hành, căn bản không tiêu hao một chút năng lượng.
"Lưu Tinh Lệ này quả nhiên rất kỳ lạ, ta bất quá Thượng Cấp Thần Nhân, nhờ có nó, ngược lại có thần thông như Hạ Bộ Thiên Thần." Tần Vũ trong lòng đối với Lưu Tinh Lệ không khỏi càng thêm tò mò. Mà người lưu lại Lưu Tinh Lệ này, Tả Thu Mi là người phương nào?
Tần Vũ cũng hỏi qua Phúc bá xem có nhận biết được Tả Thu Mi không. Nhưng Phúc bá đã trả lời - "Tả Thu Mi? không có nghe nói qua, chủ nhân, thần giới một ít đại nhân vật đều xưng danh hiệu, bọn họ chánh thức tên, cũng chỉ có một ít thượng tầng nhân vật mới có thể biết được mà thôi."
Thần giới Thần Vương, phần lớn chỉ có xưng danh hiệu mà thôi.
Ví dụ như Đông Cực Thánh Hoàng trong tám đại thánh hoàng, hắn cũng chỉ là xưng làm Đông Cực Thánh Hoàng, cho nên Đông Cực Thánh Hoàng chánh thức tên gì. Người biết được cũng không nhiều lắm.
Ba huynh đệ nhàn nhã đàm luận, trong chốc lát bước đi vào con đường vòng, cũng gặp không ít oạt quáng nhân, càng là hướng bên ngoài đi, gặp được oạt quáng nhân tựu càng nhiều.
"A, Thời Điền." Hầu Phí gặp lại xa xa một người, ánh mắt sáng ngời lập tức hô lên.
Tần Vũ cũng hướng xa xa nhìn lại. Xa xa một nam một nữ, đúng là lúc trước cùng chính mình ba huynh đệ cùng phi thăng là Thời Điền, Tống Tuệ. Thời Điền, Tống Tuệ này trong khi đó cũng cười mị mị đi tới.
"Tần Vũ huynh, Hầu Phí huynh, Hắc Vũ huynh, trải qua gần sáu trăm năm thời gian. Chúng ta cuối cùng có một lần gặp mặt." Khi đó Thời Điền nói chuyện có vẻ rất là hữu lễ.
Sáu trăm năm mà chỉ gặp có một lần, xác xuất gặp quá ít.
Trên thực tế không thể tính là xác xuất, là bởi vì Tần Vũ ba người cơ hồ không ra quáng sơn bao giờ, muốn gặp đương nhiên quá khó.
" Ba vị, các người biết các người từ nay về sau bị phân tới thôn lạc nào chưa ?" Tống Tuệ đột nhiên dò hỏi.
"Thôn lạc? Ý tứ gì thế?" Hầu Phí nghi hoặc hỏi
Thời Điền, Tống Tuệ sửng sốt, sau đó nhìn nhau, tựa hồ trong mắt lộ vẻ chấn kinh nghi hoặc.
"Các ngươi trước tiên lui ra một bên." Tần Vũ buông tay ra, Hầu Phí, Hắc Vũ rơi xuống trên mặt đất, mà Tần Vũ còn mỉm cười nhìn Địa Để Huyệt Long kia, Địa Để Huyệt Long giờ phút này cũng trừng mắt Tần Vũ.
Thần giới yêu thú, hắn mặc dù không có độ kiếp, nhưng cũng là cửu cấp yêu đế linh hồn cảnh giới, đương nhiên cũng có trí tuệ. Người trước mắt có thể phi hành, là thiên thần! Nguy hiểm!
Đây là phản ứng tự nhiên của Địa Để Huyệt Long.
Tần Vũ song thủ vừa lật xuất hiện một tòa tiểu thạch tháp, Tần Vũ quay về Địa Để Huyệt Long này mỉm cười: "Địa Để Huyệt Long? Ngươi coi như trở thành người hầu thứ nhất của Toả Thần Tháp."
Một đạo sóng gợn từ Tỏa Thần Tháp bắn về phía Địa Để Huyệt Long.
"Hừ, này Tỏa Thần Tháp đối phó thiên thần không được, nhưng đối phó linh hồn cảnh giới cực nhược như thần giới yêu thú, cũng dễ dàng vô cùng." Tần Vũ trên mặt có vẻ tươi cười.
Tỏa Thần Tháp đơn giản là công kích linh hồn, lập tức khiến Địa Để Huyệt Long bị lầm vào trạng thái ngơ ngơ ngác ngác, sau đó không có gì kháng cự, bị Tỏa Thần Tháp dễ dàng thu vào trong đó.
Hầu Phí, Hắc Vũ hai người trợn mắt há hốc mồm nhìn Địa Để Huyệt Long trống rỗng biến mất tại trước mắt.
"Không phải chứ?" Hầu Phí, Hắc Vũ kinh ngạc nhìn về phía Tần Vũ, rồi nhìn về phía Toản Thần Tháp trong tay Tần Vũ.
Tần Vũ rơi xuống trên mặt đất, hướng mặt sau con đường mà nhiều người đã rời đi, nhìn thoáng qua: "Tới thật là chậm." Tần Vũ cũng không nghĩ gây chuyện, Tỏa Thần Tháp trong tay trực tiếp bị thu nhập vào trong cơ thể.
Hầu Phí, Hắc Vũ hai người lập tức đi đến bên cạnh Tần Vũ.
"Đại ca, có phải là Tỏa Thần Tháp thu vào không?" Hầu Phí hưng phấn hỏi.
"Ngươi nói xem?" Tần Vũ cười nói.
"Tốt lắm, quáng sản quân đội đến đấy, chúng ta nhanh đi thôi. Ách …… tựa hồ chạy không được." Tần Vũ cười nhạt hướng mặt sau ở chỗ sâu bên trong con đường nhìn lại.
Một đạo bóng người hóa thành tàn ảnh, trong chốc lát tiện xẹt qua vài dặm khoảng cách, như tia chớp xẹt tới ngay trước mặt Tần Vũ ba người.
Tần Vũ ba người đều nhận ra, người trước mắt đúng là lúc trước đã gặp, là vị thiên thần kia, cũng là người phụ trách quáng sơn - thiên thần Úy Trì Ương.
Úy Trì Ương mặc màu đen trường bào, khuôn mặt cương nghị lạnh lùng.
Úy Trì Ương nhìn nhìn xa xa một đám xương cốt máu thịt bầy nhầy, sau đó lạnh lùng nhìn Tần Vũ ba người, khẽ cau mày nói: "Các ngươi ba người, có thấy Địa Để Huyệt Long đâu không?"
Tần Vũ gật đầu trả lời: "Đại nhân, Địa Để Huyệt Long kia giết chóc một phen, sau đó như tia chớp liền chạy đi rồi."
"Nga, đám người chạy ra có nói, có một người cầm trường thương và Địa Để Huyệt Long đại chiến, các ngươi có gặp qua không?" Úy Trì Ương lạnh lùng nhìn Tần Vũ ba người.