Tinh Thần Biến

Chương 499 :

Ngày đăng: 23:23 19/04/20




"Ngũ cấp trận pháp, có luyện chế được thiên thần khí không nhỉ?" Tần Vũ tỏ ra ngạc nhiên nói.

Phúc bá lắc đầu nói: "Đối với việc lĩnh ngộ trận pháp, để đạt đến tầng trận pháp ngũ cấp, bất quá một điều kiện là phải luyện thiên thần khí, đồng thời lại còn các điều kiện liên quan đến hỏa diễm, tài liệu.v.v. Ta bản thân đã không có linh hồn, tự nhiên vô phương dùng thần thức khống chế được lửa, có luyện chế cũng không ra được thiên thần khí."

Trong lòng Tần Vũ thấy đáng tiếc cho Phúc bá.

Không có linh hồn đích xác là sự trói buộc rất lớn.

"Phúc bá, trước hết người cứ nghỉ ngơi đi, bây giờ ta sẽ bố trận đây." Tần Vũ cười nói rồi cả người bay lên giữa không trung, sau đó song thủ như ảo ảnh xuất ra đạo đạo quang hoa, đồng thời còn có vô số phù triện ấn phù.



Thần linh thạch lấp lánh đột ngột bay ra từ song thủ của Tần Vũ.

Một khối, hai khối, ba khối... hai mươi tư khối! Hai mươi tư khối hạ phẩm Thần linh thạch chỉnh tề bay ra bốn phương tám hướng Mê Nhĩ sơn, mỗi một khối hạ phẩm Thần linh thạch đều tán phát quang hoa rực rỡ.

Tần Vũ ở giữa bố trận, ưu nhã xuất ra đạo đạo thần linh ấn quyết, tốc độ lúc nhanh lúc chậm, thần lực hàm chứa lúc nhiều lúc ít. Một trận pháp hoàn chỉnh thập phần xảo diệu đã hình thành.

Trận pháp này bất quá chỉ là nhất cấp trận pháp, chỉ có điều lại thuộc về loại ảo trận lợi hại nhất trong các loại trận pháp nhất cấp.

* * *

Hắc Long đàm trên thực tế là một cái hồ mĩ lệ có diện tích một trăm dặm. Trong cái hồ mĩ lệ này lại chẳng có loại cá nào sinh sống cả, hoàn toàn là tuyệt cảnh không có sức sống, chỉ có vài loại thực vật sinh trưởng.

Bên cạnh Hắc Long đàm có một tòa cung điện to lớn và xa hoa. Tòa cung điện này là Hắc Long điện.

Xung quanh Hắc Long điện còn có ba tòa cung điện khác. Ba tòa cung điện này là cung điện của tam đại cao thủ của Hắc Long đại nhân, thủ lĩnh Hắc Long đàm. Bình thường nếu luận về mức độ nhiệt náo thì hơn nhiều so với Hắc Long điện.

Bởi vì trong Hắc Long điện chỉ có vài nô bộc, mấy nô bộc này bất quá chỉ để duy trì sự thanh khiết của Hắc Long điện. Còn Hắc Long đại nhân thì lâu lắm rồi không hề xuất hiện ở Hắc Long điện.

Tam đại cao thủ của Hắc Long đại nhân là Hùng Hắc, Liễu Như đạo nhân và Mị Cơ.

Trừ ba vị đại cao thủ ra, phần lớn thủ hạ của Hắc Long đàm vốn chưa hề được gặp Hắc Long đại nhân. Hắc Long đại nhân đang ở đâu? Tại sao lại chưa hề xuất hiện, có phải là chết rồi chăng?

Không ai dám hỏi, biết đáp án này chỉ có ba vị đại nhân kia mà thôi.

Thế lực của Hắc Long đàm cực kỳ lớn, thủ hạ nhân mã tự nhiên cũng cực kỳ nhiều. Ba vị đại nhân tùy tiện ai cũng có dễ dàng xuất ra mười vạn nhân mã. Nếu luận về quyền thế thì Hùng Hắc là người có quyền lớn nhất.
"Đã mười quãng nghỉ rồi a? Sao vẫn chưa kéo mình ra?" Tam Dương có chút nghi hoặc.

"Kéo ta quay lại đi!" Tam Dương hô to.

Lúc này Tam Dương căn bản không biết rằng bản thân mình vô phương tiến ra được. Nhưng dù cho hắn có hô đi hô lại thì sợi dây ở lưng hắn vẫn không hề có phản ứng gì.



"Hả? Tam Dương quay đầu lại nhìn sợi dây nối mình với bên ngoài, sắc mặt tức thì thay đổi, miệng lẩm bẩm: "không, là ảo cảnh, không phải là thật, không thể tin, không thể tin."

* * *

Bọn Liễu Thất Viêm kéo mạnh một cái, kéo ra được nửa sợi dây đã bị đứt.

"Sợi dây đã bị người ta cắt đứt rồi." Liễu Thất Viêm vừa nhìn thấy nét mặt liền biến đổi.

"Tam Dương huynh đã bị hãm trong đó rồi, giờ phải làm sao đây?" Lập tức vài kẻ vội lên tiếng.

"Liễu Thất Viêm, sao không mời mà đến địa bàn của ta?" Một đạo thanh âm đột nhiên vang lên từ Mê Nhĩ sơn. Bọn Liễu Thất Viêm lập tức kinh hãi nhìn về Mê Nhĩ sơn.

Chỉ thấy cả ngọn Mê Nhĩ sơn lại hiện ra quang mang mênh mông, phù triện ấn phù dày đặc nửa chìm nửa nổi trên tấm quang trảo, đồng thời tấm quang trảo đó mở rộng ra, phạm vi một lúc đã tăng lên cả trăm mét.

Lập tức đội của Liễu Thất Viêm cảm thấy choáng váng, bị trận pháp bao phủ hết vào trong.

Liễu Thất Viêm ơi là Liễu Thất Viêm, mang một kẻ chỉ biết sơ sơ bên ngoài về trận pháp đến phá trận pháp của ta thì thật là...thần giới trận pháp, khu vực bao phủ có thể theo năng lượng mà cải biến thành to nhỏ, một điểm tối cơ bản như thế mà bọn ngươi đều không biết."

Tần Vũ thu hồi thần lực đã quán nhập vào trận pháp, phạm vi bao phủ của trận pháp lập tức trở về tình trạng như lúc đầu. Lúc này năng lượng của trận pháp hoàn toàn do Thần linh thạch cung cấp.

Còn đội của Liễu Nhất Viêm thì đã hoàn toàn bị khốn ở trong trận pháp.

"A, để ta ra, đồ hỗn đản, để ta ra!" Ở một nơi trên Mê Nhĩ sơn có một kim phát lão đầu đang điên cuồng gào thét. Lão đã bị khốn ở đây mấy tháng trời rồi. Lúc này Liễu Thất Viêm đi ngang qua bên cạnh nhưng hoàn toàn không phát hiện ra một điểm nào của lão đầu điên cuồng nọ.

"Hiện giờ trên Mê Nhĩ sơn đã có đến vài chục nhân viên tốt để thí nghiệm trận pháp rồi, bất quá vẫn chưa đủ."

Tần Vũ đứng ở trên cây quan sát, thấy mấy kẻ đang kinh hoàng hoảng sợ đó, miệng lẩm bẩm tự nói: "Thực lực của mấy kẻ này cũng khá là yếu. Bất quá đợi thêm một lúc nữa, cao thủ của Hắc Long đàm không thể ngồi yên được nữa thì ta mới có thể thi triển trận pháp lợi hại thử xem."