Tinh Thần Biến

Chương 537 : Gây hấn

Ngày đăng: 23:23 19/04/20




Tần Vũ đi trên đường mà trong lòng nghĩ đến chuyện luyện hóa Hoa liên phân thân và kim sắc viên châu, bất tri bất giác đi được một lúc đột nhiên nghe một trận cười nói huyên náo từ phía trước đập vào tai.

"Ân?" Tần Vũ không khỏi ngừng ngẫm nghĩ, nhìn về đằng xa.

Chỉ thấy trên đường ở đằng xa xuất hiện một đoàn nữ nhân xinh đẹp mĩ lệ, bọn họ nói cười không e ngại, làm huyên náo cả lên. Căn bản không quan tâm tới người xung quanh, hơn mười nữ nhân này dàn hàng ngang đi trên đường chiếm hơn nửa đường. Thiên thần đi trên đường đều tránh về một bên. Rất hiển nhiên, mọi người chung quanh đều có chút e sợ đoàn nữ nhân này.

"Tĩnh công chúa, đám người đó là ai?" Tần Vũ nghi hoặc hỏi.

Hoàng Phủ Tĩnh thấy kinh ngạc, vì sao Tần Vũ chỉ gọi cô là "Tĩnh công chúa" vậy? Trên Đông cực thánh hoàng điện còn rất quy củ gọi là Hoàng Phủ Tĩnh công chúa mà.

Nhưng Hoàng Phủ Tĩnh cũng không để ý, nhìn phía trước một cái liền nhíu mày nghiêm túc nói: "Đoàn nữ nhân đó là môn nhân của Bách Hoa vương phủ. Cô cô muội tuy là thần vương nhưng đối với môn nhân vô cùng chiều chuộng, vì thế đám nữ nhân này không biết trời cao đất dày, có lẽ chỉ trừ thần vương và tam đại điện chủ ra chứ công chúa ta bọn họ cũng chẳng thèm để trong mắt."

Hoàng Phủ Linh cũng chun mũi bất mãn nói: "Đám nữ nhân đó cậy được cô cô sủng ái, đúng là một đám nữ nhân hư hỏng chẳng biết trời cao đất dày gì hết, trong đám môn nhân của cô cô chỉ có đám môn nhân mới còn tốt một chút."

Tần Vũ, Hắc Vũ nhìn nhau một cái, không nói gì cả.

Bọn họ mới đến Huyễn Kim sơn, không nên vừa đến đã gây ra nhiều thù oán.

"Ai, Tĩnh công chúa, Linh công chúa, hai vị công chúa sao lại có nhã hứng đến Tây thành vậy?" thanh âm điềm đạm nhưng làm lòng người run rẩy vang lên, một hồng y nữ nhân kiều mị lên tiếng trước tiên.

Tây thành. Bách Hoa vương phủ vốn ở đây, tại Tây thành, đám môn nhân của Bách Hoa vương phủ này có thể tính là hoành hành bá đạo không ai cai quản. Bách Hoa thần vương có che giấu nhưng ai cũng biết điều đó.

Hoàng Phủ Tĩnh còn chưa lên tiếng lập tức một lục y thiếu nữ nói: "A, Tĩnh công chúa tự thân bồi tiếp mấy nam nhân này, không lẽ mấy người này là đoàn người của trận pháp tông sư Tần Vũ đang đồn đãi bên ngoài? Không biết vị nào là trận pháp tông sư "Tần Vũ" nhỉ?" Nói rồi hai mắt như phóng điện nhìn hai người Tần Vũ, Hắc Vũ.

Tại hạ Tần Vũ! Các vị cô nương, tại hạ hồi phủ còn có chuyện quan trọng. Mong chư vị cô nương nhường lối." Tần Vũ bình thản chắp tay nói.

"Nhường lối? Bọn ta không hề cản trở các ngươi." kiều mị hồng y nữ nhân cầm đầu liếc Tần Vũ một cái, trên mặt có tia tiếu ý: "Muốn đi, không phải có thể đi ở bên cạnh sao?"

Mười mấy nữ nhân này dàn hàng ngang đi tới, hai bên đường cũng chỉ còn rộng khoảng hai, ba mét mà thôi.

Để hai công chúa cùng với "trận pháp tông sư" do Đông cực thánh hoàng tự thân mời đến đi bên ven đường. Đám môn nhân này của Bách Hoa vương phủ đích thực quá kiêu căng ngang ngạnh.

Hoàng Phủ Linh lập tức hừ lạnh một tiếng muốn nói gì đó, cô dù sao cũng là một công chúa mà.

"Linh công chúa, không cần tranh giành với bọn họ." Tần Vũ mỉm cười rồi trực tiếp men theo ven đường đi tới.

Đám môn nhân của Bách Hoa vương phủ đang cười hi hi chờ đoàn người Tần Vũ phát nộ, nhìn thấy Tần Vũ lại không tranh đấu với bọn họ trên mặt không còn nét tiếu dung, lục y thiếu nữ liền ngang ngạnh nói: "Các ngươi đứng lại!"
Tuy vừa rồi cô không thi triển không gian lĩnh vực, nhưng năng lượng, tốc độ của trung bộ thiên thần bình thường mạnh hơn hạ bộ thiên thần nhiều, cô không tưởng được bản thân lại bại dưới tay một hạ bộ thiên thần như thế này.

Không thi triển không gian lĩnh vực là vì Hoàng Phủ Tĩnh, Thu Trọng Phục ở bên cạnh Tần Vũ.

"Tần Vũ, hắn là huynh đệ của huynh? Chỉ là một hạ bộ thiên thần?" Hoàng Phủ Tĩnh chấn kinh nhìn Tần Vũ, đồng thời hỏi Tần Vũ. Đến Thu Trọng Phục cũng chấn kinh nhìn Hắc Vũ.

Một thương vừa rồi quá quỷ dị.

Lúc trường thương của Hắc Vũ xuất ra là sau Hoàng Phủ Tĩnh và Thu Trọng Phục. Nhưng lúc bọn họ nhìn thấy Xuyên Vân thương của Hắc Vũ thì Xuyên Vân thương đã đánh trúng ngân sắc trường thương đồng thời đánh trọng thương trung bộ thiên thần kia rồi.

"Tiểu Hắc, Lưu Quang thương đạo?" Tần Vũ nhìn về phía Hắc Vũ.

Hắc Vũ khe khẽ gật đầu: "Đây chính là vận dụng căn bản của Lưu Quang thương đạo."

Nếu nói cảnh vừa rồi ai quan sát rõ nhất thì chính là Tần Vũ! Tần Vũ quan sát thấy rõ ràng, vừa rồi một khu vực nhỏ chung quanh thân Xuyên Vân thương phảng phất như cách li với không gian của các nơi khác, còn tốc độ của Xuyên Vân thương vốn ở trong tình huống cực hạn lại quỷ dị tăng lên mấy chục lần!

Một cảnh rất quỷ dị.

"Các ngươi làm gì ở đây thế!" một thanh âm ôn hòa nhưng uy nghiêm vang lên, chỉ thấy một nữ tử bận hoàng sam phiêu nhiên đi lại gần.

Hồng y kiều mị nữ tử đó liền nói: "Tuyết Ngữ tỷ, bọn em nghe nói có người tranh đọa vịt trí Lam Huyền điện điện chủ với tỷ, vì thế mới muốn đến xem hắn có thực lực làm điều đó không …"

"Được rồi." Tuyết Ngữ nhíu mày, mười mấy nữ nhân đó cũng lặng yên không nói.

Tần Vũ quay nhìn về phía Tuyết Ngữ, đây là nữ nhân tranh đoạt vị trí Lam Huyền điện điện chủ ư? Xem ra là một người thân thiện a.

"Tĩnh công chúa, Linh công chúa, vị này là trận pháp tông sư Tần Vũ à, ta đã nghe đại nhân nhà ta nhắc đến đại danh của Tần Vũ tiên sinh, Tần Vũ tiên sinh có được thành tựu như thế về trận pháp, Tuyết Ngữ bội phục!" Tuyết Ngữ mỉm cười nhìn Tần Vũ, cô vừa nhìn đã phán đoán được người nào là Tần Vũ.

"Tần Vũ ra mắt Tuyết Ngữ cô nương." Tần Vũ khẽ gật đầu.

"Chuyện hôm nay là do tỷ muội của ta không đúng, mong Tần Vũ tiên sinh đừng để bụng." Thái độ Tuyết Ngữ vô cùng khiêm tốn. Nguồn truyện: Truyện FULL

"Không có gì, chuyện nhỏ thôi mà." Tần Vũ mỉm cười nói.