Tinh Thần Biến

Chương 559 : Minh ngôn

Ngày đăng: 23:24 19/04/20






Bắc cực Phiêu Tuyết thành.

Vân Tường phủ.

Vân Tường phủ tại Bắc cực Phiêu Tuyết thành cũng được xem là một toà phủ đệ rất tốt. Đó cũng chính là nơi ở của hoàng tử Lôi Phạt thành "Chu Hiển", trong đình viện yên tĩnh của Vân Tường phủ.

Hoa tuyết phiêu phiêu đậu lại trên ngọn cây, Chu Hiển mày nhíu chặt nhìn hạ bộ thiên thần trước mặt.

"Ngươi nói thần giới đã đản sinh một tân luyện khí tông sư có thực lực luyện khí còn mạnh hơn cả Âu Nghiệp Tử?"

Chu Hiển chất vấn: "Hơn nữa, người đó chính là trận pháp tông sư "Tần Vũ"?"

Hạ bộ thiên thần đó cung kính nói: "Đúng vậy thưa đại nhân, hơn nữa, đó là do tự thân Âu Nghiệp Tử đại nhân nhận rằng mình không bằng Tần Vũ."

Tần Vũ, Tần Vũ…

Chu Hiển càng nhíu chặt mày hơn sau đó hất tay: "Ngươi lui xuống trước đi."

"Vâng thưa đại nhân." Thân hình hạ bộ thiên thần đó loé lên nhanh chóng rời khỏi đình viện. Trong đình viện chỉ còn lại một mình Chu Hiển đứng đó, bông tuyết rơi lên trên thân hắn cũng chẳng buồn gạt.

"Tần Vũ, luyện khí tông sư vừa mới xuất hiện sao lại mang tên này nhỉ?" Trong lòng Chu Hiển có chút phiền não.

Chu Hiển không thích cái tên "Tần Vũ" này vì hắn biết lúc Lập nhi ở phàm nhân giới khi trước có quen một thanh niên tên là Tần Vũ.

"Hai người đều tên là Tần Vũ, không biết có quan hệ gì không?"

Chu Hiển lập tức cười tự trào. "Ta cũng điên thật, hơn vạn năm trước tên Tần Vũ kia còn là tu chân giả của phàm nhân giới, tốc độ tu luyện có nhanh đến mấy cũng không có khả năng thành luyện khí tông sư của thần giới."

Trong lòng Chu Hiển, một tu chân giả của phàm nhân giới chỉ là một con trùng nhỏ, trước giờ hắn chưa bao giờ thèm để ý.

Nhưng Chu Hiển đã quên rằng…

Trên thế giới này có một kiện không gian thần khí có ẩn chứa thời gian gia tốc. Hơn một vạn năm gia tốc lên nghìn lần sẽ là hơn ngàn vạn năm.

Lúc Chu Hiển nhận được tin này, "Khương Lan" trong Mộc phủ của Phiêu Tuyết thành cũng nhận được. Án chiếu theo hiệp nghị của ông với Tần Vũ lúc trước, một khi thân phận "Tân nhiệm chủ nhân của Mê Thần điện" của Tần Vũ được công khai thì ông sẽ đi gặp Bắc cực thánh hoàng Khương Phạm nói rằng có thể bắt đầu công khai chiêu thân.

Trong Mộc phủ.

"Lập nhi bây giờ vẫn đang ở trong vũ trụ không gian của Tiểu Vũ à?" Khương Lan nhìn về hướng Đông Nam. "Để Tiểu Vũ có thêm chút thời gian chuẩn bị đi, mười năm nữa mình sẽ đi nói với đại ca."

Mười năm đối với cao thủ thần giới mà nói là vô cùng ngắn ngủi.
Bệ hạ.

Đột nhiên một tên thị vệ từ bên ngoài chạy vào đến gần Đông cực thánh hoàng khom người báo. Lam Huyền điện điện chủ Tần Vũ đang ở bên ngoài có việc muốn cầu kiến.

"Ha ha, vừa nói đến thì nó đã tới rồi. Tiểu Tĩnh này, nói không chừng chẳng cần ta mở miệng thì nó đã chủ động rồi." Đông cực thánh hoàng Hoàng Phủ Ngự cười vui sướng sau đó nói với thị vệ: "Mau đi gọi Tần Vũ vào đây."

"Vâng."

Tên thị vệ đó lập tức lùi ra.

Hai người Đông cực thánh hoàng Hoàng Phủ Ngự, Nhứ Ngạn cười tủm tỉm nhìn Hoàng Phủ Tĩnh ở bên cạnh một cái. Hoàng Phủ Tĩnh hít một hơi dài để lấy lại bình tĩnh nhưng mặt vẫn hơi đỏ.

Tiếng bước chân vang lên.

Phu phụ Đông cực thánh hoàng, Hoàng Phủ Tĩnh không hẹn mà cùng nhìn về phía cửa, nhìn thấy Tần Vũ toàn thân mang hắc sắc trường bào đang men theo con đường nhỏ đi tới.

"Thánh hoàng bệ hạ, hoàng hậu nương nương, Tĩnh công chúa." Tần Vũ hơi nghiêng mình chào.

Đông cực thánh hoàng Hoàng Phủ Ngự, Nhứ Ngạn cùng mỉm cười gật đầu với Tần Vũ, chỉ có Hoàng Phủ Tĩnh vẫn đang trong trạng thái tim đập nhanh, sắc mặt hơi đỏ.

"Tần Vũ, không phải cậu mới quay về có một ngày thôi sao? Có chuyện quan trọng gì thế?" Đông cực thánh hoàng cười nói. Có chuyện gì cứ nói đi.

Tần Vũ nghe thấy Đông cực thánh hoàng nói như thế trong lòng thấy nhẹ nhõm hơn một chút.

Sau đó Tần Vũ nói thẳng ra mục đích của mình: "Thánh hoàng bệ hạ, ta tới Đông cực Huyễn Kim sơn đã lâu nhưng có một chuyện vẫn chưa nói với bệ hạ."

"Ô, cậu còn có bí mật?" Đông cực thánh hoàng Hoàng Phủ Ngự vẫn tươi cười nhìn Tần Vũ. Trừ bí mật Mê Thần điện ra ta cũng muốn biết còn có bí mật gì nữa?

Nghe đến hai từ "bí mật" ngay cả Hoàng Phủ Tĩnh cũng dỏng tai lên nghe.

Tần Vũ cười xấu hổ: "Cũng không phải là chuyện lớn gì. Rất lâu trước đây lúc công lực của ta còn rất yếu đã quen biết với công chúa Khương Lập của Bắc cực Phiêu Tuyết thành… sau này ta mới biết Bắc cực thánh hoàng công khai chiêu thân. Người tham gia chiêu thân phần lớn đều phi phàm, lúc trước ta tính là đến khi có thành tựu về mặt luyện khí mới tới Bắc cực Phiêu Tuyết thành."

"Hiện tại về mặt luyện khí ta xem như cũng có chút thành tựu, ta chuẩn bị lập tức lên đường tới Bắc cực Phiêu Tuyết thành tham gia chiêu thân. Hy vọng thánh hoàng bệ hạ cho phép." Tần Vũ nói luôn một hơi, nói xong mới nhìn Đông cực thánh hoàng.

Trong lòng Tần Vũ, đây bất quá chỉ là làm cho phải phép, chỉ cần Đông cực thánh hoàng không phải là kẻ ngốc sẽ không làm khó Tần Vũ.

Nhưng mà …

Nghe Tần Vũ nói xong, sắc mặt Hoàng Phủ Tĩnh ở bên cạnh trở nên trắng bệch. Mẫu thân Nhứ Ngạn của Hoàng Phủ Tĩnh cũng nhíu mày.

Còn Đông cực thánh hoàng Hoàng Phủ Ngự vốn đang tươi cười liền vụt tắt, sắc mặt trầm tĩnh: "Tần Vũ, có đúng là cậu thật sự muốn tham gia chiêu thân của Khương Lập?"