Tinh Thần Biến

Chương 578 : Hải để phủ để (Tòa phủ đệ dưới đáy biển)

Ngày đăng: 23:24 19/04/20




Tần Vũ thấy đầu thắt lại.

- Đại ca… Hầu Phí dùng thần thức truyền âm cho Tần Vũ, ngay cả Hắc Vũ cũng chuẩn bị sẵn sàng ra tay.

- Bình tĩnh.

Tần Vũ truyền âm cho hai huynh đệ của mình. – Nếu Dịch Phong thực sự muốn động thủ ta sẽ đưa các đệ vào trong tân vũ trụ sau đó ta cũng vào… chưa đến lúc vạn bất đắc dĩ thì chúng ta đừng đối đầu với thần vương.

Nếu giao thủ với thần vương, Tần Vũ cũng có một số điểm để ỷ lại.

Liên Hoa phân thân có thể xưng là "Bất Tử Chi Thân", "Tàn Tuyết Thần Thương" với lực công kích ngang với nhất lưu Hồng Mông Linh Bảo, còn có năng lực thuấn di…

Cùng với không gian chi lực từ tân vũ trụ, mọi thứ đều là điểm ỷ lại của Tần Vũ.

Trong lòng Tần Vũ đã có sắp xếp, tuyệt không sợ hãi. Còn Chu Hiển lúc này trong lòng có chút hoảng sợ, sao hắn không nhận ra oán hận và địch ý trong mắt của vị thần vương thần bí này chứ.

- Tiền bối, ở đây chỉ có ba người tham gia chiêu thân, Đoan Mộc Ngọc tôi, còn có hoàng tử Chu Hiển của Lôi Phạt thành với lại Tần Vũ của Đông cực Huyễn Kim sơn. Đoan Mộc Ngọc ngược lại đáp một cách thản nhiên.

- Đoan Mộc Ngọc? Dịch Phong nhìn Đoan Mộc Ngọc. – Ngươi cũng tham gia chiêu thân?

- Đúng thế. Đoan Mộc Ngọc gật đầu đáp.

Dịch Phong cười khẩy: - Nghe nói Đoan Mộc Ngọc vô cùng chung tình nên không có tý hứng thú nào với nữ nhân khác, sao thế? Để trở thành thần vương nên ngươi cũng tham gia chiêu thân à?

Đoan Mộc Ngọc khẽ nhíu mày, nhìn Dịch Phong chậm rãi đáp: - Truy cầu đại đạo là mong muốn duy nhất của tại hạ lúc này.

Dịch Phong gật đầu sau đó nhìn Chu Hiển: - Chu Hiển, ngươi đường đường là hoàng tử Lôi Phạt thành mà lại sợ ta thế ư? Ngươi không cần lo, tuy giữa ta và phụ hoàng ngươi có chút cừu oán nhưng chưa đến mức đi đối phó với con cái của hắn đâu.

Trong lòng Tần Vũ máy động.

Dịch Phong không chỉ có cừu oán với Khương Phạm mà còn có Tây Bắc thánh hoàng Chu Hoắc nữa.

- Ha ha… Dịch Phong đột nhiên cười lớn, ánh mắt lướt qua mấy người bọn Tần Vũ. – Các ngươi không phải muốn tìm Huyễn Linh kính sao? Ta báo cho các ngươi biết, Huyễn Linh kính đang ở trong một tòa phủ đệ sâu dưới nước chung quanh Trúc Lâm đảo, các ngươi có bản lĩnh thì đi tìm đi.

Bọn Tần Vũ, Đoan Mộc Ngọc, Chu Hiển đều thấy kinh dị, Dịch Phong không những không động thủ với bọn họ mà ngược lại còn báo cho họ Huyễn Linh kính đang ở đâu.

- Chiêu thân, chiêu thân… Khương Lập tiểu cô nương thế mà sắp kết hôn rồi. Dịch Phong hạ giọng lẩm bẩm sau đó biến mất trước mắt mọi người.

Đợi Dịch Phong biến mất xong, lúc này mười một người mới hoàn toàn thở ra một hơi.

- Đại nhân, lời của đảo chủ Trúc Lâm đảo này có đáng tin không? Một tùy tùng sau lưng Chu Hiển hạ giọng hỏi, Chu Hiển cười khẩy: - Đảo chủ Trúc Lâm đảo là cao thủ thần vương, ông ta muốn động thủ thì đã làm rồi, cần gì phải bày trò khác. Đi, chúng ta xuống đáy biển.

Năm người phe Chu Hiển chẳng thèm để ý tới nhân mã hai phe Đoan Mộc Ngọc, Tần Vũ, xông thẳng xuống nước.
Nhưng giờ đây…

Toàn bộ các thực vật màu lục đó đều rơi xuống, vết tích của thời gian đã bị Tần Vũ hủy sạch, làm xuất hiện… một tòa phủ đệ to lớn sáng bừng.

Tòa phủ đệ dưới đáy biển này bất kể là vách tường, cửa chính hay phòng ốc, toàn bộ đều là nhưng cái gương sáng bóng.

Gương lớn như những cái tạo thành vách tường, cao cả trăm trượng, dài mấy trăm trượng, nếu đem so sánh thì cái gương làm cửa chính nhỏ hơn nhiều.

- Nhiều gương thế này… tòa phủ đệ này lại được tạo thành bởi gương ư? Chu Hiển kinh ngạc nhìn cảnh này.

Chỉ chốc lát, Chu Hiển liền phản ứng, nhất cử nhất động của Tần Vũ cho thấy… Tần Vũ đã sớm biết tòa phủ đệ này do gương tạo thành.

Tần Vũ cười nhạt không nói.

Hắn đương nhiên là biết, dưới sự bao phủ của không gian chi lực, những tấm gương lớn sau lớp thực vật màu xanh đen không thoát khỏi sự quan sát của hắn.

"Tòa phủ đệ bằng gương này làm sao để mở ra đây?" Tần Vũ cũng không có cách nào tiến vào trong.

Thực tế thì Tần Vũ còn có một biện pháp, để không gian chi lực tiến vào trong sau đó thuấn di. Nhưng Tần Vũ không dám.

Bởi vì…

"Dịch Phong vì sao cứ luôn dùng thần thức quan sát bọn ta thế nhỉ?" Dưới sự bao phủ của không gian chi lực, Tần Vũ dễ dàng phát hiện thần vương Dịch Phong đang dùng thần thức quan sát mọi người.

"Không lẽ đây là một âm mưu của Dịch Phong, nhưng mà ông ta là thần vương, nếu muốn giết người cần gì phải dùng thủ đoạn này?" Tần Vũ hoàn toàn nghi hoặc.

Có thần thức của Dịch Phong giám thị, Tần Vũ tự nhiên không dám thuấn di để đối phương phát hiện ra bí mật.

- Tần Vũ huynh. Nghe thấy thanh âm quen thuộc, Tần Vũ ngoảnh đầu lại, đoàn người Đoan Mộc Ngọc đang từ đằng xa bước tới. Cuối cùng ba người bọn Đoan Mộc Ngọc cũng tìm thấy nơi này.

- Tòa phủ đệ này quả thực độc đáo, đặc biệt. Đoan Mộc Ngọc cười nhìn tòa phủ đệ do toàn gương tạo thành.

Chính vào lúc này--

- Oanh long long~~ chỉ nghe một trận âm thanh chấn động kịch liệt, cái gương lớn làm cửa chính đột nhiên từ từ mớ sang bên cạnh để lộ một lối đi rộng rãi.

Trong lòng Tần Vũ chấn động.

"Ba người vừa mới tới đủ thì cái cửa này tự động mở ra!" trong lòng Tần Vũ càng thêm nghi hoặc.