Tinh Thần Biến

Chương 602 : Chúc mục

Ngày đăng: 23:24 19/04/20




Dịch giả : Binhchi





- Phá thủy? nhất lưu hồng mông linh bảo mới sao? - Khương Lan kinh dị nhìn Tần Vũ. - Tiểu Vũ, ngươi đã luyện chế ra một món nhất lưu hồng mông linh bảo lúc nào?

Khương Lan đối với sự tình này thật không rõ ràng lắm.

Tần Vũ tinh ngịch cười nói:

- Lan thúc, người còn nhớ ta lúc trước luyện chế ra nhất lưu hồng mông linh bảo Vạn Liễu, đã bế quan tiếp tục luyện chế linh bảo? Nhưng lại đến xin người một ít trân quý vật liệu.

Khương Lan lập tức nhớ lại sự tình lúc trước, quả đúng như thế.

- Đúng là trong đoạn thời gian kia ta luyện chế không ít hồng mông linh bảo, bất quá trong đó cũng chỉ có một nhất lưu hồng mông linh bảo. Là kiện Phá Thủy này, cũng là công kích vũ khí của Lập Nhi. - Tần Vũ mỉm cười nói.

Khương Lan trong lòng không khỏi cảm thán.

Thần giới trân quý vô cùng chính là nhất lưu hồng mông linh bảo, Tần Vũ một người tạo ra vài kiện như chơi?

- Lập Nhi. - Tần Vũ nhìn qua Khương Lập.

Khương Lập gật đầu hiểu biết:

- Biết rõ rồi. Vũ ca, muội không nên đi thần giới làm ảnh hưởng đến huynh.

Tần Vũ cười lắc đầu:

- Không cần quan tâm điều này, ta chỉ muốn nói với muội… chờ ta và Lan thúc thiết kế thông đạo hết thảy thật tốt, vậy muội chuẩn bị cùng ta đến thần giới một chuyến.

- Đến thần giới? - Khương Lập nghi hoặc nhíu mày, - Không phải muốn tạo ra thiên địa dị động làm đám thần vương kia đều chú ý tới huynh sao?

Tần Vũ mỉm cười, nhẹ nhàng nói:

- Đúng là ta muốn bọn họ chú ý!

- Tiểu Vũ, ngươi muốn làm gì?

Khương Lan thần tình lập tức thấy rõ rất khẩn trương, chẳng riêng Khương Lan. những người khác đều lo lắng khẩn trương nhìn Tần Vũ.

Khương Lập đến thần giới, nhất lưu hồng mông linh bảo Phá Thủy chắc chắn sẽ gây ra hiện tượng mây hồng che phủ bầu trời, kèm theo linh bảo chi lôi, đến lúc đó toàn bộ thần vương ở thần giới đều sẽ chú ý tới chổ đó.

Làm như vậy… không phải là Tần Vũ chọc vào mắt bọn người thần vương sao?

- Tiểu Vũ, bọn Thánh Hoàng này không thể trêu chọc được. Ngươi sao lại làm như vậy. - Khương Lan có đôi chút nóng nảy.

Tần Vũ mỉm cười:

- Lan thúc, người yên tâm. Tân vũ trụ tầng phàm nhân giới này đại thành, không chỉ làm ta nắm được năng lực bố trí thông đạo mà thôi.

Khương Lan nhãn tình lập tức sáng ngời, kinh ngạc nhìn Tần Vũ.

Hắn trong lòng cũng thắc mắc, tầng phàm nhân giới vũ trụ đại thành cuối cùng làm Tần Vũ thật lực gia tăng bao nhiêu?
Đứng bên cạnh Chu Hiển, Tây Bắc Thánh Hoàng Chu Hoắc thần thức ngay lập tức bao phủ cả thần giới:

- Tần Vũ hắn đang ở tại thần giới phía bầu trời Đông hải hải vực.

- Đại ca.

Lúc này lại có hai nam tử xuất hiện bên cạnh, chính là trong bốn đại thần vương - Lôi Vũ thần vương và Lôi Yểm thần vương.

- Đại bá.

Một gã tuấn mỹ thanh niên hướng về Chu Hoắc khẽ hành lễ, Chu Hoắc mỉm cười:

- Là Chu Nhiên à.

Thanh niên này chính là - Chu gia thế hệ thứ hai của Lôi Phạt thành - một thần vương duy nhất, đồng bối với Chu Hiển.

- Tần Vũ này vậy mà đã luyện chế ra một bộ nhất lưu hồng mông linh bảo. Đại bá, nhị bá, phụ thân, chúng ta cùng đi xem xét nhé. - Chu Nhiên cười nói.

Bốn đại thần vương lập tức cười gật đầu, mang theo Chu Hiển. Như thế Lôi Phạt thành năm người liền trực tiếp thuấn di đi tới thần giới Đông hải bầu trời.

- Nhất lưu hồng mông linh bảo? Tần Vũ tiểu huynh đệ quả thật không tệ.

Huyết yêu nữ vương ngẩn đầu nhìn trời, lập tức cũng thuấn di đi tới thần giới Đông hải hải vực.

Nam cực Thánh Hoàng ngửa đầu nhìn bầu trời.

- Phụ thân, ta đã sớm nói qua. Chúng ta ở tại Kính Quang thành tốt nhất không cần nhập bọn đi tới. - Đoan Mộc Ngọc lắc đầu thở dài một tiếng nói. - Ta đã ở cùng Tần Vũ một thời gian, luôn cảm giác trên người hắn có một đại bí mật, chỉ là ta vô luận như thế nào cũng nhìn không thấu hắn.



- Có thể, ngươi đúng. - Nam cực Thánh Hoàng cười nhẹ một tiếng, - Bất quá, ta đã nói rồi, thật không thể đổi lời.

Nam cực Thánh Hoàng lăng không biến mất ở Kính Quang thành.

Giờ khắc này, cả thần giới, từng vị, rồi từng vị thần vương hướng về thần giới Đông hải bầu trời theo nhau tới.

Mà ở Đông hải bầu trời chỉ có Tần Vũ và Khương Lập hai người sóng vai đứng.

- Lập Nhi, hành động ra sao?

Tần Vũ nhìn đám thần vương xuất hiện chung quanh, đành quay qua Khương Lập bên cạnh cười nhẹ hỏi.

Khương Lập chỉ tựa hồ như ngừng hô hấp lại.

- Vũ ca, có phải là làm quá lớn rồi không? - Khương Lập thấp giọng hỏi.

- Lớn sao?

Tần Vũ mục quang đảo qua đoàn thần vương chung quanh, khóe miệng tiếu ý nâng lên.

- Bất kể ra sao thì khí thế này quả là quá đủ, không phải sao?