Tinh Thần Biến

Chương 611 : Vạn lí giang sơn

Ngày đăng: 23:24 19/04/20




Khương Phạm nhìn nhi nữ của mình. Như hôm nay Khương Lập rất khác so với quá khứ, tóc dài lóe lên bích lục quang mang, trong hai mắt ẩn chứa một điểm sinh cơ lục sắc, toàn bộ điều này khiến Khương Phạm nhớ tới Sinh Mệnh thần vương Tả Thu Mi.

Khương Lập bây giờ, chỉ nhìn bề ngoài cùng với khí tức cũng vô cùng giống Tả Thu Mi lúc trước, nhưng bên trong hai người lại có khác biệt rất lớn. Cá tính Tả Thu Mi rất độc lập, mạnh mẽ, mà Khương Lập lại có một loại ôn nhu như thủy.

- Phụ hoàng. - Khương Lập nhẹ giọng nói.

Khương Phạm nhướng mày, lạnh nhạt nói:

- Lập nhi, ngươi hiện tại quay đầu lại, ngoan ngoãn theo ta trở về, rồi đem nghiệt chủng trong bụng ngươi diệt trừ đi, ngươi sẽ vẫn là con của Khương Phạm ta, vẫn là công chúa của Phiêu Tuyết thành như cũ.

- Nghiệt chủng? Diệt trừ?

Khương Lập sắc mặt biến đổi, mục quang vẫn nhu hòa đột nhiên trở nên sắc bén, nhìn chằm chằm vào Khương Phạm.

- Phụ hoàng, đây là hài tử của con cùng Vũ ca, không phải là nghiệt chủng, càng không thể diệt trừ.

Hoài thai nhiều năm như vậy, Khương Lập cơ hồ lúc nào cũng cảm thấy sự rung động của tiểu sinh mệnh trong bụng, đấy là cảm giác cốt nhục tương liên, khiến Khương Lập đối với hài tử chưa sinh ra này thương yêu như mạng mình.

Phụ hoàng muốn diệt trừ hài tử của nàng? Khương Lập làm sao có thể đáp ứng.

- Ngươi không muốn, ta đây liền tự thân xuất thủ, diệt trừ nghiệt chủng đó.

Khương Phạm lạnh nhạt nói một tiếng, đồng thời tốc độ toàn thân nhanh đến mức tận cùng, nhanh chóng tới bên cạnh Khương Lập, đồng thời trong tay Khương Phạm xuất hiện một thanh hắc sắc trường côn, hắc sắc trường côn này đen nhánh, thậm chí thôn phệ (hấp thu, nuốt chửng) ánh sáng.

Trường côn đánh đến.

Khương Lập phản ứng rất nhanh, trong tay lập tức xuất hiện trường kiếm Phá Thủy.

"Bồng!"

Khương Phạm thân hình lui về phía sau, nhìn trường kiếm trong tay Khương Lập không khỏi kinh dị một tiếng:

- Trường kiếm của ngươi uy lực không nhỏ, có thể ngăn đỡ được hắc ám bổn nguyên lực.

- Đây là Vũ ca cấp cho con. - Khương Lập trên mặt hiện lên một tia tự hào.

- Lại Vũ ca? Hừ!

Khương Phạm khẽ hừ một tiếng, xung quanh thân thể Khương Phạm không gian thời gian gia tốc gấp hơn mười vạn lần. Khương Lập còn chưa kịp phản ứng, Khương Phạm một bổng đánh đến trên người nàng. Ngay lúc đánh đến, trong chốc lát một đạo tử sắc quang mang từ trên người Khương Lập tỏa mạnh ra.

Khương Lập thân hình bay ngược ra sau.

- Ân, không có một điểm thương tích.

Khương Phạm nhất thời thực sự chấn kinh, chính bản thân hắn chịu một bổng hắc ám bổn nguyên lực cũng không có khả năng an toàn vô sự, Khương Phạm mục quang lập tức nhìn chằm chằm tử sắc vũ y trên người Khương Lập.
Dịch Phong gấp đến độ con mắt gắt gao nhìn thẳng Tần Vũ, nghiến chặt răng nói.

- Tần Vũ, A Mi đã chết, đã chết một Sinh Mệnh thần vương, đừng khiến Khương Lập tiểu cô nương - một tân Sinh Mệnh thần vương cũng chết. Nếu không ta chết cũng không nhắm mắt.

Dịch Phong đột nhiên trừng mắt nhìn Tần Vũ. Tần Vũ trong lúc này còn không mau đưa Khương Lập chạy trốn, điều này khiến Dịch Phong rất phẫn nộ, cũng vô cùng lo âu.

Trong lòng Dịch Phong, Khương Lập đã dung hợp hai giọt lệ linh hồn sinh mệnh, có thể xem như sinh mệnh Tả Thu Mi được kéo dài. Lúc trước Tả Thu Mi chết, Dịch Phong trong tim đau khổ muốn chết, sống không thể yên, như hôm nay hắn cũng cam tâm vì Khương Lập mà chết.

Chỉ vì Khương Lập là sinh mệnh Tả Thu Mi kéo dài. Chỉ thấy rừng trúc đột nhiên đổ sập vỡ tung ra, vô số trúc lại bay trở về trong cơ thể Dịch Phong, Dịch Phong đã thấy lục đại thánh hoàng phá vỡ, lại liếc nhìn Tần Vũ, Khương Lập hai người, ngay lập tức thở dài một tiếng:

- Ai, thôi, thôi…

- Dịch Phong thần vương, có thể người đúng, sáu người này liên thủ công kích, uy lực thực sự rất lớn. - Tần Vũ hốt nhiên cười nhẹ.

Lục đại thánh hoàng trong lúc này một điểm cũng không lãng phí thời gian, Chu Hoắc khống chế chủ trận đơn thủ nhất chỉ (một ngón tay) hướng về Tần Vũ, nhất thời một dải lục sắc kéo dài trực tiếp đánh tới Tần Vũ.

- Chết đi.

Lục đại thánh hoàng lạnh lẽo nhìn tất cả.

Lúc này, Dịch Phong đã tuyệt vọng, nhãn tình nhè nhẹ nhắm lại, trên mặt ngược lại có một tia cười điềm tĩnh.

- Phá!

Tần Vũ đột nhiên nhẹ nói một chữ.

"Qanh!". Trong nháy mắt, khu vực mấy vạn dặm không gian đột nhiên sụp đổ. Trong mấy vạn dặm khu vực, mọi người đều bị hãm nhập vào trong hỗn loạn khe hở không gian, lục đại thánh hoàng sắc mặt đại biến.

Đống kết không gian đã bị phá. Không gian vỡ vụn sụp đổ, tỏ rõ đống kết không gian đã bị phá, mà đống kết không gian bị phá, cũng nói lên… Tần Vũ, Khương Lập bọn họ có thể thuấn di đào tẩu.

- Có thể, ta thực sự không ngăn chặn được hắn.

Nhìn phía trước lục sắc trường long vẫn như cũ hướng về phía mình bay nhanh, Tần Vũ cười lãnh đạm, liền mang theo Khương Lập, Dịch Phong biến mất tại không gian hỗn loạn.

Lục đại thánh hoàng nhìn cảnh vừa rồi đều thở dài một hơi, đồng thời cũng thuấn di li khai khỏi không gian hỗn loạn.

……

Vết rách mấy vạn dặm không gian, mất một hồi lâu thời gian mới hoàn toàn tự động phục hồi, mà lục đại thánh hoàng còn lại lăng không đứng trên không trung đại dương, không ai nói gì.

- Như thế nào Tần Vũ lại phá hủy được đống kết không gian? Như thế nào phá được? - Chu Hoắc sắc mặt có chút khó coi.

Ngoài hắn, ngũ đại thánh hoàng trong mắt đều hiện lên nét nghi hoặc, khó có thể tin, bọn họ không ai hiểu được rốt cuộc là nguyên nhân gì.