Tinh Thần Biến

Chương 658 : Thời gian đảo lưu

Ngày đăng: 23:25 19/04/20




Dịch : Bi_an

Biên tập : Deviouslove

Nguồn :

Nói thì chậm, nhưng trên thực tế động tác của Tần Vũ là vô cùng nhanh, vừa xuất hiện đã như tia chớp trực tiếp đoạt lấy Vạn Dân Ấn trong tay Khương Phạm.

- Tần Vũ!

Hai người Chu Hoắc, Chu Hiển không khỏi trợn mắt tròn xoe, trong mắt có sự phẫn nộ cùng với sự sợ hãi. Lúc này bọn họ căn bản không thể động đậy.

"Tần Vũ, cuối cùng ngươi đã không nhẫn nại được." Lôi Phạt thiên tôn nhìn thấy Tần Vũ xuất hiện, trong lòng lại có sự hưng phấn lẫn kích động. Theo như quy tắc lúc xưa, y chỉ có thể xuất thủ một lần như vậy. Nếu trong lần này, hắn giết Tần Vũ, căn bản không tính là phạm quy.

"Thời gian tĩnh chỉ, bất quá là trò trẻ con thôi." Lôi Phạt thiên tôn rất tinh thông đối với thời gian pháp tắc, tâm ý thoáng động muốn giải trừ đi Thời gian tĩnh chỉ này.

"Ồ?"

Lúc này bị Thời gian tĩnh chỉ vây khốn, Lôi Phạt thiên tôn không khỏi kinh dị kêu lên một tiếng trong lòng, "Đây là Thời gian tĩnh chỉ gì vậy? Làm sao mà không chịu sự không chế của ta?" Lôi Phạt thiên tôn nhất thời lo lắng trong lòng.

Thời gian tĩnh chỉ này, chính là bị lực thời gian của tân vũ trụ làm ngưng lại thời gian. Lực thời gian của tân vũ trụ, Lôi Phạt thiên tôn lại có thể không chế được sao?

Giải trừ Thời gian tĩnh chỉ, chỉ có hai biện pháp. Một là dựa vào lĩnh ngộ đối với thời gian tĩnh chỉ. Biện pháp còn lại là dựa vào bạo lực cường hành phá giải. Bất quá dựa vào bạo lực, nói chung phải tiêu hao một chút thời gian.

"Không hay, không hay!" Lôi Phạt thiên tôn thoáng chốc thấy khẩn trương ở trong lòng.

- Lôi Phạt thiên tôn, xin lỗi nhé.

Thanh âm lạnh lẽo của Tần Vũ vang lên trong não của Lôi Phạt thiên tôn. Chỉ thấy Tần Vũ sau khi đoạt lấy Vạn Dân Ấn từ tay Khương Phạm, trong tay đột ngột xuất hiện một thanh trường thương màu đen cổ xưa, những chấm vàng tối loang lổ trên cán thương.

Chính là thần thương Tàn Tuyết.

- Hưu!

Thân hình Tần Vũ mãnh liệt bắn ra. Cả người giống như cung tên cực nhanh bay tới, mũi thương của thần thương Tàn Tuyết trong tay chỉ thẳng tới người ở gần nhất Khương Phạm – Chu Hoắc. Khoảng cách vài mét, thật sự là quá ngắn.

"Không -----"

Bên trong cơ thể Lôi Phạt thiên tôn đã dẫn động trào dâng bổn nguyên chi lực, ngay cả năng lượng của Thiên tôn linh bảo Nguyên Tội Kiếm cũng đã bành trướng lên. Thời gian đang trôi tựa như dây cung căng đến cực hạn lúc này phải đứt vậy.

Nhưng dù cho Lôi Phạt thiên tôn có mạnh hơn nữa, muốn phá Thời gian tĩnh chỉ đến từ Tân vũ trụ, cũng phải mất một chút thời gian. Khoảng thời gian đó, đủ để Tần Vũ giết chết Chu Hoắc rồi.

"Không ----" Chu Hoắc nhìn chằm chằm vào mũi thương càng lúc càng lớn trước mắt, trong lòng tràn đầy sự không cam.

Lúc này, hắn nghĩ đến Nam Cực thánh hoàng Đoan Mộc Vân trước khi chết. Đoan Mộc Vân cũng thế, bị đâm xuyên qua đầu. Còn kết cục của Chu Hoắc hắn thì tương tự vậy.

"Phụ thân!"

"Roạt roạt!"
Lôi Phạt thiên tôn không dám làm trái mệnh lệnh của Phiêu Vũ thiên tôn chút nào. Nếu làm trái, hậu quả đó, tuy Phiêu Vũ thiên tôn không nói, nhưng Lôi Phạt thiên tôn vẫn có thể tưởng tượng được.

Lôi Phạt thiên tôn hốt nhiên nhìn về chúng thánh hoàng, thần vương xunh quanh, đạm nhiên nói:

-Tần Vũ chắc chắn sẽ chết. Các ngươi cứ đến Mê Vụ thành đoạt lại Vạn Dân Ấn là được. Mê Vụ thành hiện giờ, cao thủ chân chỉnh cũng chỉ có mình Khương Lan. Hai người Tu La thần vương cùng với tiểu cô nương, đều đã lĩnh ngộ được thần thông Thời gian tĩnh chỉ. Bọn họ liên thủ thì có thể dễ dàng đánh bại được Khương Lan. Nhóm đông người các ngươi đi đoạt Vạn Dân Ấn là chuyện nhẹ nhàng. Ta không cần phải tham gia vào trong.

Lôi Phạt thiên tôn nói xong, gật nhẹ đầu với Chu Hiển, sau đó trực tiếp bay đến thông đạo điêu khắc, thông qua nó đi khỏi Thiên tôn sơn.

- Lôi Phạt thiên tôn tiền bối.

Tu La thần vương không khỏi cung kính hành lễ.

Lúc này sự trói buộc đối với chúng thần vương đều đã được giải trừ. Câu nói cuối cùng vừa rồi của Lôi Phạt thiên tôn, ngay cả hai người Tu La thần vương, Huyết Hải nữ vương bên ngoài đều đã nghe rõ ràng.

Tần Vũ đã chết, chỉ còn mình Khương Lan là có uy hiếp, còn sợ cái gì đây?

- Hô.

Lôi Phạt thiên tôn trực tiếp thuấn di một cái đã biến mất trước mắt mọi người.

Còn bát đại thánh hoàng, Tu La thần vương, Huyết Hải nữ vương đều có một tia lãnh quang trong mắt. Tần Vũ đã chết, Vạn Dân Ấn tự nhiên là dễ dàng lấy được.

Bên ngoài Mê Vụ thành. Tần Vũ bỗng xuất hiện tại đây. Hắn tịnh không có lập tức thuấn di về Tử Huyền Phủ. Hắn lo thân nhân mình lo lắng.

- Phốc!

Tần Vũ lại phun ra một ngụm máu tươi.

- Công kích của Thiên tôn linh bảo, uy lực quả thật là đáng sợ.

Tần Vũ không khỏi cảm thán một tiếng. Thân thể chịu sự công kích, muốn khôi phục chỉ là chuyện trong nháy mắt. Thương hại lớn nhất đối với Tần Vũ, là thương hại tới linh hồn!

Bên trong não của Tần Vũ.

Linh hồn nguyên anh thấp thoáng có tám loại quang mang lóe lên, lúc này vầng sáng đang không ngừng lưu chuyển. Lúc chịu công kích kiếm khí của Nguyên Tội Kiếm, linh hồn nguyên anh tựa như bị con dao cắt một vết thương lớn vậy. Khoảnh khắc đó, Tần Vũ thật đã cảm thấy mình tiếp cận với tử vong.

May mắn là sau khi bát đại bổn nguyên chi lực hoàn toàn dung hợp với linh hồn nguyên anh, sức mạnh của lực khôi phục đã đạt đến mức chưa từng có trước đây. Hơn nữa linh hồn của Tần Vũ đã hoàn toàn kết hợp với Tân vũ trụ. Nguồn của Tân vũ trụ thoáng chốc đã không ngừng truyền đến bổn nguyên chi lực giúp đỡ linh hồn của Tần Vũ.

- Hô.

Lau qua dòng máu nơi khóe mình, Tần Vũ nở nụ cười: "Lực công kích của Lôi Phạt thiên tôn không nhỏ. Sợ rằng hắn đã nghĩ là ta chắc chắn sẽ chết."

"Ồ? Một nhóm thần vương muốn đến? Cũng nên nghênh tiếp thật tốt bọn chúng một phen."

Đơn thủ sấp một cái, kiện Vạn Dân Ấn mà người người tranh đoạt đã nhập vào trong người Tần Vũ. Sau đó Tần Vũ mỉm cười lắc mình một cái, trực tiếp quay về bên trong Tử Huyền Phủ.