Tinh Thần Biến

Chương 67 : Độ Kiếp Chi Chiến (2)

Ngày đăng: 23:17 19/04/20




Đồng thời…"Ầm!" Đạo thiên lôi thứ hai với thiên uy ghê người đánh trúng chính giữa Bát Quái hộ tráo, lập tức hộ tráo rung động kịch liệt giống như mặt nước, sức mạnh của thiên lôi và hộ tráo không ngừng triệt tiêu nhau đồng thời đạo phù triện từ bên trong hộ tráo hiện lên trên bề mặt.

"Không tốt." linh thức Tần Vũ triển khai, phân tâm chú ý đến phụ vương hắn, hắn cảm nhận rõ ràng năng lượng hộ tráo yếu đi rất nhanh.

Bát Quái hộ tráo đột nhiên tan rã, đồng thời đạo phù triện nổi trên mặt hộ tráo cũng tiêu biến đi mất, hộ tráo do Chánh Phản Bát Quái cấu thành từ bây giờ xem như bị phá vỡ, may mà năng lượng đạo thiên lôi thứ hai cũng đã cạn kiệt.

"Tần Đức, coi như ngươi gặp vận may, có thể tìm được thiên nhiên Bát Quái triệt tiêu hai đạo thiên lôi. Đáng tiếc, Tứ Cửu Thiên Kiếp có bốn đạo thiên lôi càng về sau càng lợi hại, hai đạo trước so với hai đạo sau rất khác biệt đó!" Bạch mi của Ngũ Hành kéo dài đến tận tóc mai toát lên khí thế lăng lệ.

"Sư đệ, đừng lãng phí thời gian, động thủ!" Ngũ Đức quát một tiếng hạ lệnh.

"Được, sư huynh và bốn người các ngươi giết những tên Tiên Thiên cao thủ kia. Phong Ngọc Tử để ta đối phó cũng được." Trong mắt Ngũ Hành lóe lên một tia tàn khốc, còn bốn lão già nhìn nhau gật đầu sau đó đồng loạt nhảy từ trên phi kiếm xuống áp sát đến thiên nhiên Bát Quái trận.

Bốn lão già toàn thân vận hôi y, thực lực không thể xem thường.

"Cẩn thận, trận pháp này bao hàm huyễn cảnh, bế nhãn giết địch." Hạng Đông vừa xâm nhập trận pháp liền biết không ổn, lập tức quát lớn.

"Dạ, đại ca!" ba lão kia tức thì nghe lệnh, đã đến cảnh giới tu luyện của họ cho dù bế nhãn cùng người giao chiến cũng không ảnh hưởng gì, tuy vẫn chưa có linh thức nhưng có thể cảm ứng mơ hồ hơn nữa họ có thể lắng nghe âm thanh phân biệt vị trí.

Trong trận pháp, bốn người đều nhắm mắt không có một chút cử động nào.

"Bốn Tiên Thiên đại viên mãn cao thủ, có chút phiền toái đây."

Phong Ngọc Tử trong đầu suy nghĩ nhanh như chớp, giây lát hạ lệnh: "Cát Mân, ngươi dẫn Ngũ Hành Bộ đối phó Ngũ Hành, Ngũ Đức giao cho ta. Những người khác đối phó bốn lão già."

Lúc này kiếp vân lần nữa đảo lộn hạ thấp xuống, trong không trung tiếng sấm nổ ì ầm chính là đang tập trung sức mạnh lôi điện, càng về sau lôi điện càng mạnh mẽ, thời gian tiêu hao tích tụ lực lôi điện càng dài hơn, Tần Đức toàn tâm chuẩn bị nghênh tiếp Thiên Kiếp, căn bản không có lòng dạ chú ý cuộc đại chiến.

"Ha ha…" Ngũ Đức cao giọng cười lớn, sau đó nhìn chăm chăm vào Phong Ngọc Tử nói: "Hừ, Phong Ngọc Tử, ngươi một Kim Đan Trung kỳ nhỏ bé cũng vọng tưởng đòi đấu với ta một trận sao."
"Sư huynh!"

Ngũ Hành và Ngũ Đức gần như cùng lúc truyền âm cho nhau hỏi thăm ý kiến.

Liều!

Cho dù trọng thương cũng phải lấy được trung phẩm linh khí.

Ngũ Hành và Ngũ Đức lúc mới bắt đầu chỉ xem như trò đùa trẻ con mà thôi, bây giờ lại bất chấp vì trung phẩm linh khí có trọng thương cũng đáng. Hai đại tu chân giả một khi quyết tâm liều mạng lực công kích không giống như ban đầu.

"Ầm!"

Ngũ Đức vừa chỉ tay, phi kiếm hóa lớn chém nát căn cơ trận pháp, đồng thời từ trong phi kiếm xuất ra mấy đạo cự đại kiếm khí phá hủy vách núi, tức thì cả thiên nhiên Bát Quái trận bị phá huyễn cảnh biến mất không còn tung tích.

"Huyễn cảnh đã phá, vì huynh đệ chúng ta báo cừu, hung thủ là tên hắc y tiểu tử." Ngũ Đức quát lớn.

Hạng Đông và Hạng Bắc lập tức mở mắt, mục quang hướng về phía Tần Vũ.

"Oành!"

Một cỗ tử sắc cự long từ cửu thiên ập xuống với uy thế khiến mọi người cảm thấy bị dồn ép, đánh thẳng vào Tần Đức đang ở trung tâm sơn cốc, đây là đạo thiên lôi thứ ba, lần này Tần Đức không còn hộ tráo bảo vệ ông chỉ có thể dựa vào chính bản thân.

"Phụ vương!" Sự chú ý của Tần Vũ đặt một phần nơi Tần Đức.

"Chịu chết đi!" Hạng Đông và Hạng Bắc hai mắt đỏ rực, nội lực hoàn toàn bành trướng bộc phát lực công kích mạnh nhất vào Tần Vũ.