Tinh Thần Châu

Chương 1022 : Hộ pháp

Ngày đăng: 09:59 18/04/20


"Tam Muội Chân Hỏa?" Dược Thiên Sầu sừng sốt, tên này quả thực quá quen thuộc, lập tức liền kịp phản ứng thất thanh kinh hô: "Ngươi nói là Tam Muội Chân Hỏa?"

 

"Không sai! Chính là Tam Muội Chân Hỏa uy chấn tam giới được xưng là không gì không phá được, Kim Thái cũng không nghĩ tới Hỏa Đức lão tặc lại có thể luyện thành Tam Muội Chân Hỏa, không cần thận thiếu chút nữa bị hắn đánh thành trọng thương, vì thể mới để cho hắn chạy trốn tới Minh giới." Tuyết Hoàng căm giận nói.

 

Luôn luôn nghe nói Tam Muội Chân Hỏa lợi hại, đáng tiếc luôn luôn chưa từng được kiến thức quạ, Dược Thiên Sầu cố nhẫn nại cảm xúc kích động, truy hỏi: "Sau đó thì sao? Hỏa Đức tiên quân kia trốn đi đâu vậy?" Hắn nhất thời nóng ruột, lại muốn tìm Hỏa Đức tiên quân lĩnh giáo huyền bí của Tam Muội Chân Hỏa.

 

Tuyết Hoàng liếc mắt nhìn hắn, tức giận nói: "Đã chết!"

 

"Ách.., đã chết? Sao lại chết rồi sao..." Nói nói tới đây, Dược Thiên Sầu lập tức phát hiện lời nói của minh có vấn đề, lúc này xấu hổ xua tay giải thích: "Đừng hiểu lầm, ta chỉ là nghe nói Tam Muội Chân Hỏa rất lợi hại, chỉ sợ hắn không phải dễ dàng bị giết chết như vậy!"

 

May mắn thái độ tốt bụng trước đó của hắn, nên Tuyết Hoàng bình phục cảm xúc, trầm giọng chậm rãi nói: "Hỏa Đức sau khi chạy đến Minh giới, Kim Thái cũng truy sát tiến vào, hai người đánh một trận tại Minh giới, nhưng Hỏa Đức ý vào sự lợi hại của Tam Muội Chân Hỏa, trong khoảng thời gian ngắn Kim Thái cũng không có biện pháp làm gì hắn. Nhưng dù sao Minh giới cũng là lãnh địa của Minh Hoàng, hai người gây ra động tĩnh lớn như vậy, rốt cục kinh động Minh Hoàng. Nếu như là người khác, có lẽ Minh Hoàng sẽ không đích thân ra tay can dự, nhưng Minh Hoàng nhìn thấy Kim Thái nháo sự ngay trong lãnh địa của mình, lập tức giận dữ mắng mỏ Kim Thái, ngay đương trường ra tay chống lại Kim Thái, kết quả lại để cho Hỏa Đức tiên quân nhặt được cái mạng bỏ chạy."

 

Một bên Tuyết Hậu ôm nữ nhi, bi phẫn nói: "Phu thê ta luôn luôn không tranh sự đời, ai ngờ những người đó tranh đấu lại chạy tới chỗ của chúng ta. Lúc Hỏa Đức lão tặc không còn đường để trốn, khi tới Đại Tuyết sơn liền đánh chủ ý lên người chúng ta, muốn nhờ băng phách huyền binh trên tay chúng ta đối kháng Kim Thái. Phu thê chúng ta luôn luôn không tham dự tranh đấu của Tiên Minh hai giới tự nhiên là không chịu đáp ứng, nhưng không ngờ đối phương ra tay, Tam Muội Chân Hỏa trời sinh có thể khắc chế chúng ta, chúng ta vốn không phải là đối thủ của hắn, kết quả bị hắn cướp lấy Linh Lung khi ấy còn quá nhỏ."

 
Mẹ nó! Trở mặt vô tình, mệt cho lão tử trước đó còn đem ngươi thổi phồng như đóa hoa! Dược Thiên Sầu oán thầm một trận, nếu đặt ở ban đầu, hắn khẳng định ước gì rời đi ngay, nhưng Tam Muội Chân Hỏa thật sự có lực hấp dẫn đối với hắn, hiện tại hắn lại không muốn đi.

 

Gương mặt hắn hơi có chút ngưng trọng nói: "Vốn ta còn đang suy nghĩ, có lẽ ta có biện pháp trị được thương thế của lệnh ái, nghĩ đến thử xem, nhưng.., nếu Tuyết Hậu đã đem lời nói đến tình trạng này, ta không còn lời nào để nói, cáo từ!" Hắn chắp tay, đi nhanh ra ngoài. Hai phu thê nghe vậy liếc nhìn nhau, tuy rằng ngay từ đầu không tin hắn có thể trị được thương thế của nữ nhi, nhưng vẫn là có hi vọng! Cho dù là hi vọng mong manh bọn họ cũng muốn thử một chút...

 

"Chậm đã!" Tuyết Hoàng nâng tay lên tiếng nói. Trong lòng Dược Thiên Sầu cười lạnh, thật khi dễ sự khách khí của lão tử đối với các ngươi là không công?

 

Hắn làm như không hề nghe thấy, cứ bước đi tới. Vẻ mặt Tuyết Hậu co rút, cắn cắn môi, thuấn di ngăn ngay trước mặt Dược Thiên Sầu, cúi người hành lễ nói: "Vừa rồi là thiếp thân lỗ mãng, nói nhiều chỗ đắc tội, xin tiên sinh đại nhân bỏ qua cho tiểu nhân, đừng để trong lòng." Tình thương của người mẹ từ xưa tới nay luôn vĩ đại, vì an nguy của nữ nhi, há lại không bỏ xuống được chút mặt mũi.

 

Lúc này Tuyết Hoàng cũng lắc minh lướt đến, hướng Dược Thiên Sầu chặp tay nói: "Tiên sinh vừa mới nói có biện pháp chữa khỏi thương thế của nữ nhi ta, không biết là thật hay giả?" Hắn cũng sửa xưng hô thành tiên sinh.

 

"Hiền khang lệ không nên khách khí, ta chỉ là có lẽ, phải thử xem xem, cũng không thể cho sự cam đoan nhất định." Dược Thiên Sầu cười nhàn nhạt, tay phải đưa ra, bàn tay mở ra, một đoàn thanh sắc hỏa diễm đột nhiên bốc lên trong lòng bàn tay...