Tinh Thần Châu

Chương 1080 : Không phải gian thì cũng là trộm

Ngày đăng: 09:59 18/04/20


Trên thực tế, xung quanh cũng không có nhiều người quen biết nam nhân này, phần lớn cũng không nhận ra hắn, thậm chí ngay cả danh hào của hắn cũng đều không biết. Nhưng cái khiến cho mọi người chú ý tới, chính là cái hình tượng truyền thuyết đã xâm nhấp vào sâu trong tâm khảm của mọi người kia, nên đã khiến cho mọi người đang hồi tưởng lại nam nhân này là ai.

 

Viên tướng quân Hắc Minh Đại Quân trấn thủ nơi đây, liền nhanh chóng ra lệnh một tiếng, theo sau nhất tề quỳ xuống, đồng thanh hô to: "Tham kiến Minh Hoàng!"

 

Đám người xung quanh đồng dạng cũng quỳ xuống hô lớn, bất quá vẫn có người chỉ hơi khom lưng hành bái tỏ vẻ tôn kính, bầu không khí tại hiện trường lập tức xuất hiện luồng chân khí duy ngẫ độc tôn.

 

"Miễn lễ!" Trên không trung vang vọng lên thanh âm trầm muộn, chúng nhân sôi nổi đóng dậy, thì chỉ kịp trông thấy một luồng bạch quang phóng thẳng vào lối thông đạo tiến sang Tiên giới, cái thân ảnh bạch y thư sinh đứng ở trước tấm bia đá hoa văn đã không còn trông thấy bóng dáng, chúng nhân đưa mắt nhìn nhau, trong ánh mắt đều lộ ra thần tình kinh ngạc nhìn về lối thông đạo.

 

Đầu bên kia thông đạo, bạch y thư sinh đi chân trần vừa nhẹ nhàng lao vút ra khỏi thông đạo, dưới chân sạch sẽ không dính một chút bụi bần nào, đứng ở trước bậc thang môn khẩu ngắm nhìn ánh nắng chói chang, khẽ vươn tay lên che tầm mắt một chút, hơi ngẩng đầu lên hứng lấy những tia nắng dương quang.

 

Có người trong đám Kim Bào Nhân thủ vệ không quen nhìn thấy hình dáng phóng túng của người thư sinh, lúc này không khỏi tức giận quát: "Người đâu, mau xuất trình giấy tờ!"

 

Thư sinh nghiêng đầu đưa mắt nhìn hắn, thản nhiên lắc mình hóa thành một đạo lưu quang bay đi. Điều này khiến cho tên Kim Bào Nhân thủ vệ giận tím mặt, đang muốn phát tín hiệu báo người truy sát, thì đã bị tên đồng nghiệp đứng bên cạnh vươn tay ra ngăn cản, nói: "Ngươi không muốn sống nữa sao? Ngươi có biết hắn là ai không? Hắn chính là Minh Hoàng, Minh Giới Chí Tôn đó ah!"

 

Tên thủ vệ kia đang tức giận, lúc này không khỏi sững sờ ngay tại chỗ, diễn cảm trên mặt thay đổi thành bộ dáng may mắn. Nếu như vừa rồi chọc giận tới Minh Hoàng, coi như đối phương giết minh ở đây, minh cũng đành phải chết vô nghĩa mà thôi. Chỉ sợ ngay cả Tiên Đế cũng vô pháp giúp mình đòi lại công đạo...

 

Vạn Thánh Sơn nguy nga sừng sững, thấu tận trời xanh, ở trên đỉnh núi mây mù lượn lờ, bên trong tòa Vạn Thánh Cung phong cách xa xưa cổ kính, có một đám người sôi nổi bàn tán bước ra bên ngoài, sau đó hóa thành lưu quang bay đi, những người này đều là nhóm đệ tử cao tầng của Vạn Cổ Thông.

 

Chờ sau khi tất cả mọi người rời đi, Vạn Linh mới theo cây cột đá bên hông lén lút chạy ra, bước nhanh vào trong đại điện, kết quả liền nhìn thấy Vạn Bác Thánh chưởng môn Vạn Cổ Thông, dáng người mập mạp râu tóc bạc trắng, đang nhanh chân bước ra.
Người trước lúc này mới giật minh tỉnh ngộ, thầm vỗ mông ngựa nói: "Trưởng lão quả nhiên anh minh sáng suốt! Chẳng những có thể biến nguy thành an, mà còn lập đại công cho tông môn! Tiểu bối cúi đầu thụ giáo!"

 

""Vậy ta đầy liền không khách khí đâu!" Tất Trường Xuân vươn tay ra thu lấy khối lệnh bài thông hành, thoáng ngắm nhìn một chút, theo sau mới cau mày, ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào người kia, nói: "Chỉ bằng vào các ngươi, vốn ta sẽ không thèm tính toán, nhưng mà vô sự ân cần, không phải trộm thì cũng là kẻ gian. Cho nên, ta cũng không muốn lưu các ngươi lại làm nhân chứng sống!"

 

"A..." Đám người nghe được câu nói này thì không khỏi kinh hãi, cả đám kinh hồn thất sắc, xum xoe nói: ""Ngươi.., ngươi muốn làm gì? Làm người sao có thể lấy oán trả ơn đây chứ?"

 

Nhưng vừa chứng kiến diễn cảm băng sương lạnh lùng của Tất Trường Xuân, thì tên trưởng lão cầm đầu liền luống cuống quát: "Mau ngăn hắn lại cho ta!"

 

Còn chính bản thân hắn thì quay đầu bỏ chạy.

 

"Hừ!" Một tiếng hừ lạnh thuy thúy vang lên, đám người nhất thời liền cảm giác có một luồng chân khí mang theo áp lực cường đại từ bốn phương tám hướng không ngừng đè ép đến, khiến cho thân hình của bọn hắn không thể cử động.

 

Tất Trường Xuân không muốn lãng phí thời gian cùng đám người này, tay áo thoáng vung lên, một cỗ lực lượng thần bí giống như ở bên trong Chư Thiên Kết Giới, nhanh chóng thổi quét đến đám người kia, nháy mắt đem bọn hắn xé tan thành từng mảnh nhỏ, ngay cả xương cốt đều không hề trông thấy. Đám người Minh tu kia, còn chưa kịp phát ra tiếng kêu thảm thống, thì tất cả đã liền đánh mất tính mạng.

 

Huyết vũ bay tán loạn ở trên không trung, Tất Trường Xuân thoáng nhìn tràng cành qua một cái. Theo sau mới vung tay áo, thân hóa thành lưu quang cấp tốc bay đi...