Tinh Thần Châu

Chương 111 : Quỷ Tướng Quân (hai)

Ngày đăng: 09:50 18/04/20


Vị quan quân vừa rống xong, liền nghe bên trong hoa hoa rầm rập, trong doanh trại tuôn ra rất nhiều quỷ tốt, từ ngay cửa quân doanh, một tay cầm đuốc, một tay chống thương đứng thành hai hàng, tạo ra con đường trống tiến thẳng đến đài gỗ trung ương, chỉnh tề không gì sánh được. Quân doanh mấy vạn nhân mã, trong nháy mắt yên lặng tới mức một cây chậm nếu rơi trên mặt đất cũng có thể nghe, cảnh tượng quân kỷ thật nghiêm minh.

 

"Đinh đinh đinh…đương đương đương…" Phía đài gỗ truyền đến tiếng đàn tỳ bà, ở trong bao hàm khí túc sát tiêu điều, nhưng rất rõ ràng ý tứ, rất có điểm hàm xúc như thập diện mai phục.

 

Nguyên bản sắc mặt Dược Thiên Sầu còn đang cười hì hì chợt trầm xuống, hai mắt hơi nheo lại, cùng lão tử bãi quân uy sao? Kiếp trước hắn cũng từng đi lính, kiến thức qua loại tràng cảnh này, làm kẻ nhát gan có thể sợ đến mức run rẩy đứng tại chỗ, dù bước đi cũng không lưu loát, đây là quân uy.

 

Một cỗ khí thế như có như không từ trên người Dược Thiên Sầu bắn ra, cả người tạo cảm giác như hắn đã biến đổi thành một người khác. Quan quân đứng ngay trước mặt hắn nhịn không được phải nhìn hắn thêm vài lần. Nguồn truyện: Truyện FULL

 

Đệ tử các phái đứng bên ngoài cửa quân doanh đã có không ít người hô hấp trầm trọng lên, có thể nghe được rất rõ ràng. Dược Thiên Sầu lạnh lùng liếc mắt nhìn quan quân, phảng phất như nhìn một con kiến hôi, làm thân thể người sau hơi cứng đờ. Hắn chậm rãi xoay người lại nhìn mọi người, giọng nói hờ hững: "Đồ vô dụng, một đám người sống còn có thể bị một đám quỷ dọa hay sao, với lòng can đảm đó, sau này làm sao còn theo ta hỗn?" Nói xong nhìn cũng không nhìn, xoay người.

 

Đặt ở bình thường, nếu hắn dám nói ra lời như vậy, tuyệt đối có không ít người tìm hắn liều mạng, trong đó có rất nhiều người có tu vi còn cao hơn hắn, lúc này lại không có một người dám đi ra. Thần tình Cổ Thanh Vân nhìn hắn nhận không ra là vị đạo gì, một tia xấu hổ hiện lên trên mặt thoáng mắt liền biến mất.

 

Gân xanh trên cổ quan quân hơi bạo khởi, trên mặt hiện ra vẻ giận dữ, hít sâu một hơi liền bình tĩnh trở lại, chỉ nghiêm túc quan sát Dược Thiên Sầu, xem qua liền kinh hãi, bằng tu vi Quỷ Vương sơ kỳ của hắn cũng tương đương Độ Kiếp sơ kỳ của loài người, không ngờ nhìn không thấu tu vi của Dược Thiên Sầu, nhưng gương mặt người này lại còn trẻ tuổi như vậy, thực sự nhìn người không thể xem tướng mạo. Lúc này hắn liền thận trọng lên, đưa tay dẫn đường nói: "Thỉnh!" Thái độ cách biệt một trời so trước đó.

 

Mẹ nó! Mặt mũi do chính mình tranh tới. Dược Thiên Sầu chắp hai tay sau lưng, đôi mắt nghiêng qua nhìn hắn lạnh lùng, lập tức nhìn thẳng phía trước, thần tình đạm mạc "ân" một tiếng, bước đi trước, quỷ tốt cầm thương đứng hai bên căn bản không vào được pháp nhãn của hắn. Đệ tử các phái cũng cách hắn vài thước, nhắm mắt theo đuôi.

 

Trận quân uy kéo dài mấy trăm thước, đối với chút người mà nói có vẻ như nghi trượng hoan nghênh, đối với những người này mà nói áp bách càng lúc càng lớn, lúc này Dược Thiên Sầu làm người dẫn đầu, đè nặng bước chân chậm rãi đi tới, thần tình không có chút nào biến hóa. Nhưng bước chân của đệ tử các phái sau lưng hắn cũng càng ngày càng loạn.

 
 

Chú thích :

 

Vương Hàn tự là Tử-Vũ, người đất Tấn Dương, Tinh-Châu (tức tỉnh Sơn-Tây) được văn học sử trung hoa xếp vào thời Thịnh Đường (713-766).

 

Vương Hàn thi đậu tiến sĩ đời Duệ Tông 710, (con Duệ Tông là Huyền Tông tức Đường Minh Hoàng đã có một mảnh tình vắt vai rất diễm lệ với Dương Quí Phi, được Bạch Cư Dị biến thành bất tử trong "Trường Hận Ca") làm tới chức Giá bộ viên ngoại lang, rồi bị biếm làm trưởng sử tại Nhữ châu, rồi chuyển làm biệt giá tại Tiên Châu, cuối cùng làm tư mã tại Dao châu.

 

Lương Châu : tên đất nay thuộc tỉnh Cam Túc , giữa Lan Châu và Vũ Uy, trước đây là nơi hàng bao thế kỷ người Hồ và người Hán đánh nhau .

 

Lương Châu Từ : là một điệu hát cổ của người Hoa nói về chuyện trận mạc biên ải . Ngoài Lương Châu Từ, những điệu hát cổ khác như : Thượng chi hồi , Chiến thành nam , Tương tiến tửu , Quân mã hoàng , Viễn như kỳ , Hoàng tước hành , Lạc mai hoa v.v...được các nhà thơ những thời trước lấy làm đầu đề để sáng tác.

 

Tinh Thần Châu

 

Tác giả: Thiên Sầu