Tinh Thần Châu
Chương 1115 : Mộc Sát Hải
Ngày đăng: 10:00 18/04/20
"Làm sao thế?" Đại Minh Luân thản nhiên hỏi, bỗng dưng hắn phát hiện hành vi cử chỉ của người này cùng thế giới này có chút không giống nhau.
"Cá nướng này, vì sao có mùi hương trên người Lục nhi ah? Ách, đây giống như không phải mùi cá nướng đi." Dược Thiên Sầu khẽ lầm bầm, thoáng nghiêng đầu nhìn ra dò hỏi: "Ngươi có ngửi thấy mùi gì hay không?"
"n, đương nhiên là mùi cá nướng rồi." Đại Minh Luân tức giận nói.
"Không đúng! Chẳng lẽ đây chính là..." Dược Thiên Sầu nhãn tinh sáng lên, lúc này mới quay đầu nhìn sang trái phải.
Đại Minh Luân nhìn chằm chằm vào hắn, bỗng dưng đôi con ngươi co rút lại. Chỉ thấy địa phương Dược Thiên Sầu ngồi, đột nhiên xuất hiện một bức tường quang mang trong suốt, nếu như bức tường quang mang này không gạn sóng lăn tăn thì sẽ rất khó phát hiện ra. Mà Dược Thiên Sầu thân ở trong đó hết nhìn đông, lại ngó tây, không hay biết gì, có vẻ giống như một tên trộm cá chân chính. Nguồn truyện: Truyện FULL
""Cần thận phía sau!" Đại Minh Luân kinh hãi quát lên một tiếng.
Dược Thiên Sầu nghe vậy cả kinh, hung hăng quay đầu nhìn về phía sau, cả người đột nhiên biến mất nguyên tại chỗ. Thấy vậy, Đại Minh Luân cấp tốc nhảy dựng lên, hai tay áo vung ra, quang mang hình trăng lưỡi liềm nhanh như thiểm điện kích thẳng vào bức tường huyền quang. Nhưng mà bức tường huyền quang kia, cơ hồ là khi Dược Thiên Sầu biến mất, thì nó đồng thời cũng tiêu thất theo.
Đại Minh Luân lao tới gần đống than củi nướng cá, thu liễm hơn mười đạo lưu quang hình trăng lưỡi liềm bao vây xung quanh người! Theo sau, chỉ thấy Đại Minh Luân cấp tốc bay lên không trung, dạo quanh bốn phương tám hướng, nhưng thủy chung vẫn không trông thấy bóng dáng của Dược Thiên Sầu đâu cả.
Khi quay trở về đống than nướng cá, thì Đại Minh Luân thần sắc khó coi, hung hăng giơ chân lên đá bay hai con cá nướng đi, yên lặng ngắm nhìn bốn phía xem rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra. Nếu theo lẽ thường mà nói, Dược Thiên Sầu sẽ không bao giờ rời đi mà không căn dặn trước, hơn nữa tình hình vừa rồi đã chứng minh...Bỗng dưng Đại Minh Luân nao nao lầm bầm: "Chẳng lẽ bức tường huyền quang vừa rồi, chính là thông đạo tiến nhấp vào vùng đất thánh địa ư?"
Càng suy nghĩ tính toán, thì hắn càng cảm thấy chuyện này rất có khả năng.
Dược Thiên Sầu nghe vậy thì không khỏi cả kinh, cao thấp liếc mắt đánh giá nhìn lục y lão nhân, trong lòng thầm nghĩ, chẳng trách Kim Thái đều muốn tìm lão già này hỗ trợ, quả nhiên là người có bản lĩnh phi phàm, vô luận thần khí cao thấp mập ốm đều hoàn toàn bất đồng so với ngày trước. Đây cũng không phải thuật dịch dung bình thường ah! Mà chính là biến hóa! Thần thông biến hóa ah!
"Hóa ra ngài chính là Mộc tiền bối!" Dược Thiên Sầu nhanh chóng hành lễ nói: "Vừa rồi Dược Thiên Sầu thất lễ, không biết là tiền bối ngài, còn mong ngài lượng thứ!"
Mộc lão đầu căn bản là không thèm nhìn hắn, tương phản vẫn nhìn chằm chằm vào Lục nhi, quát: "Hắn là người do con đưa vào đây ư?"
Lục nhi ủy khuất nguýt miệng giải thích: "Không phải! Ta cũng không biết hắn vào bằng cách nào, bỗng dưng thấy hắn xuất hiện..."
Nghe đến đây, Mộc lão đầu cũng nhìn ra nàng không phải là đang nói dối, liền trành mắt về phía Dược Thiên Sầu, trầm giọng chất vấn: "Ngươi nói đi! Rốt cuộc thì ngươi vào bằng cách nào, nếu dám nói dối một câu, ta lập tức sẽ dùng ngươi để tế trượng!"
"Ta..." Dược Thiên Sầu giương hai thanh kiếm lên, cười khổ nói: "Nếu tiền bối không tin tưởng, bản thân ta cũng chẳng biết giải thích như thế nào. Ta rõ ràng đang ở bên dưới cổ Ngữ Thụ nướng cá ăn, nào ngờ xoay người một cái, liền không hiểu sao lạc tới địa phương nào. Ngài muốn ta giải thích, ta cũng vô pháp giải thích chuyện tình kỳ quái này ah!"
"Ờ dưới Cổ Ngữ Thụ nướng cá ăn ư?" Mộc lão đầu bày ra ngữ khí không tin tưởng lắm, quay đầu nâng trượng chỉ về phía cổ Ngữ Thụ, rất nhanh trên cổ Ngữ Thụ đã xuất hiện một khung cửa sổ màu lục quang, giống như màn hình tivi bình thường, chiếu qua cảnh tượng lúc trước Dược Thiên Sầu ở phía bên kia vách núi.
Mộc lão đầu khẽ vung trượng lên, vì thế cảnh tượng chậm rãi chuyển động, kết quả ngừng ở một cái góc độ dễ dàng quan sát. Chỉ thấy trên màn hình lục quang, xuất hiện cảnh tượng Đại Minh Luân đang dùng song kiếm nướng cá, tên kia nướng cá thì cũng thôi, nhưng thần tình còn luôn luôn ra vẻ cảnh giác, quan sát bốn phương tám hướng, hết nhìn đông lại ngó sang tây.
Dược Thiên Sầu theo cửa sổ nhìn thấy Đại Minh Luân đang bắt chước minh nướng cá, thì không khỏi chấn kinh, không nghĩ qua cổ Ngữ Thụ này còn có công năng giám thị thế giới bên ngoài, quả nhiên là thần kỳ hết chỗ nói...!