Tinh Thần Châu

Chương 1119 : Siêu cấp hấp thu

Ngày đăng: 10:00 18/04/20


Cây cối, hoa cỏ bên trong phiến rừng này đang bừng bừng sinh cơ, bất tri giác đã trở thành gỗ mục khô héo úa tàn!

 

Nhưng Dược Thiên Sầu đâu có tâm tư quàn nhiều như thế, Mộc Quyết vừa tu luyện thành công xong, cả người thư sướng không sao nhịn nổi, cần phải hấp thu tích trữ thêm nhiều Mộc nguyên tố vào trong đan điền, như thế nào sẽ quan tâm đến sống chết của đám cây cỏ hoa lá này đây chứ? Theo Mộc Quyết vận chuyến càng lúc càng thuần thục, tốc độ hấp thu Mộc nguyên tố cũng nhanh hơn lúc trước, những điểm tinh quang màu xanh lá như một cơn nước lũ, theo bốn phương tám hướng chảy cuồn cuộn tới quanh người.

 

Khiến cho Lục nhi cảm thấy sợ hãi nhất chính là, càng lúc trên người của Dược Thiên Sầu càng sản sinh ra hấp lực cường đại, khiến cho Mộc nguyên tố tích trữ trong người của nàng cũng muốn phun trào ra ngoài, hối nhấp vào cơn nước lũ màu xanh lá đang chảy vào trong cơ thể của Dược Thiên Sầu kia.

 

Đám mộc tinh ẩn núp bốn phía xung quanh cũng đang hoảng hốt, bởi vì Mộc nguyên tố trong bản thể của bọn chúng đang trào xuất ra bên ngoài rất nhanh! Vì thế không dám chần chừ, sôi nổi theo bốn phương tám hướng chạy về, sau khi trông thấy hành vi của Dược Thiên Sầu xong, đều hoảng sợ không thôi, đây quả thực là đang muốn thiêu hủy sạch thảm thực vật trong cánh rừng này ah!

 

Nhóm Thụ Yêu trong lòng nơm nớp lo lắng, đảo mắt nhìn chằm chằm vào người Lục nhi. Sau khi nhóm người thương lượng xong, liền phái ra một trưởng bối, một vị lão nhân thân minh run rẩy bay tới gần, hướng Lục nhi thở dài nói: "Tiểu ác tỷ, mau ra tay ngăn cản hắn đi! Bằng không chúng ta đều sẽ khô héo chết sạch đó ah."

 

Lúc này Dược Thiên Sầu đã hoàn toàn nẵm giữ thuần thục Mộc Quyết, có thể phân chia tinh lực ra cảnh giới bốn phương tám hướng, dù sao nơi này cũng không mấy an toàn, cho nên hắn vẫn kiên trì nâng cao cảnh giác. Trên thực tế, Dược Thiên Sầu đã nghe thấy lão nhân kia đang tố khổ, nhưng hắn vẫn hồn nhiên làm như không biết, lúc này đang tới thời khắc ngưng tụ ra tinh hạch, làm sao có thể dừng giữa đường đây.

 

"A..." Lục nhi phục hồi tinh thần, liếc mắt ngắm nhìn bốn phía, cuống quýt nói: "Các ngươi mau quay về bản thể cố thủ đi!"

 

Lời này vừa nói rạ, đám yêu tinh kia ngay cả đáp tạ cũng không kịp nói, mau chóng tản mát ra bốn phương tám hướng, nhấp vào trong bản thể của chính minh, hung hăng chống đỡ, không cho Mộc nguyên tố trào xuất ra ngoài.

 
 

Mộc Nguyên Tử cũng quên không tức giận thêm nữa, mà khẽ lắc đầu nói: "Dường như là đang hấp thu linh khí trong linh thạch đề tu luyện. Nhưng hấp thu nhiều linh khí trong khoảng thời gian ngắn như vậy, thì thân thể làm sao chịu nổi đây nhỉ? Ta cũng chưa bao giờ thấy qua trường họp này, tiếp tục quan sát xuống thì sẽ biết ngay thôi."

 

Lục nhi gật đầu "ân" một tiếng.

 

Hai ông cháu Lục nhi nào biết rằng, bên trong đan điền của Dược Thiên Sầu lúc này, có năm khối cầu màu sắc khác nhau đang cấp tốc xoay tròn, giống như một cái lỗ đen vũ trụ bao nhiêu linh khí tiến vào đều cắn nuốt hết.

 

Không bao lâu sau, số linh thạch bên trong chiếc hố hình phễu đã dần dần biến thành màu trắng xám. Cơ hồ ngay khi linh khí khô cạn, một tiếng bạo nổ "ầm ầm" cũng đồng thời vang lên. Chỉ thấy lúc này Dược Thiên Sầu đã nhấc mông đứng lên.

 

Sau khi đem đống linh thạch khô cạn ném vào trong ô Thác Châu, thủ trạc trữ vật trên cổ tay Dược Thiên Sầu lại tuôn trào ra thêm một đống linh thạch, tiếp tục đem hắn vùi lấp vào bên trong. Cảnh tượng này, khiến cho hai ông cháu Lục nhi nhìn thấy mà phải trợn mắt há mồm ra.

 

Mộc Nguyên Tử không biết nói gì, hắn chợt phát hiện ra, chính bản thân mình đã sống qua nhiều năm dài dằng dẵng, vẫn cho là mình kiến thức uyên bác. Nhưng ngày hôm nay xem như Dược Thiên Sầu đã khiến cho hắn được mở rộng tầm mắt. Những chuyện khác chưa cần nói, chỉ riêng chuyện tình sợ hấp thu linh khí quá chậm, vì thế đã đem linh thạch chôn vùi chính minh để giảm bót thời gian luân chuyển, chuyện này quả thực đúng là không phục cũng không được...