Tinh Thần Châu
Chương 113 : Tín khẩu khai hà
Ngày đăng: 09:50 18/04/20
Đỉnh ngọn núi, trưởng lão sáu đại phái nhìn thấy mây đen bình phục xuống tới đều thoáng thở phào nhẹ nhõm, bỗng nhiên một trưởng lão kêu lên: "Mau đến xem, động rồi."
Chư vị trưởng lão ghé vào cùng nhau, chỉ thấy quang điểm trên sáu thần thức la bàn, ngoại trừ những quang điểm rải rác đang tản ra, còn những quang điểm đang tụ thành một đống đều động lên, tựa hồ đều đang cùng đi về một hướng. Các trưởng lão bình tâm tĩnh khí nhìn xem, nhưng đi một đoạn thời gian, các quang điểm đều không động nữa.
Đây là chuyện gì xảy ra? Chư vị trưởng lão thấy kỳ quái. Bọn họ cũng là người có kinh nghiệm lịch lãm trong Yêu Quỷ Vực, biết những quang điểm tản ra kia chính là những người có kinh nghiệm lịch lãm đã ẩn núp xuống tới. Nhưng những quang điểm đang tập trung đã xảy ra chuyện gì? Chưa từng gặp qua.
"Chẳng lẽ toàn bộ đã bị Quỷ Tướng Quân bắt lại?" Cừu Vô Oán nghi hoặc nói. Mọi người lặng lẽ, đều có chung suy đoán này, trong lòng một mảnh trầm trọng, theo lý thuyết xuất hiện tình huống như vậy, những trưởng lão như họ phải xuất thủ cứu giúp. Nhưng từ trong tay Quỷ Tướng Quân có thể cứu ra được sao? Hắn có tu vi Quỷ Vương hậu kỳ không nói, thủ hạ cấp bậc Quỷ Vương càng không biết có bao nhiêu, bằng tu vi Độ Kiếp kỳ như bọn họ, chỉ sợ cũng có đi không về.
"Di!" Một trưởng lão Phù Tiên Đảo chỉ vào một quang điểm đang di động trên thần thức la bàn, mọi người cùng chăm chú quan sát. Toàn trưởng lão và Tôn trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, bọn họ rất quen thuộc đối với quang điểm này, chính là Dược Thiên Sầu, người ta chưa từng động, tiểu tử này một mình muốn làm gì?
Dược Thiên Sầu thoáng nhắm mắt, mở mắt lại nhìn giai nhân đối diện mỉm cười, mười ngón tung bay trên dây đàn, một đoạn nhạc dạo như mây bay nước chảy lưu loát sinh động chợt mở rộng, là làn điệu cho tới bây giờ mọi người chưa từng nghe qua. Ánh mắt thị nữ ôm tỳ bà sáng lên, tĩnh tâm nghiêng tai lắng nghe. Nếu Quỷ Tướng Quân có thể làm ra được khúc tỳ bà, tự nhiên cũng hiểu như âm luật này, ánh mắt nhìn Dược Thiên Sầu hiện lên một tia kinh ngạc vô cùng.
Ba nữ đệ tử Vạn Phân Viên quen biết Dược Thiên Sầu cũng chưa bao giờ biết hắn có thể chơi đàn, chỉ biết hắn cùng chủ sự trưởng lão có quan hệ tốt, bình thường vẫn hay đến Vạn Phân Viên hỗn ăn hỗn uống. Mọi người dần dần chìm đắm trong tiếng đàn.
Dược Thiên Sầu bỗng nhiên hát lên, thanh âm không tính là hoàn mỹ, giọng hát thoáng khàn khàn, nhưng ý nhị thản nhiên: "Đạo bất tận hồng trần xa luyến, tố bất hoàn nhân gian ân oán, thế thời đại đại đều là duyên, chảy cùng một dòng máu, uống cùng một dòng nước, con đường này chầm chậm lại vĩnh viễn. Hồng hoa đương niên bồi lá xanh, nhưng kiếp sau có ai tới bồi? Miểu miểu mang mang lại quay về, tình cảnh ngày xưa lại hiện lên, ngẫu nhiên chặt đứt tơ tình, than nhẹ thế gian hay thay đổi…"
"Khái khái…" Dược Thiên Sầu che miệng làm bộ ho khan hai tiếng, trên mặt chợt đỏ lên thật hiếm thấy.
Quỷ Tướng Quân kéo thị nữ qua bên người, nắm tay nàng ôn nhu nói: "Hồng hoa đương niên phối lá xanh, kiếp sau lại có ai bồi cùng? Đông mỹ nhân của ta, phía tây…Di!" Hắn bỗng nhiên quay đầu, hỏi: "Dược tiên sinh, trong bài hát kể về sông Hoàng Hà chảy về tây, Hoàng Hà đó ở nơi nào? Ta cũng từng ngang dọc bốn phương, thế nào chưa từng nghe qua, còn thỉnh tiên sinh chỉ giáo?"
"Khái khái…" Dược Thiên Sầu lại một phen ho khan, mẹ nó! Mê hát đã quên, đã quên thuận tiện sửa ca từ, thế nào đem luôn sông Hoàng Hà kiếp trước hát ra luôn, hiện tại bảo ta đi đâu đem Hoàng Hà tới đây? Nguyên lai thành ngữ "tín khẩu khai hà"(ăn nói lung tung) đã tới như thế này, ta kháo!
Thế nhưng vấn đề như vậy tựa hồ không làm khó được hắn, hắn tự nhiên có thể cho ra một đáp án lừa dối cho qua. Thần tình Dược Thiên Sầu bỗng nhiên trịnh trọng, nói: "Nhân gian tuy rằng lanh lảnh càn khôn, nhưng thế đạo hôm nay, lòng người khó lường, ta không biết có dòng sông nào nhượng ta dùng hai chữ trong suốt để hình dung, nếu ta nghĩ hồn trọc bất kham, vậy ta gọi là Hoàng Hà thế nào?"
Tinh Thần Châu
Tác giả: Thiên Sầu