Tinh Thần Châu

Chương 1137 : Chuẩn bị chiến tranh (2)

Ngày đăng: 10:00 18/04/20


Chờ tới khi hắn quay trở vào, thì trên quảng Trường trung tâm Mê Huyễn Tiên Thành đã trở nên hỗn loạn, bóng người phi hành bay khắp bốn phương tám hướng.

 

Hỗn loạn..., hỗn loạn!

 

Cả Mê Huyễn Tiên Thành tràn ngập thanh âm kinh hô, trong tay chúng nhân đều nắm giữ một tờ truyền đơn. Quảng Trường phồn hoa thoáng chốc đã trở nên thưa thớt hơn không ít. Chỉ còn lại một nhóm tán tu trong tay đang cầm tờ truyền đơn mà ngần người ra. Bọn hắn không môn không phái, vậy nên cũng không cần phải quay về bẩm báo cho ai.

 

Dược Thiên sầu đối với hiệu quả này rất thỏa màn, đây cũng chính là điều mà hắn đang cần. Sau khi lắc mình phóng vào trong quảng trường, đi tới trước bên người nhóm tán tu, thồn thức lắc đầu, chắp tay chỉ loạn bốn phương tám hướng nói: "Chư vị! Không hiểu đã xảy ra chuyện gì, mà có động tĩnh lớn như thế ah?"

 

"Là ngươi! Ta nhận ra ngươi." Bỗng dưng một người trong đó, chỉ tay vào Dược Thiên Sầu kinh ngạc nói.

 

Dược Thiên sầu không khỏi sửng sốt ngắm nhìn đối phương, còn chưa kịp phản ứng, thì đối phương đã chắp tay mỉm cười: "Tôn giá quên rồi sao? Lúc trước Liên Minh Thương Hội bị Phương Nghiệp dẫn quân đến công phá, ngài đã từng gọi ta đến hỏi thăm tình hình."

 

Hóa ra là quen biết trong Trường hợp này, làm lão tử hết hồn ah!

 

Dược Thiên sầu "nha" một tiếng, ngay lập tức phản ứng, nhớ tới cảnh tượng ngày trước mình kéo một đám người qua hỏi thăm. Liền vỗ trán cười nói: "Nhớ rồi.., nhớ rồi..., đúng là tấu xảo! Không ngờ chúng ta vẫn có duyên gặp lại nhau."
"Tuy nhiên, nếu đã cố gắng hết thảy mà vẫn không chiến thắng. Cùng lắm thì chúng ta rút vào trong Thần Khư Cảnh là được. Nhưng Dược Thiên sầu ta cũng không phải là hạng người nhu nhược, vì thế lần này quyết sẽ đánh cược một phen!" Đây là câu nói cuối cùng của Dược Thiên sầu đối với mọi người.

 

Trên thực tế, nếu không phải Dược Thiên sầu bị Yến Truy Tinh dồn vào đường cùng, thì hắn sẽ không bao giờ hao phí tâm sức như lần này. Hiện giờ trong lúc sinh từ tồn vong, cho nên đành phải phát huy ra tất cả mánh khóe, chuyện gì cũng đều có thể làm được. Nếu ngày sau chiến bại, cho dù thua, thì cũng phải đem địch nhân đùa chết mới thôi.

 

Một phen công tác tư tường, làm cho diễn cảm trên mặt đám lĩnh chủ chư quốc đều trở nên ngưng trọng. Tất cả mọi người đều là nhân vật tâm cao khí ngạo, ai cũng không muốn làm cẩu khổ sai cho đám quần ma, tuy rằng Dược Thiên sầu thường ngày ân uy cùng tế, nhưng cuối cùng đối xử với bọn hắn vẫn là không sai. Hơn nữa. Dược Thiên Sầu còn trợ giúp bọn hắn đề thăng tu vi nhanh chóng, tương lai đang sáng ngời trước mắt, cho nên ai cũng không muốn rơi vào bóng tối vô tận, trở thành cái Thứ không bằng heo chó.

 

"Đánh đi...!"

 

"Liều mạng ah!"

 

Bỗng nhiên, từng thanh âm nặng nề bắt đầu vang lên ở trong cơ sở ngầm, mặc dù không có ngôn ngữ hào hùng, nhưng khi biết có Tất Trường Xuân làm chỗ dựa, thì mọi người cũng hồn nhiên không còn lo lắng thêm nữa. Bởi vì Tất Trường Xuân chưa từng làm bọn hắn thất vọng qua bao giờ. Huống chi, còn cả những thế lực khổng lồ trong Tiên Minh hai giới, cùng nhau chống lại quần ma, mọi người cảm thấy cũng không có gì mà phải hoảng sợ....