Tinh Thần Châu

Chương 1142 : Huynh đệ hoạn nạn

Ngày đăng: 10:00 18/04/20


Theo sau, cũng không còn chuyện gì phát sinh thêm nữa, cho nên ba người Đại Minh Luân cũng không cần đi tuần tra, hôm nay ba người vừa mới quay về căn cứ, theo đám người Phù Dung đi qua thì nghe được tin tức, chúng nữ đang rất bất bình. Vì sao Dược Thiên sầu không cho phép các nàng tham dự vào Tràng náo nhiệt lần này.

 

Nhất là Tử Y, nàng nguýt miệng phùng Mang trợn má lên nhìn mấy người phụ nhân nói: "Các ngươi đều là giai nhân trong hậu cung của hắn. Hắn đem các ngươi nuôi ở bên trong không sao, nhưng dựa vào cái gì mà cấm ta đi ra ngoài kia ah! Thực buồn chết người ta."

 

Vi Xuân Thu đi qua, nhịn không được mỉm cười hắc hắc nói: "Tiểu nha đầu, tiểu tử đó làm như vậy khẳng định là có nguyên nhân của hắn! Ta xem như đã lĩnh giáo qua rồi, thù đoạn của tiêu tử đó đúng là rất lợi hại ah!"

 

Nghe vậy, chúng nữ không khỏi nghi ngờ nhìn hắn. Tử Y bây giờ đã khá quen thuộc, nên mon men bước tới gần trợn hai mắt lên hỏi: "Tên đại lừa gạt kia đã làm gì nữa sao?"

 

"Ha ha! Ngươi nói không sai, hắn đúng là một tên đại lừa gạt." Lúc này Vi Xuân Thu đem những chuyện tình gần đây Dược Thiên sầu làm, thuận miệng phân tích cho mấy nữ nhân nghe qua một chút.

 

Đầu tiên là mượn chuyện tình quần ma xâm lãng, dọa nạt đám lĩnh chủ chư quốc, sau đó lợi dụng đám lĩnh chủ chư quốc kêu gọi đem toàn bộ lực lượng tu sĩ tập trung thành một khối. Ngay khi tu vi của tất cả mọi người tấn thăng lên Tiên cấp, thì chủ động yêu cầu bọn hắn đứng ra tăng cường huấn luyện.

 

Kết quả không bao lâu sau, liền đem quan niệm tông môn đã thâm căn cố đế ở trong lòng mọi người, hoàn toàn phá vỡ, dung hợp thành một cỗ lực lượng khổng lồ ở dưới sự chỉ huy của Dược Thiên sầu.

 

"Các ngươi nói xem tiểu tử đó có phải là đại lừa gạt hay không?" Vi Xuân Thu vừa đi vừa thôn thức nói: "Lợi hại! Quả nhiên là phi thường lợi hại! Ta sống đã lâu như vậy rồi, nhưng hôm nay vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, có người dùng thù đoạn quỷ dị như thế này để khống chế nhiều người như vậy. So với võ lực còn hiệu quả gấp mấy trăm lần. Nếu lúc trước Kim Thái và Bạch Khải, đem phương pháp này áp dụng ở trong Tiên Minh hai giới, thì làm sao rơi vào kết cục như ngày hôm nay đây chứ! Ha ha...!"

 
"Thạch Tiểu Thiên?" Dược Thiên sầu ngẩn ra, sau đó mới nhớ nhiều năm rồi chưa từng gặp tiểu tử này, thiếu chút nữa thì quên mất dung mạo của hắn, không khỏi tấm tắc nói: "Đám Hồng Thất làm việc quá mức năng nổ, ngay cả Thạch Tiểu Thiên trốn trong Hoàng cung, cũng bị bọn hắn kéo đến đây. Đúng rồi. Thạch Tiểu Thiên đang ở đâu, thời gian ta đến Tụ Bảo Bồn, hắn nhất định là đã nhìn thấy ta, vì sao không đến tìm ta? Hay là có người ngăn cản hắn ư?"

 

"Cũng không phải!" Trương Bằng mỉm cười giải thích: "Sau khi gặp hắn ta đã hỏi qua, hình như là hắn có chút bận tâm hiện giờ ngài địa vị khác xưa, sợ mạo muội cầu kiến sẽ phát sinh chuyện tình khó nói. Cho nên luôn luôn muốn gặp mà không dám đến tìm. Người ta đã dẫn tới đây rồi, đang chờ ở bên ngoài, ngài có muốn gặp hắn hay không?"

 

"Tiểu tử này!" Dược Thiên sầu cười hắc hắc hai tiếng, khoát tay nói: "Tiểu tử này và ta đã từng là huynh đệ hoạn nạn. Nếu hắn đã tới đây, thì mau dẫn hắn vào phòng hợp đi! Ta muốn ôn chuyện với hắn."

 

Trương Bằng lĩnh mệnh mà đi, còn Dược Thiên sầu thì đến phòng hợp trong Căn cứ. Chỉ riêng đám nữ nhân là thần tình mở mịt thảo luận xem Thạch Tiểu Thiên này là nhân vật nào.

 

Chẳng bao lâu sau, Thạch Tiểu Thiên diễn cảm lo lắng không yên lĩnh mệnh tiến vào, hắn đều không dám nhìn ngó lung tung, nhưng khi trông thấy đám nữ nhân đang hung hăng đánh giá chính mình, thì nhanh chóng khom lưng cúi đầu hành lễ. Sau đó đi theo Trương Bằng trực tiếp rẽ vào thông đạo bên tay trái.

 

Sau khi Trương Bằng dẫn hắn tới trước cứa phòng hợp xong, liền vươn tay ra mời: "Sư phụ ở bên trong chờ ngươi, ta sẽ không quấy rầy hai người."

 

Dứt lời, cũng vội vàng ly khai, Thạch Tiểu Thiên đứng một mình ngắm nhìn xung quanh, trong nội tâm dâng lên cảm xúc bất an, khẩn trương xoa nắn hai tay, cuối cùng vẫn cắn răng kiên trì bước vào....