Tinh Thần Châu
Chương 1189 : Không thể vãn hồi
Ngày đăng: 10:01 18/04/20
Ở bên ngoài, Hồng Thất cùng Cổ Thanh Vân chứng kiến bại thế đã không cách nào vãn hồi, căn bản là không ngăn cản được thế tấn công của quân địch, và cũng vô pháp ngăn chặn tình trạng hỗn loạn của đại quân, biết hết thảy đã xong rồi. Trong thế công mãnh liệt, hai người thoáng đưa mắt nhìn nhau, sau đó nhanh chóng dắt tay nhau chạy đi.
Đột nhiên, hai người cảm thấy bên hông chợt lạnh, đồng thời mất đi cảm giác phương hướng, hai khối thân thể từ trên không trung chậm rãi rơi xuống, rõ ràng nhìn thấy nửa người dưới của mình còn đang phún huyết. Hai người sắc mặt đại biến, nặng nề rơi xuống dưới đất, lăn đụng vào nhau.
Cổ Thanh Vân khóe miệng trào máu tươi, nhìn Hồng Thất cười thảm nói: "Không nghĩ qua chúng ta sẽ có kết cục như thế này."
Hồng Thất miệng cũng không ngừng trào ra máu tươi, hổn hển nói: "Chọn sai lầm rồi!"
Cổ Thanh Vân dùng sức nghiêng đầu liếc mắt nhìn đại quân ma đạo đang ùn ùn kéo đến. Sau đó tốn sức chín trâu hai hổ bắt lấy tay của Hồng Thái, ngữ khí đang dần dần hư nhược hỏi: "Ngươi nói cái gì...."
Hồng Thái cũng dùng sức nắm chặt tay hắn, hai mắt trợn trừng, đồng tử dần dần khuếch tán ra, miệng hít lấy những tia chân khí rối loạn nói: "Lúc trước sư phụ cho ta cùng Trương Bằng lựa chọn Kim Quyết hoặc là Thổ Quyết....Ta chọn Kim Quyết....Nếu như ta chọn Thổ Quyết..., thì hôm nay chúng ta.., có thể độn thổ tránh được kiếp nạn rồi...."
Cố gắng nói xong câu này, nhãn tình đã hoàn toàn giãn ra. Cũng không biết Cổ Thanh Vân hai mắt đang trợn trừng bần thần có nghe thấy được không. Tóm lại bây giờ hai người đang nắm chặt tay nhau, nằm im không hề nhúc nhích....
Sương mù bốn phía xung quanh bị một dòng chân khí cường đại thổi bay hết không còn lưu lại chút gì. Tam Dạ Ma Quân ở phía trước, Yến Truy Tinh cùng Lý công công bọc lót ở hai bên trái phải. Phía sau chính là Kim Thái, Hậu Thổ, Hạn Bạt, Ma La, bốn vị cao thủ tu vi đại ma vương đứng xếp thành một hàng, bảy người lạnh lùng nhìn chằm chằm xuống phía bên dưới. Đồng thời, trong mười vạn đại quân thủ hạ dưới trướng Ma La, cũng có không ít người từ trên không trung lao xuống, bao vây kín xung quanh sơn cốc, ngăn cản không cho người ở bên trong trốn thoát ra ngoài.
Đám người nam nữ ở bên dưới sắc mặt đại biến, ngẩng đầu nhìn lên không trung. Hồng Thái Long vừa phát hiện ra bạch y nhân tu vi cao thâm đứng sau lưng một gã nam tử khí độ uy vũ, mặc áo choàng đỏ, thì lập tức quay sang trái phải nói: "Người này hẳn chính là Tam Dạ Ma Quân, chúng ta không phải đối thủ của bọn họ, mọi người hãy mau lùi về, nhanh lên!"
Trên không trung, Yến Truy Tinh đột nhiên cười lạnh, lẩm bẩm nói: "Quá tốt! Những người có quan hệ mật thiết cùng Dược Thiên Sầu đều đang ở đây."
"Kêu thủ hạ của ngươi dừng tay, để người của ta đến đây. Nếu không đừng trách ta sẽ không khách khí với mẫu thân và muội muội của ngươi!" Dược Thiên Sầu gằn giọng nói. Chuyện đã tới mức này, hắn vẫn muốn cứu được người nào thì tốt người đó.
Nào ngờ lời này vừa nói ra, Tam Dạ Ma Quân đã cảm thấy không ổn, bình sinh hắn luôn luôn không thích bị người khác áp chế. Vì vậy hai chiếc Phược Long Tác trong tay bất thình lình quất ra, trực tiếp quấn lấy Bách Mị Yêu Cơ và Quỳnh Hoa tiên tử đang đứng ở phía dưới. Hắn cũng muốn bắt lấy hai người này để áp chế Dược Thiên Sầu. Nếu không bên phía mình sẽ rơi vào thế hạ phong.
Phược Long Tác nhanh như thiểm điện phóng ra, làm cho mọi người không ai kịp trở tay. May mắn Hỏa Phách Huyền Binh đã ra tay bắt gọn lấy hai chiếc Phược Long Tác, đồng thời hai luồng Tam Muội Chân Hỏa cũng theo hai sợi dây cấp tốc đốt lên. Tam Dạ Ma Quân vội vàng buông lỏng tay ra, hai mắt hồng quang đại thịnh, toàn thân lượn lờ ma khí, nổi giận đùng đùng chỉ tay xuống phía dưới quát: "Ngươi dám động vào một sợi tóc của hai mẹ con họ, ta cam đoan các ngươi một người cũng đừng mong sống sót!"
Lúc này, Lý công công thân mặc bạch y cũng đã tiến lên phía trước một bước. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Thấy vậy, Dược Thiên Sầu giật mình kinh hãi, biết không thể chần chừ thêm nữa. Thần thức nhanh chóng bao phủ mọi người đang đứng ở phía sau, tiếp theo tất cả đồng thời biến mất ở giữa đương trường....
Một màn ngoài sức tưởng tượng này làm cho đám người Tam Dạ Ma Quân ngây ra, không hiểu những người kia vì sao lại đột nhiên biến mất. Lý công công thuấn di xuống, chậm rãi xem xét manh mối. Còn Tam Dạ Ma Quân vừa buông lời mạnh miệng, thì đứng sững sờ ở trên không trung, không nghĩ qua chính mình đã tự vả vào mặt của mình, trong khoảng khắc toàn thân ma khí ngập trời, giơ cao song chưởng lên không trung, phẫn nộ quát: "Giết.., giết hết cho ta....Một người cũng không được lưu lại!"
Rất nhanh, đại quân ma đạo đã điên cuồng triển khai chém giết, tiếng kêu rên thảm thiết bốn phía xung quanh cũng dần dần yếu xuống....
Lúc này, Dược Thiên Sầu cũng không bận tâm có người sẽ tiết lộ bí mật về Ô Thác Châu. Hắn biết sau khi mình dẫn theo mấy người này chạy trốn, thì những người khác sẽ gặp phải cái kết cục gì. Ngay khi mọi người vừa hiện ra trong Ô Thác Châu, thì Dược Thiên Sầu nhanh chóng tìm kiếm những khuôn mặt quen thuộc. Bỗng nhiên thần tình trắng bệch, kinh hãi kêu lên: "Hồng Thất! Cổ Thanh Vân....Trương Bằng, bọn hắn không ở cùng các ngươi sao?"