Tinh Thần Châu

Chương 1196 : Kiếm ma (2)

Ngày đăng: 10:01 18/04/20


Ánh mắt của đối phương lạnh lùng vô tình so với động vật còn muốn lãnh huyết khủng bố hơn, mặc cho ai bị liếc nhìn một cái, cũng đều sẽ cảm thấy nội tâm hoảng hốt, ánh mắt kia căn bản là không giống như nhận ra mình. Hiện giờ, Dược Thiên Sầu càng thêm hoài nghi người này đến tột cùng thì có phải là Văn Lan Phong hay không, chẳng những dung mạo cổ quái, mà khí chất cùng tu vi đều hoàn toàn bất đồng với Văn Lan Phong.

 

Còn nếu là Văn Lan Phong, vậy thì vì sao hắn không nhận ra mình. Chẳng lẽ bởi vì năm xưa chịu áp chế của mình, mà hiện giờ hắn muốn báo thù sao....Dược Thiên Sầu đã chuẩn bị kĩ lưỡng, nếu phát hiện ra tình huống không thích hợp thì sẽ rời đi ngay lập tức.

 

"Văn Lan Phong?" Trong ánh mắt băng sương của người nọ, chợt xuất hiện một tia nghi hoặc, nhìn chằm chằm vào Dược Thiên Sầu hỏi: "Ta rốt cuộc là ai? Ngươi nhận thức ta sao? Vì cái gì mà cũng gọi ta là Văn Lan Phong?"

 

"Ách...." Dược Thiên Sầu sửng sốt, không hiểu nổi lời này của đối phương là có ý gì, thoáng ngẩn ra, mặc cho Hỏa Phách Huyền Binh kéo mình tránh né một cột quang mang phóng lên từ dưới mặt biển xong, liền dừng chân, bắt đầu cân nhắc lời nói của đối phương thực không thích hợp, dường như đối phương không nhớ nổi bản thân mình là ai?

 

"Chuyện này.., ta đứng ở đây nói chuyện không phương tiện, có thể cho ta lên đảo rồi từ từ nói chuyện hay không?" Dược Thiên Sầu hỏi một câu thăm dò, thấy đối phương không tỏ vẻ phản đối, thì lập tức phân phó cho Hỏa Phách Huyền Binh đưa mình lên trên đảo.

 

Người nọ dùng ánh mắt khát vọng nhìn chằm chằm vào hắn, Dược Thiên Sầu cũng cẩn thận ngắm nhìn đánh giá đối phương, nâng tay mân mê cằm, cũng không hiểu đối phương quả thật không nhớ ra mình là ai, hay chỉ là giả vờ. Nhưng thầm nghĩ, bằng vào tu vi của đối phương, nếu muốn đối phó với mình thì cũng chẳng cần quanh co lòng vòng làm gì. Lúc này mới cả gan bay qua, cẩn thận đánh giá đối phương, thì phát hiện người này đích xác rất giống Văn Lan Phong.

 

"Nghe ý tứ trong lời nói của ngươi, phải chăng còn có người cũng gọi qua ngươi là Văn Lan Phong hay sao?" Dược Thiên Sầu tò mò dò hỏi.

 

Người nọ phất tay chỉ xuống một sơn cốc dưới chân núi, giải thích: "Hắn nói ta là Văn Lan Phong, ta đã giết hắn. Hắn nói ta bị tẩu hỏa nhập ma, còn nói ta là Kiếm Ma, tẩu hỏa nhập ma là cái gì? Ta rốt cuộc là Văn Lan Phong hay là Kiếm Ma?"

 

"Ách...." Dược Thiên Sầu đứng trên một gốc cây, phát hiện ra cùng người này nói chuyện, đầu óc có chút không theo kịp lối diễn giải của đối phương. Nhìn theo phương hướng cánh tay hắn chỉ đi, chỉ thấy một tòa sơn cốc nham thạch nho nhỏ, có lẽ dùng nham thạch vun đắp mà xây dựng nên, nhưng không hề nhìn thấy bất luận bóng dáng người nào.
"Lộ Nghiên Thanh là nhà của ta...." Đột nhiên Văn Lan Phong dùng sức gật đầu nói: "Ta rất muốn đi gặp nàng, thỉnh ngươi mang ta đi gặp nàng. Ta muốn quay về nhà của ta chân chính..."

 

"Ưm! Vậy thì quay về nhà thôi!" Dược Thiên Sầu hưng phấn mỉm cười, tùy tay ném ra mấy viên tiểu ngân cầu bên trong sơn cốc, sau đó hai bóng người mới biến mất nguyên tại chỗ....

 

Hoảng sợ chạy trốn ra bên ngoài Lam Hải Tử Cảnh, hai người nhìn thấy cao thủ khủng bố không có đuổi theo. Thì lập tức dừng bước, Tam Dạ Ma Quân cau mày nói: "Khi nào thì ở tam giới lại xuất hiện một gã cao thủ lợi hại đến mức này?"

 

Lý công công bình ổn tâm tình hoảng hốt xong, trầm ngâm suy tư một hồi, mới nói: "Đích thực là quá mức khủng bố, nếu thuộc hạ đoán không lầm, cao thủ lợi hại như vậy xuất hiện ở cái địa phương này. Chỉ sợ cũng đã trải qua Lam Hải Tinh Hoa tôi luyện thân thể rồi!"

 

"Ta cũng nghĩ như vậy. Trên người hắn có quá nhiều dấu hiệu của Lam Hải Tinh Hoa, rõ ràng là đã ngấm sâu vào tận xương tủy. Đồng thời cũng phải thừa nhận sự thống khổ trong quá trình Lam Hải Tinh Hoa tẩy cân phạt tủy, ta không tưởng tượng nổi, con người này có bao nhiêu ý chí mà chế trụ được quá trình kia..." Tam Dạ Ma Quân kinh nghi bất định nói.

 

Lý công công gật đầu tán thành. Sau đó lại lắc đầu phủ nhận, nói: "Ma Quân còn nhớ khi ngài hỏi, hắn đã trả lời như thế nào không? Ngài hỏi hắn là ai, hắn nói vấn đề này làm cho hắn phi thường khó chịu. Ta cảm thấy cái giọng điệu kia, giống như hắn không rõ ràng bản thân mình là ai, tựa hồ..., giống như.., có lẽ hắn đã tẩu hỏa nhập ma, đánh mất trí nhớ, trở thành Ma nhân rồi."

 

"Tẩu hỏa nhập ma?" Tam Dạ Ma Quân thoáng suy nghĩ một chút, liền hít sâu vào một ngụm lương khí, nói: "Dường như đúng là vậy. Nhưng ta chỉ khó hiểu, làm cách nào mà hắn vượt qua được quá trình luyện thể thống khổ đó. Quả thực là vô pháp tưởng tưởng nổi!"