Tinh Thần Châu

Chương 1201 : Thôn phệ Kim Thái

Ngày đăng: 10:01 18/04/20


Chúng nhân ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đang không biết phải nói cái gì, thì Dược Thiên Sầu đã bất thình lình túm lấy áo của Hồng Thái Long, lạnh lùng nói: "Không phải ngươi nói cao thủ Thần giới sẽ không dễ dàng nhúng tay vào chuyện ở nhân gian hay sao? Như thế nào Ma Thần liên tiếp ra tay, mà lại không có người nào quản hắn?"

 

Hồng Thái Long bất đắc dĩ kéo tay hắn ra, lắc đầu thở dài: "Những cao thủ khác ở Thần giới tự nhiên là không dám làm như vậy, nhưng Ma Thần chính là Thần giới đệ nhất cao thủ, hắn không tuân theo quy củ, thì ai có khả năng làm gì nổi hắn? Trừ phi Đạo đích thân ra tay, nếu không ở Thần giới, cũng không người nào dám làm gì hắn, đó chính là tiền vốn để cho hắn ngang tàng phách lối ah!"

 

Nói xong liền ngồi xổm xuống bên người Văn Lan Phong, cẩn thận kiểm tra một chút, sau đó mới thở phào ra một hơi nhẹ nhõm: "May mắn là không có xảy ra chuyện gì nghiêm trọng, bằng vào tu vi của hắn thì sẽ hồi phục rất nhanh. Có khả năng sống sót dưới tay Ma Thần, đã muốn được xem như may mắn ở trong nỗi bất hạnh rồi."

 

"Hỏa Phách Huyền Binh của ta bị hủy ở dưới tay Ma Thần rồi!" Dược Thiên Sầu cắn răng nói, trong lòng căm phẫn không thôi, Ma Thần vừa ra tay, Hỏa Phách Huyền Binh ngay cả cơ hội trùng sinh cũng đều không còn!

 

"Chỉ cần ngươi không có chuyện gì là may mắn rồi." Hồng Thái Long đứng lên, hướng chúng nhân làm ra một cái thủ thế, ý bảo mọi người mang Văn Lan Phong đi nghỉ ngơi. Bạch Tố Trinh cùng chúng nữ lập tức nâng đỡ Lộ Nghiên Thanh dậy an ủi mấy câu, còn Vi Xuân Thu thì mang Văn Lan Phong vào trong phòng nghỉ ngơi.

 

Lúc này, Hồng Thái Long mới xoay người, vỗ vai Dược Thiên Sầu cười nói: "Hỏa Phách Huyền Binh bị đánh tan xác, thì vẫn có thể luyện chế lại! Dù sao bên trong Nghĩa Trang Thần Mộ vẫn còn rất nhiều cao thủ. Mấu chốt là hiện giờ ngươi đang nắm giữ Kim Linh và Thổ Linh, sau khi cắn nuốt hai người này, tu vi của ngươi bạo tăng không nói, mà còn luyện chế được rất nhiều Thổ Phách Huyền Binh và Kim Phách Huyền Binh, dù sao lần này ngươi vẫn có được rất nhiều chỗ tốt!"

 

Lời này vừa nói ra, diễn cảm lo lắng trên mặt Dược Thiên Sầu nhất thời tiêu tán đi, nhớ ra chuyện Kim Thái cùng Hậu Thổ đã bị mình chộp tới đây, nhất thời cười lạnh liên tục nói: "Mẹ nó! Thiếu chút nữa quên mất chuyện này, hai gã kia đang ở chỗ nào?"

 

"À, đúng rồi! Thi thể của nữ nhân kia, nghe bọn chúng nói nguyên lai là lão bà thủ hạ của Kim Thái, đây là có chuyện gì?" Hồng Thái Long mang biểu tình hiếu kỳ, có vẻ như muốn nhìn ra một chút manh mối từ trên mặt của Dược Thiên Sầu, dụ dỗ nói: "Nếu như người này quan trọng đối với ngươi, vậy thì chúng ta đem nàng tới Nghĩa Trang Thần Mộ, có thể ngày sau nàng sẽ trùng sinh đó!"

 

Nghe vậy, diễn cảm trên khuôn mặt của Dược Thiên Sầu không khỏi ảm đạm xuống, trầm ngâm suy tư một lúc, sau đó mới nói: "Không cần! Nàng đã tự sát, trước khi chết, thỉnh cầu ta đem nàng an táng ở bên cạnh mẫu thân của nàng, ta phải thỏa mãn nguyện vọng của nàng. Huống chi.., nếu đã chết rồi thì thôi, đừng bắt người ta phải sống lại sau mấy trăm ngàn năm, sống một cuộc đời không có bất cứ ý nghĩa gì!"

 

"Ngươi không muốn nàng ta sống lại ư?" Hồng Thái Long sửng sốt, vẻ mặt quỷ dị cười hắc hắc nói: "Có phải ngươi đào mộ của người ta ở trong Nghĩa Trang Thần Mộ, sợ người quen của mình sẽ gặp phải báo ứng, cho nên...."
"Cùng hạng người này tức giận thì có ý nghĩa gì, cứ từ từ rồi sẽ thu thập." Hồng Thái Long ho khan một tiếng, nhắc nhở hắn xem nên xử lý ba người này như thế nào.

 

Dược Thiên Sầu đột nhiên trừng mắt nhìn về phía ba người, cười lạnh nói: "Kim Thái ở lại! Còn những người khác thì tạm thời chuyển vào nhà giam."

 

Kim Thái nghe vậy, thì không khỏi luống cuống cầu xin tha mạng, vì muốn bảo toàn mạng sống mà không từ bất kỳ một thủ đoạn nào. Lúc này, Trương Bằng nhanh chóng dẫn người đến áp tải Hậu Thổ cùng Thanh Thiên đại ma vương rời đi. Trước khi đi, hai người âm thầm cảm thấy may mắn, đồng thời còn dùng ánh mắt thương hại nhìn Kim Thái đang gào khóc kêu cha gọi mẹ...

 

Chờ hai người kia đi khuất xong, Dược Thiên Sầu mới liếc mắt nhìn Hồng Thái Long, Hồng Thái Long nhanh như chớp lao đến, bổ thẳng một chưởng xuống đầu của Kim Thái.

 

"Phanh" một tiếng nổ lớn vang lên, kim phấn tung bay đầy trời, phiêu đãng tán loạn ở trong gió trời, phảng phất như muốn đem Ô Thác Châu biến thành một cái thế giới hoàng kim bình thường.

 

Sau nửa canh giờ, kim phấn tán loạn mới lắng đọng xuống, bao phủ phạm vi hơn mười dặm xung quanh. Mà lúc này, trong tay Hồng Thái Long đã nắm giữ một viên Bạch Sắc Quang Cầu, cười ha hả nói: "Kim Thái! Đừng phản kháng vô nghĩa nữa, chờ lão long xóa ký ức nguyên thần của ngươi xong. Từ nay về sau ân oán giữa chúng ta cũng hoàn toàn xóa bỏ!"

 

Nói dứt lời, song chưởng nhanh chóng ôm lấy viên Bạch Sắc Quang Cầu, chờ đến khi nó không còn tản mát ra quang mang nữa, thì hắn mới ném lên điểm tướng bàn.

 

Dược Thiên Sầu nâng tay đón lấy viên Bạch Sắc Quang Cầu, há miệng một hơi nuốt viên quang cầu vào trong bụng, sau đó khoanh chân nhắm mắt dưỡng thần ở ngay trên điểm tướng bàn....