Tinh Thần Châu
Chương 1217 : Quang lâm Ma giới
Ngày đăng: 10:01 18/04/20
"Dạ!" Yêu Nhị Lang lại lĩnh mệnh, không dám nhiều lời vô nghĩa, trực tiếp xoay người tổ chức lại nhân mã bao gồm hơn mười vạn đại quân, lấy tốc độ nhanh nhất rút về Ma giới, đồng thời trong lòng không khỏi thầm hô may mắn. Nếu không phải bởi vì nhiệm vụ canh gác ở nơi này, thì chỉ sợ ở thời khắc mấu chốt, chính mình cũng sẽ nằm trong hàng ngũ phải hy sinh mất rồi.
Mười vạn đại quân chậm rãi rút về, thông đạo tiến nhập Ma giới cũng không có rộng rãi bao nhiêu, phải chen lấn tiến vào cho nên tốc độ quay trở về Ma giới cũng chậm lại. Tam Dạ Ma Quân đứng sừng sững ở trên một gò đất cao, yên lặng ngắm nhìn cảnh tượng trước mắt, trong đầu đang hồi tưởng lại tràng cảnh dẫn quân hăng hái tràn sang tam giới năm xưa. Bây giờ lại hoảng hốt rút về tam giới, đây là chuyện có nằm mơ hắn cũng không bao giờ nghĩ đến, trong lòng đã tràn ngập tâm tình bi phẫn rồi.
Sau khi đem sự tình an bài xong xuôi, Yêu Nhị Lang liền nhẹ nhàng bay tới sau lưng của Tam Dạ Ma Quân, hạ thấp giọng bẩm báo: "Ma Quân! Ngài quay về trước đi! Nơi này hãy để cho tôi đoạn hậu."
Tam Dạ Ma Quân than dài một hơi, nói: "Không cần, tạm thời sẽ không có chuyện gì đâu. Huống chi, ta còn phải chờ đại quân rút về xong, thì sẽ phong ấn Ma giới."
Thanh âm vừa dứt, hắn liền quay đầu nhìn lại, sắc mặt đại biến nói: "Bất hảo! Yêu Nhị Lang, mau ngăn cản hắn lại."
Dứt lời, cả người lao vút lên, trực tiếp bắn thẳng về phía môn khẩu Ma giới, vung quyền "oanh" một tiếng, đem đại quân ma đạo đang chen chúc nhau, đánh thành huyết nhục bay tứ tung, nháy mắt tạo ra một cái lỗ hổng khá lớn. Thanh âm thảm thiết hoảng loạn vang lên thành một đoàn, mọi người cũng không hiểu là đã xảy ra chuyện gì, không biết vì sao Ma Quân đột nhiên lại hạ độc thủ, đối với thuộc hạ của mình như vậy.
Đang phi hành ở xa, Dược Thiên Sầu đã lập tức phát hiện ra tình huống của phía bên này. Đồng thời cũng đoán được, là Tam Dạ Ma Quân đang muốn bỏ chạy, vì thế không khỏi căm phẫn quát lớn: "Tam Dạ lão tặc muốn chạy sao? Mau đứng lại cho lão tử....."
Nghĩ như vậy, Dược Thiên Sầu lại cẩn thận quan sát bốn phía xung quanh, sau khi đã xác nhận là không có ai nhìn thấy mình, thì lại yên lặng biến mất.
Tại một nơi hoang vắng ở bên trong Ô Thác Châu, Dược Thiên Sầu vừa hiện thân liền tìm kiếm thanh Ma Nhận. Lẳng lặng cầm thanh Ma Nhận lên quan sát, thần khí này bất tri giác lại biến trở thành chuôi Hắc Nguyệt Phù Đồ vô danh năm xưa. Ai cũng không thể nhìn ra, nó không ngờ chính là thần khí mà năm xưa Thần giới đệ nhất cao thủ, đã từng sử dụng!
Vốn hắn tính cứ giữ Ma Nhận ở bên trong Ô Thác Châu như vậy, nhưng mà khi vừa nghĩ đến cặp ma nhãn khủng bố thi thoảng xuất hiện ở trên không trung như mộng như ảo, thì Dược Thiên Sầu không khỏi theo bản năng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, hắn không hề nghi ngờ, Ma Thần có khả năng tùy thời xé rách hư không..., sau đó thu hồi thanh Ma Nhận này.
"Mẹ kiếp! Lưu lại cái thứ này, sớm hay muộn cũng sẽ là tai họa." Dược Thiên Sầu nhìn thanh Ma Nhận ở trong tay, buồn bực nói. Bởi vì hắn cũng không dám cam đoan, nếu mình luyện hóa thanh Ma Nhận của Ma Thần ở trong này, thì có thể kinh động tới cái thứ khủng bố kia xuất hiện hay không. Vạn nhất Ma Thần xé nát hư không, xuất hiện ở bên trong Ô Thác Châu, đại khai sát giới, vậy thì sẽ vô cùng phiền toái. Đang trong lúc khó xử, thì đột nhiên nhãn tình của hắn lại bừng sáng lên, lẩm bẩm nói một tiếng: "Chư Thiên Kết Giới...."
Vừa dứt lời, cả người liền biến mất ở nguyên tại chỗ....