Tinh Thần Châu

Chương 122 : Cáo mượn oai hùm

Ngày đăng: 09:50 18/04/20


"Cạc cạc, tiểu bối vô tri, dám khẩu xuất cuồng ngôn, muốn tìm chết nhanh…cát!" Lão quái tóc vàng đột nhiên ngừng bặt, hai mắt trợn trừng còn lớn hơn cả quả trứng gà. Hai yêu quái khác cũng mở to hai mắt nhìn, ngừng lại hô hấp, cùng xoát xoát nhìn thẳng lệnh bài trong tay Dược Thiên Sầu, vẻ cười cợt cùng bừa bãi trên mặt trong nháy mắt không còn hình bóng.

 

Trên lệnh bài ngăm đen không có vật gì dư thừa, ngược lại chỉ có một chữ Lệnh duy nhất, đang nằm trong lòng bàn tay Dược Thiên Sầu, ở phía chính diện điêu khắc một đôi mắt thâm trầm, thoáng dụng tâm nhìn kỹ, sẽ phát hiện có cảm giác yêu dị khiến người khó có thể thoát khỏi, làm lực chú ý hãm sâu trong đó.

 

Tam quái lắc lắc đầu, thật vất vả đem lực chú ý dời khỏi lệnh bài, không dám nhìn thêm, sắc mặt trong nháy mắt trở nên trắng bệch. Nữ tử đẹp đẽ run rẩy lắp bắp: "Quỷ…Vương…Lệnh!

 

Dược Thiên Sầu mặt trầm như nước, chậm rãi thu lại lệnh bài, bỗng nhiên một cỗ khí thế đột nhiên trong cơ thể bắn ra, hướng ba người trùm tới. Loại khí thế này chính là loại khí thế đặc thù của thượng vị giả trường kỳ nắm sinh tử của người khác trong tay, không thể giả vờ, ba người cũng không dám hoài nghi hắn nói chuyện bừa bãi, tùy ý đem Yêu Vương và Quỷ Vương ra ngăn tai nạn, không khỏi vô ý thức lui ra sau một bước.

 

Nữ tử đẹp đẽ mấp máy đôi môi, muốn nói gì đó, nhưng vừa nhấc đầu liền nhìn thấy một đôi mắt băng lãnh đang nhìn nàng ta như nhìn một con kiến hôi, phảng phất tùy thời có thể bóp chết nàng, cùng ánh mắt trên Quỷ Vương Lệnh hoàn toàn như nhau, coi thường tất cả! Làm nàng sợ đến cúi thấp đầu xuống, thân thể càng run rẩy hơn. Tam quái chỉ hận không thể hung hăng tát mạnh vào mồm mình, biết rõ mình nhìn không thấu tu vi của đối phương còn không biết cẩn thận một chút, cũng không ngẫm lại nếu đối phương không có chút cân lượng sao dám du đãng trong Yêu Quỷ Vực?

 

Khấu Tuyết Hoa bọn họ nhìn thấy trợn tròn mắt há hốc, ba yêu quái vừa há mồm đã cực kỳ cuồng vọng đòi ăn thịt bọn họ, hiện tại thế nào lại giống như chuột thấy mèo, không ngờ bị Dược Thiên Sầu làm hoảng sợ thành như vậy, dù đầu cũng không dám ngẩng lên? Bọn họ đứng phía sau nên không thấy được Dược Thiên Sầu cầm lệnh bài trong lòng bàn tay, cũng không nghe được trong miệng nữ tử đẹp đẽ phun ra câu gì, chỉ thấy được Dược Thiên Sầu vừa đưa tay ra, tam quái đã biến thành như vậy, chỉ là phỏng chừng hắn cầm vật gì đó trong tay đã làm tam quái hoảng sợ.

 

Tiếu Uyển Thanh ba nàng không khỏi buông kiếm xuống, các nàng vốn đã sùng bái Dược Thiên Sầu mù quáng, một đường đi tới vẫn không có cơ hội thấy hắn phát uy, nghĩ không ra thực sự là càng uy hơn, cả yêu quái mà Khấu Tuyết Hoa sợ hãi cũng bị hắn làm hoảng sợ đến như vậy. Lại nhìn bóng lưng Dược Thiên Sầu, nguy nga như tòa núi cao, như vực sâu thâm sâu khó lường, thật có cảm giác an toàn, trong mắt ba nàng lóe tia sáng kỳ dị liên tục, trong mắt toàn là những ngôi sao nhỏ.

 

"Thế nào? Không ăn thịt ta nữa?" Thanh âm Dược Thiên Sầu như lãnh khí trong vạn năm hàn băng bay tới, nghe ra không có chút cảm tình bên trong, làm mấy người sau lưng hắn đều cảm thấy căng thẳng.
Ba yêu quái khúm núm bò lên, khoanh tay đứng một bên chờ hắn phân phó.

 

"Cũng không cần khẩn trương." Dược Thiên Sầu vỗ vỗ vai lão quái tóc vàng, nhìn bốn phía xung quanh cười nói: "Nhìn hình dạng linh vụ bao phủ, thật có vị đạo của mây mưa chốn Giang Nam. Phong cảnh thật ra có một phong cách riêng, đưa chúng ta lên núi đi xem một chút!"

 

Ba yêu quái vội vã ở phía trước khom người dẫn đường. Lại nghe Dược Thiên Sầu lẩm bẩm nói: "Nơi này cũng đẹp, có cơ hội phải đưa sư phụ tới nhìn xem."

 

Ba yêu quái đi phía trước vừa nghe rõ, tâm thần hoảng hốt, đều lảo đảo, thiếu chút nữa té nằm úp sấp. Ba yêu trao đổi ánh mắt, cười khổ không ngớt, tổ tông của ta a! Ngươi tới đã đủ phiền phức, ngàn vạn lần đừng đưa sư phụ ngươi tới, vạn nhất sư phụ ngươi tới nhìn xem chúng ta không vừa mắt, bàn tay chỉ tùy tiện vẫy vẫy, không biết chúng ta còn có được kiếp sau hay không. Nhưng lời cự tuyệt này còn chưa dám nói ra miệng, không chào đón Tất Trường Xuân? Truyền ra còn muốn lăn lộn trong Yêu Quỷ Vực hay không đây

 

Tinh Thần Châu

 

Tác giả: Thiên Sầu