Tinh Thần Châu
Chương 1226 : Viện binh
Ngày đăng: 10:01 18/04/20
Hồng Thái Long lớn giọng rống lên, trong cung nhất thời vù vù bay ra một đám người, vừa nhìn thấy thương thế của hắn, một đám đều thất kinh, những hậu cung giai lệ của hắn liền òa khóc thành một đoàn, mọi người cuống quýt mang hắn vào cung.
Vừa đặt hắn xuống giường, bảy tám bàn tay sờ soạng lên, đều đang xem xét thương thế cho hắn, Dược Thiên Sầu nằm im hữu khí vô lực cười khổ nói: "Không có việc gì, chỉ một chút tổn thương thôi, ta còn chịu được."
Hắn nói có vẻ thoải mái, nhưng sắc mặt bảy tám người xem xét thương thế cho hắn nháy mắt trở nên trắng bệch, phát hiện ngũ tạng lục phủ của hắn toàn bộ bị trọng thương, có thể nói đang vô cùng đau đớn, gân mạch khung xương còn bị gãy đứt. Nhưng điều làm cho mấy người sợ hãi, chính là không thể tưởng tượng vì sao hắn còn chưa chết, lại còn có thể sống được.
"Thương thế huynh ấy ra sao?" Một bên Phù Dung lo lắng nói, trên giường mọi người đang vây quanh Dược Thiên Sầu, nàng cũng không sao chen chúc vào được.
Hồng Thái Long vẻ mặt ngưng trọng nhìn mọi người chung quanh nói: "Trước tiên thay quần áo dính máu trên người hắn trước đi, chúng ta thương lượng làm sao cứu chữa hắn."
Lập tức có bàn tay đang định lột quần áo của Dược Thiên Sầu, Dược Thiên Sầu trợn mắt hao hết khí lực hô: "Đừng."
Mọi người nghe vậy đều lộ ra vẻ mặt khó hiểu nhìn hắn.
Dược Thiên Sầu thở dốc một hơi, cảm giác được kim châu bên trong đan điền đang liên tục chuyển vận tinh nguyên khắp cơ thể hắn, nỗi đau đớn trong thân thể cũng đang dần hòa dịu, thân thể đang dần dần khôi phục, biết có được bảo bối này cứu sống, mình sẽ không chết được. Hắn thở một hơi nói: "Cách ăn mặc này rất tốt, ta còn muốn giữ cách ăn mặc này đi tìm sư phụ của ta mời rời núi, ăn mặc sạch sẽ sợ không mời được ông ấy, đáng thương một chút mới tốt a!"
Mọi người không biết nói gì, đã bị tổn thương thành như vậy, lại còn suy nghĩ chủ ý xấu. Bách Mị Yêu Cơ ôm đầu hắn gấp giọng nói: "Vậy chữa thương cho ngươi trước đi!"
"Không có việc gì." Thanh âm của Dược Thiên Sầu đã khôi phục lại một chút tinh thần: "Thân thể của ta tự rõ ràng, bị thương nặng hơn cũng không sợ, cam đoan không cần qua một tháng, lão tử vẫn có thể nhảy nhót được…Các người đừng nhìn ta như vậy, không phải nói giỡn đâu, bộ tưởng lão tử không sợ chết sao!"
"Nói thế nào?" Dược Thiên Sầu tinh thần tỉnh táo, vội nhích mông tới gần.
"Lần trước ta giảng với ngươi về Phong thần còn nhớ rõ đi!" Hồng Thái Long lắc đầu sợ hãi than thở nói: "Tả hữu sứ giả thủ hộ cho mộ Phong thần, cũng chính là Thiên Phong cùng Địa Phong. Ta tìm hơn vài người hỏi thăm nghiệm chứng mới biết được, tu vi hai người này đã đạt tới Cổ Thần trung kỳ, kết quả sư phụ ngươi vừa ra tới không tìm ai, lại trực tiếp đi tìm hai người họ, hai Cổ Thần trung kỳ cao thủ liên thủ a! Kết quả đều bị sư phụ của ngươi làm thịt, rất ngưu! Hai vị kia chính là cao thủ đỉnh cấp thủ hộ nghĩa trang thần mộ! Lần này trong toàn bộ nghĩa trang thần mộ đã không còn ai là đối thủ của sư phụ ngươi nữa."
Ánh mắt Dược Thiên Sầu sáng lên, nghiêng đầu nhìn vào Chư Thiên kết giới: "Nói cách khác, tu vi lão gia hỏa thật sự đã tới cấp bậc Cổ Thần?"
"Đó là tự nhiên, uy!" Hồng Thái Long dùng cùi chỏ đụng hắn, thấp giọng cười trộm nói: "Mộ Phong thần, ngươi có hứng thú đi một chuyến hay không, phương vị ta đã nghe rõ ràng. n, nếu có thể đem tu vi của Phong thần luyện chế thành Huyền Binh, đối phó phân thân Ma Thần hẳn không còn vấn đề gì!" Thật hiển nhiên người này đã chuẩn bị xong công tác.
Dược Thiên Sầu vốn đang hưng phấn gật đầu, lập tức lại do dự nói: "Tên vương bát đản Ma Thần có chút không tuân thủ quy củ, cho dù đem tu vi của Phong thần luyện chế thành Huyền Binh mang đến, chỉ sợ đánh thắng phân thân của Ma Thần, chính hắn sẽ dùng cả bản tôn chạy tới trả thù, đến lúc đó liền phiền toái lớn, ta và ngươi không gánh được!"
Hồng Thái Long bị giội chậu nước lạnh, hỏi ngược lại: "Vậy làm sao bây giờ?"
"Hay là chờ thêm một chút đi! Nếu như có thể đưa cả sư phụ ta đến, kế hay nhiều ít sẽ tốt hơn." Dược Thiên Sầu nhìn Tất Trường Xuân phía xa thở dài. Hồng Thái Long ngẫm lại cũng phải, vì thế hai người lại nằm xuống đệm chăn, chờ đợi tiếp nơi này.
Kết quả chờ mãi hơn một tháng, đa số là nhìn lên bầu trời, hoặc luân phiên ngủ. Cuối cùng thương thế của Dược Thiên Sầu cũng khỏi hẳn, muốn đợi Tất Trường Xuân đi ra tranh thủ lòng đồng tình là khó có khả năng, rốt cục chờ không kiên nhẫn. Hôm nay, hắn xoay người đứng lên, túm lấy chăn đệm xốc Hồng Thái Long đang ngủ ngon lành té xuống, thu dọn đồ vật vung tay nói: "Như vậy chờ đợi cũng không phải biện pháp, đi, tới mộ Phong thần thăm dò một chút, trở về nói sau."