Tinh Thần Châu
Chương 1233 : Phượng Hoàng thần miếu
Ngày đăng: 10:01 18/04/20
Mang theo Vũ Lập Tuyết vui vẻ khi đi ra ngoài tới Thần Hư Cảnh, Hồng Thái Long, Dã Kê cùng Thải Vũ Sư Vương còn đang tại chỗ chờ hắn. Vũ Lập Tuyết dĩ nhiên ôm lấy Dã Kê hoan hỉ một hồi. Hồng Thái Long đứng bên cạnh Dược Thiên Sầu hỏi có chuyện có liên quan đến Ma thần, biết được Ma thần sau này sẽ không đến tìm phiền toái, rốt cục thở phào nhẹ nhỏm.
"Cũng không biết Ma thần là tạm thời không tìm phiền toái, hay là sau này sẽ đến. Mỗi ngày đều phải lo lắng, làm sao để sống đây!" Hồng Thái Long cảm khái một trận rồi bỗng nhiên sáng mắt, thúc cùi chỏ vào Dược Thiên Sầu nói:"Đúng rồi, nhiệm vụ của Đại Thiên Chưởng Hình ngươi đã hoàn thành, nếu như vậy thì chúng ta không ngại đi Thần giới tị nạn. Ở Thần Long sơn có Bàn Long lão tổ che chở, Ma thần cũng không thể tìm tới chúng ta"
Dược Thiên Sầu nghe vậy im lặng, nghĩ thầm, lão tử biết chuyện Đạo Đại Thiên Chưởng Hình là cái gì đâu. Không phải là Hồng Thái Long nhắc nhở mà chính hắn nói láo chuyện này quá nhiều nên ngay cả bản thân cũng tin là thật.
Lúc trước hắn bị Ma thần đuổi chạy khắp nơi, đúng là nghĩ tới đi Thần giới tị nạn, nhưng bây giờ có một câu nhắc nhở của Hồng Thái long mới nhớ tới thông đạo từ U Minh thần phủ trực tiếp đi tới Long tộc ở Thần Long sơn, vừa nghĩ tới đồ giả mạo như hắn phải đối mặt với Bàn Long lão tổ, đánh chết hắn cũng không dám đi.
Hắn vội ho một tiếng, thở dài nói:"Nếu như chỉ là vì tị nạn, trốn vào chư thiên kết giới chính là nơi tị nạn tốt nhất, nhưng mấu chốt là ta không cam lòng! Muốn tìm Ma thần báo thù!"
"Ừ! Ta cũng cảm thấy chư thiên kết giới đúng là nơi tị nạn tốt nhất nhưng mấu chốt là ngươi trêu chọc phải Phong Thần! Chúng ta lại đi tới đó không phải là tìm chết sao?" Hồng Thái Long vẻ mặt không đổi sắc, cười khẩy nói:"Tìm Ma thần báo thù? Thần giới nhiều cao thủ đỉnh cấp như vậy cũng không có biện pháp kiềm chế Ma thần, ngươi cảm thấy có thể báo được thù kia sao? Ta xem cứ trốn đi đã!"
"Ai! Nhưng nhiệm vụ của Đại Thiên Chưởng Hình rốt cuộc chính là diệt trừ Ma thần!" Dược Thiên Sầu nhìn Hồng Thái Long, nói rất nghiêm túc.
"Hức......" Hồng Thái Long há hốc mồm, vẻ mặt cứng đờ, nấc lên mấy cái rồi sau đó nặn ra một nụ cười khó coi hơn cả khóc:"Không phải chứ! Ngươi không phải là nói đùa sao! Nhiệm vụ không thể hoàn thành như vậy cũng có thể tiếp nhận?"
"Ngươi nghĩ ta muốn sao!" Dược Thiên Sầu liếc mắt, tiếp tục ra vẻ tức giận:"Ngươi cảm thấy ta có thể cự tuyệt không?"
Mới vừa rồi, mọi người đều khó có thể tin. Vừa rồi bọn họ thấy rõ ràng rất nhiều loài chim bay lượn ở vị trí cung điện hiện giờ không hề có trở ngại, không nghĩ tới trên đó lại ẩn giấu một tòa cung điện, hiển nhiên không phải là ảo ảnh nên không khỏi cảm thấy thần kỳ.
Thải Vũ Sư Vương lai tiếp tục bước lên đi trước dẫn đường. Mấy người cũng theo sát phía sau, bậc thang dưới chân hoàn toàn là thật.
Khi bước lên bậc thang cao nhất, mọi người đã có thể thấy một quảng trường rộng lớn, có hai con Phượng Hoàng khổng lồ chạm bằng ngọc đứng đó nhìn mọi người. Bất quá mọi người bị một luồng sáng trong suốt ngăn trở không thể nào tiến lên thêm nữa.
Thải Vũ Sư Vương tránh sang một bên rồi làm ra một thủ thế xin mời với Vũ Lập Tuyết. Vũ Lập Tuyết chân tay luống cuống, không biết nên như thế nào cho phải, Dã Kê đậu trên vai nàng cười hì hì nói:"Tuyết Nhi tỷ tỷ, chúng ta có thể vào thần miếu hay không là nhìn vào tỷ đấy, mau mặc Phượng Hoàng vân y rồi mang chúng ta tiến vào!"
Vũ Lập Tuyết quay đầu lại nhìn về phía Dược Thiên Sầu cười khổ nói:"Phượng Hoàng vân y…ta không biết mặc thế nào."
Dược Thiên Sầu nhíu mày, hắn biết trong thể nội của Vũ Lập Tuyết đúng là có bộ Phượng Hoàng vân y nhưng dường như Vũ Lập Tuyết căn bản không biết khống chế như thế nào. Hắn đi lên trước thử đưa tay sờ vào màn sáng trong suốt, phát hiện có lực mạnh mẽ cản lại nhưng không nguy hiểm, lúc này mới lùi lại về sau, cười nói với Vũ Lập Tuyết:"Không có chuyện gì, ngươi thử xem có vào được không, nếu không được thì thôi."
"Ừ!" Vũ Lập Tuyết nghe lời gật đầu, đi ra phía trước, đưa tay sờ vào màn sáng kia.
Khi nàng vừa đưa tay sờ vào thì trong nháy mắt trên thân vang lên một tiếng nhỏ rồi cả thân thể bỗng nhiên tỏa sáng. Một bộ y phục giống như đám mây bảy sắc bao trùm lên thân thể Vũ Lập Tuyết, khí tức cổ lão tang thương theo đó từ từ bốc lên.