Tinh Thần Châu
Chương 1240 : Chư thần xuất trường
Ngày đăng: 10:01 18/04/20
Thấy Hồng Thái Long biết tội nhận phạt, Bàn Long đại thần nói tiếp:"Đi đi!"
Trên kim đài tám góc xuất hiện một đoàn huyền quang, hiển nhiên là một thông đạo đi sang nơi khác. Hồng Thái Long tạ ơn đứng dậy, hành lễ với Bàn Long lão tổ trên kim đài, vẻ mặt không giấu được sự vui mừng.
Đi lên kim dài, tới lúc sắp bước vào huyền quang, Hồng Thái Long không biết nhớ ra cái gì đó, dừng lại quay đầu lại liếc nhìn Dược Thiên Sầu đang đứng sững sờ. Nghĩ đến mình coi như là công đức viên mãn đi Long ngọc phúc hưởng phúc nhưng tiểu tử này một mình hứng chịu đả kích của Ma thần, cảm thấy có chút không đành lòng, trong mắt tràn đầy ý xin lỗi, khẽ cúi người chào rồi dứt khoát quay đầu, thân hình biến mất trong huyền quang.
Huyền quang trên kim đài theo đó biến mất, Dược Thiên Sầu còn giống như đang nằm mơ thì kim long khổng lồ đang lơ lửng đã hóa thành một đại hán cường tráng có màu da đồng hun, nửa thân trên để trần, đứng trên đài cao nhìn Dược Thiên Sầu phía dưới, nhàn nhạt hỏi:"Dược Thiên Sầu, ngươi đến Thần Long sơn của ta có ý gì?"
Dược Thiên Sầu hơi kinh hãi, không nghĩ tới Bàn Long đại thần uy danh hiển hách lại biến thành bộ dạng như vậy, phục hồi tinh thần lại cung kính trả lời:"Vãn bối có một người bạn gái ở Thần hư cảnh. Trong lúc vô tình ở Phượng Hoàng thần miếu bị Phượng Hoàng đại thần mang đến thần giới, bởi vì nhớ thương nên đi theo Hồng Thái Long tới thần giới, muốn mượn đường Thần Long sơn, tìm kiếm Phượng Hoàng đại thần để hỏi tình hình bạn gái.
Hắn vốn lo lắng đối phương sẽ chất vấn chuyện mình mạo nhận là Đại thiên chưởng hình, ai ngờ đối phương hoàn toàn không hỏi tới nên còn tưởng rằng đối phương không biết.
"Thì ra là như vậy." Bàn Long đại thần giống như đại thúc nông gia bình thường, mặc dù trên cao nhìn xuống, nhưng hòa ái dễ gần cười hỏi:" Ngọc Thần cung của Phượng Hoàng phu thần cũng không phải chỗ mà ai cũng có thể đi, ngươi có nắm chắc nhìn thấy nàng không?"
"Không có." Dược Thiên Sầu thành thật thừa nhận, sau đó đưa ra Vô Thượng thần cung, hai tay dâng lên nói:"Đây là Vô Thượng thần cung mà vãn bối phí hết tâm huyết mới có được, nếu là Bàn Long phu thần có thể dẫn tiến, vãn bối cam tâm tình nguyện đem thần cung này kính dâng cho tiền bối."
Hắn từ lúc bước vào Tinh Cung nhìn thấy Bàn Long đại thần đã bắt đầu chuẩn bị tâm lý lấy Vô Thượng thần cung tiêu trừ tai họa. Đưa Vô Thượng thần cung cho Bàn Long lão tổ, ít nhất cũng không làm Ma thần nhìn vào chằm chằm, hy vọng có thể tranh thủ thêm chút thời gian để cho sư phó yêu nghiệt kia hạ sơn, hoặc là có thể khiến Bàn Long đại thần giúp đỡ một lần.
Đúng vậy! Làm sao mình quên điều này. Dược Thiên Sầu ngây ngốc, đối phương chắc không động lòng đành đem thần cung thu hồi, nói vẻ yếu ớt:"Không biết bạn gái vãn bối bây giờ như thế nào?"
"Có một số việc hắn còn chưa rõ ràng.", Bàn Long đại thần cười nhẹ nói tiếp:"Hắn là vì cứu nữ nhân của mình nên mới đến thần giới, lo lắng bạn gái sẽ bị ngươi đối xử không tốt."
Phượng Hoàng đại thần nghe vậy ngẩn ra nhìn vào ánh mắt tràn đầy mong đợi của Dược Thiên Sầu, lại lần nữa dở khóc dở cười nói:"Vũ Lập Tuyết có duyên với Phượng Hoàng nhất tộc chúng ta, đã thừa kế Phượng Hoàng vân y của ta, tương lai trời giáng bài vị, tất nhiên nàng có một chỗ ngồi, đứng trong Phượng Hoàng thần nữ giúp ta lo chuyện, làm sao ta có thể hại nàng, ngươi quá lo lắng rồi."
Tuyết nhi sẽ phong thần? Dược Thiên Sầu nghe vậy thì ngây dại nhưng ngay sau đó biến sắc:"Không được! Nàng là nữ nhân của ta, tại sao có thể cung phụng ngươi". Sau đó tựa hồ cũng cảm thấy lời của mình quá đáng nên vội sửa chữa:"Ta nghĩ bản thân Tuyết nhi cũng không nguyện ý phong thần ."
"Dược Thiên Sầu, không nên lòng tham chưa đầy, nữ nhân bên cạnh ngươi đã đủ nhiều rồi, chẳng lẽ ngay cả Phượng Hoàng thần nữ của ta cũng không muốn bỏ qua cho? Ta khuyên ngươi hay là bỏ ý niệm này đi." Phượng Hoàng đại thần khẽ lắc đầu cự tuyệt, bất quá ánh mắt nhìn về phía Dược Thiên Sầu có chút cổ quái, nàng phát hiện lá gan người này thật đúng là khá lớn. Người bình thường có ai nhìn mình không nơm nớp lo sợ, chỉ riêng hắn vì nữ nhân của mình lại dám cò kè mặc cả.
Dược Thiên Sầu còn đang muốn cãi thêm thì lại nghe trong tinh không vang lên một chấn động dữ dội. Hắn quay đầu nhìn lại thì thấy một vết nứt không gian vừa hé mở rồi một vị tráng hán uy vũ tay cầm đại chùy bước ra từ trong tia chớp, điện quang lượn lờ trên đại chùy, đang từng bước bước qua.
Ngay sau đó lại thêm một vết nứt không gian khai mở, một nam tử áo trắng toàn thân bao phủ trong bạch quang bước ra. Dược Thiên Sầu còn chưa định thần thì đã có thêm một nam tử áo vàng vẻ mặt ngạo khí bước ra. Xuất hiện cuối cùng là một nữ tử xinh đẹp chí cực như Lạc Thần, không hề thua kém Phượng Hoàng đại thần, xiêm y bồng bềnh, chân đạp trên bọt sóng, trên mặt đầy ý cười.