Tinh Thần Châu

Chương 1245 : Thực lực khác xa nhau

Ngày đăng: 10:01 18/04/20


"Ngươi không phải Chiến Thần Duệ?" Ma Thần thoáng kinh ngạc, trong giây lát ném ý nghĩ này qua một bên, đôi môi đỏ thẫm hé ra cười nói: "Chiến Thần Duệ cũng thế, Tất Trường Xuân cũng tốt, chỉ cần ngươi là người đến thực hiện đổ ước với ta là được."

 

"Đánh cuộc?" Ánh mắt Tất Trường Xuân quét nhìn mọi người, rơi lên người Dược Thiên Sầu, lộ ra ý tứ như dò hỏi.

 

Dược Thiên Sầu lắc đầu nói: "Đệ tử cũng không biết đánh cuộc gì."

 

Ánh mắt Ma Thần lạnh lùng nhìn về hướng Bàn Long đại thần cùng Phượng Hoàng đại thần, trầm giọng tức giận nói: "Bàn Long, Phượng Hoàng, đây là ý gì? Hắn vốn không phải là người đến thực hiện đổ ước với ta, Đạo ở nơi nào? Để cho hắn tới gặp ta."

 

Khí thế túc sát nháy mắt tràn ngập cả Ngọc Thần cung, làm Ngọc Thần cung run rẩy lay động, Ma Thần giận dữ thật không bình thường, mặt đất bằng ngọc thạch từ dưới chân hắn bắt đầu lan tràn khắp bốn phương tám hướng, Võ Lập Tuyết căn bản không chịu nổi uy áp lớn như vậy, Dược Thiên Sầu phải dùng hết một thân tu vi che chở nàng tránh xa.

 

Hai vị cổ thần còn chưa trả lời, Tất Trường Xuân đã rầm rộ đầy khí phách nói: "Ta mặc kệ các ngươi có đánh cuộc gì, nghe nói ngươi là Thần giới đệ nhất cao thủ, lần này ta tới là vì tìm ngươi, trước qua cửa ải của ta, sau đó bàn lại việc đánh cuộc của các ngươi. Cửa ải của ta ngươi không thể tránh!"

 

Trong mắt bốn người Quang Minh cổ thần lộ vẻ kính ngưỡng, nhiều năm như vậy, vẫn có thể nhìn thấy được có người dám đưa ra bức bách quái gở đối với Ma Thần.

 

"Càn rỡ!" Hai mắt Ma Thần nháy mắt liền biến thành màu đỏ, ánh mắt khiếp tâm hồn người nhìn chằm chằm Tất Trường Xuân, vẻ khinh thường không cần nói cũng hiểu, lạnh lùng lên tiếng: "Còn chưa đạt tới cảnh giới đại viên mãn, liền dám hướng ta khiêu chiến, người không biết không sợ!"

 

"Dạ!" Bàn Long cổ thần thản nhiên lên tiếng nói: "Đạo chỉ định người chính là hắn."

 

Phượng Hoàng cổ thần cũng nói: "Ta có thể chứng minh."

 

Dược Thiên Sầu nhất thời nóng nảy, lớn tiếng hô to nói: "Sư phụ! Sư phụ không nên bị người khác lợi dụng làm tay đấm, cứ bỏ mặc cho bọn hắn tự giải quyết đi, chúng ta không cần để ý tới bọn hắn, cứ đứng xem bọn hắn làm chó tranh mồi."

 

Lời này vừa nói ra, Bàn Long cổ thần cùng Phượng Hoàng cổ thần lập tức cùng nhau trừng mắt nhìn tới, phát hiện tiểu tử này đúng là đến làm rối. Bốn người Quang Minh cổ thần cũng nhìn tới, bọn hắn thật vất vả mới chờ được cơ hội có người có hi vọng chiến thắng được Ma Thần, thực sự sợ hãi bị người này phá rối, nếu không phải có Tất Trường Xuân ở đây, bọn hắn chỉ hận không thể lập tức giết chết tiểu tử kia.
Chỉ trong nháy mắt này, ai mạnh ai yếu ai cao ai thấp đều đã rõ. Mọi người đứng quan sát cuộc chiến trước gương, thần sắc đại biến, Bàn Long cùng Phượng Hoàng sắc mặt ngưng trọng nhìn nhau, vẻ nghi hoặc trong mắt khó có thể che giấu, dù là hai người họ cũng bắt đầu hoài nghi lời nói của Đạo, tu vi hơn kém quá xa, hoặc là nói Ma Thần quá cường đại, Chiến Thần Duệ còn là đối thủ của Ma Thần sao?

 

"Mẹ ngươi! Con mẹ nó…" Dược Thiên Sầu trực tiếp tuôn ra đầy lời thô tục, cũng không biết đang tự mắng chính mình hay mắng ai.

 

Nếu như nói vừa rồi hắn còn ôm ấp hi vọng đối với sự yêu nghiệt của Tất Trường Xuân, như vậy trong nháy mắt này, lập tức làm toàn bộ hi vọng của hắn trong nháy mắt hỏng mất, chỉ với một lần ánh mắt giao phong đã là như vậy, rõ ràng song phương chênh lệch quá xa, không có biện pháp tiếp tục đánh.

 

Võ Lập Tuyệt trợn to mắt nhìn một màn trước mắt, không dám thở mạnh, nàng cũng nhìn ra thực lực của lão tổ tông không bằng Ma Thần, hai tay nắm chặt tay Dược Thiên Sầu, trái tim treo cao trên cổ họng.

 

"Ngươi không phải là đối thủ của ta." Vẻ mặt Ma Thần khinh thường nhìn Tất Trường Xuân, ngạo nghễ nói: "Nhận thua đi! Thần phục ta, làm mặt mũi của Đạo bị quét rác, ta liền tha cho ngươi khỏi chết."

 

"Còn chưa bắt đầu, ai thắng ai thua còn không nhất định." Tất Trường Xuân hừ lạnh một tiếng, thân ảnh biến mất trong hư không.

 

"Hô" một tiếng, một bàn tay chụp vào hư không.

 

Một bàn tay của Ma Thần vươn ra, một trảo nhìn như chậm chạp xa xa, không ai thấy rõ bàn tay hắn vươn ra như thế nào.

 

Tất Trường Xuân sắc mặt đại biến lập tức hiện hình trong hư không, phát hiện bị một lực lượng cường đại trấn trụ, thế nhưng không thể nhúc nhích.

 

"Ngươi cảm thấy được còn cần đánh tiếp sao?" Thân hình Ma Thần vĩ ngạn, mắt nhìn tinh không thản nhiên nói, cũng không nhìn Tất Trường Xuân bị trấn trụ một bên, thần thái cực kỳ thong dong cùng ngạo mạn.