Tinh Thần Châu

Chương 135 : Ngủ đông

Ngày đăng: 09:50 18/04/20


Dược Thiên Sầu chấn động, thần thức lập tức thu trở về, hít sâu một hơi, ra sức xua tan sự mơ màng không cách nào lái đi được trong đầu. Sau khi ổn định lại nỗi lòng, âm thầm lắc đầu, có một loại nữ nhân, xem là tri kỷ, tồn tại trong tâm, hai người ở chung không lo cũng không sầu, thể xác và tinh thần thả lỏng an bình, là một khối niết bàn trong lòng nam nhân, không thể xúc phạm. Bạch Tố Trinh chính là hồng nhan tri kỷ của chính mình, tin tưởng dù hắn có muốn thân thể của nàng nàng nhất định cũng sẽ không cự tuyệt, phương thức rình coi có thể sử dụng trên người bất luận nữ nhân nào, nhưng không thích hợp trên người nàng.

 

Hai người chờ một thời gian, nữ đệ tử được phân phó đi chuẩn bị nước tắm rửa bỗng nhiên xông vào, thần tình kích động nói: "Phí trưởng lão, Phù Dung sư tỷ, nàng…nàng…ngài mau đi xem một chút đi!"

 

"Đã biết!" Phí Đức Nam vung tay lên, sau đó quay đầu lại hung hăng trừng Dược Thiên Sầu, liền bỏ chạy ra ngoài. Ý tứ phảng phất nói cho hắn, nếu nữ nhi của ta có gì bất trắc, ngươi chờ coi. Dược Thiên Sầu từ thần tình nữ đệ tử kia phán đoán, phỏng chừng là chuyện tốt, bằng không cũng sẽ không kích động như vậy, liền đi theo sau.

 

Hai người chân trước tiếp chân sau đi tới gian phòng, vừa đi vào, Phí Đức Nam liền dừng phắt lại, Dược Thiên Sầu từ phía sau hắn lòe ra, cũng sững sờ nơi đó. Một nữ tử tinh thần hoảng hốt ngồi ngay ngắn trước một tấm gương đồng, bàn tay không ngừng vuốt ve khuôn mặt, thấy có người tiến đến, chậm rãi quay đầu lại, hình dạng khuynh quốc khuynh thành bày ra trước mắt.

 

Ta kháo! Mỹ nữ này là Phù Dung? Dược Thiên Sầu mở to hai mắt nhìn, mỹ nữ trước mắt nếu không nhìn vào dung mạo, vóc người xác thực là vóc người của Phù Dung, chỉ là khuôn mặt hoàn toàn thay đổi, cùng trước đây đúng là cách biệt một trời. Phí Đức Nam cả người run lên, lão lệ ngang dọc gật đầu nói: "Giống, giống, giống mẹ con."

 

Dược Thiên Sầu hồ nghi nhìn về phía hắn, trách không được ngươi sau lưng lão bà trộm tình, nguyên lai tình nhân còn đẹp hơn lão bà ngươi.

 

"Dược Thiên Sầu!" Phù Dung đứng lên, ngượng ngùng hô một tiếng.

 

Dược Thiên Sầu gãi đầu, ngại ngùng cười nói: "Diện mạo nguyên lai của sư tỷ không ngờ đẹp như thế, hắc! Thực sự là nghĩ không ra." Nhớ tới trước đây hắn ở Tang Thảo Viên mắng người ta là xấu xí, thật có điểm ngại ngùng nha.

 
 

Nhiệt tình của Quan Vũ đối với việc này đúng là ngoài dự đoán mọi người, toàn tâm đầu nhập, đối với những phương thức tác chiến của đủ loại đặc chủng cùng phương thức huấn luyện do Dược Thiên Sầu giảng giải càng cảm thấy chấn kinh, những lý niệm tư tưởng vượt mức quy định là chuyện mà hắn chưa từng nghĩ đến. Đồng thời Dược Thiên Sầu còn cho Quan Vũ một câu cảnh cáo: Binh hùng hùng một người, phải biến thành hùng hùng một đoàn thể.

 

Huấn luyện bộ đội tiến nhập vào quỹ đạo, Dược Thiên Sầu ngoại trừ bình thường ở trong huấn luyện tra tìm vấn đề và cung cấp ý kiến, lại bắt đầu đem đại lượng thời gian tập trung trên người Trần Phong, tự mình dạy hắn luyện đan, nghiên cứu luyện khí và chế phù. Pháp quyết và tài liệu luyện khí đều do hắn nhờ Trình Canh ở bên ngoài mua về, đương nhiên phí chạy chân cũng phải không ít, đối với chuyện tốt như vậy Trình Canh cũng làm không biết mệt, dù sao cũng là tiện đường, chỉ cần ngươi không nói ta không nói, ngươi tốt thì ta cũng tốt.

 

Đảo mắt lại đã đến thời gian Phù Tiên Đảo phân phát Trúc Cơ Đan, Dược Thiên Sầu phân chút tâm tư trên ba người Lăng Phong, ba người quả nhiên không làm hắn thất vọng, hết thảy lại thất bại. Mà hạ tràng ba người phải đối mặt đương nhiên là bị trục xuất Phù Tiên Đảo.

 

Dược Thiên Sầu ngồi trên ghế đá, đánh giá ba người đang ủ rũ trước mắt, phía sau hắn đang đứng một vị tuyệt đại giai nhân, đang nhẹ nhàng xoa bóp vai cho hắn. Người này cũng không phải ai khác, chính là Phù Dung. Từ sau khi vết sẹo trên mặt trị lành, Phù Dung rốt cục đã có dũng khí đi ra ngoài gặp người, nhưng khi đi ra đường nhỏ thường thường chỉ từ hai điểm tạo thành một đường, Vạn Phân Viên cùng nơi ở của Dược Thiên Sầu qua lại, chưa bao giờ đi địa phương khác, ở trong mắt nàng, chỉ có Dược Thiên Sầu là người duy nhất mà nàng tin tưởng.

 

Tinh Thần Châu

 

Tác giả: Thiên Sầu