Tinh Thần Châu
Chương 166 : Mời khách (3)
Ngày đăng: 09:50 18/04/20
Lầu hai là khách phòng, Dược Thiên Sầu từng trụ qua chỗ này, lầu ba không biết dùng làm gì. Mấy ngày theo chưởng quỹ đi tới lầu bốn cao nhất, đẩy ra cửa gỗ tử đàn khắc hoa cổ kính, một nhã gian rộng mở sáng sủa hiện ra ngay trước mặt mấy người. Chưởng quỹ thỉnh mọi người chờ, sau đó cười lui ra ngoài.
Mọi người đi tới trước cửa sổ, nhìn ra ngoài, bởi vì quanh thân cũng không có kiến trúc nào cao hơn, dưới bóng đêm mông mông Bách Hoa Cốc đều hiện ra trước mắt, tin tưởng nếu như là ban ngày, nơi này lại có một phiên phong tình khác.
Nhìn nhìn lại bày biện khắp bốn phía trong phòng, không có chỗ nào mà không phải là tinh điêu tế mài, u u tĩnh tĩnh, lộ ra vẻ lịch sự tao nhã và cao quý nhàn nhạt, gió đêm thổi tới mang theo hương hoa như có như không. Trong phòng còn có giường nhỏ, còn cả gian phòng cách ly rất tiện cho vệ sinh cùng tắm rửa, gọi là nhã gian, toàn bộ là một gian phòng xa hoa có thể dùng an tĩnh tu dưỡng.
"Nghĩ không ra trong Bách Hoa Cư lại có địa phương tốt như vậy!" Hùng Huy có điểm kinh ngạc nói, hiện tại hắn cảm thấy dễ dàng, tiền ăn dưới lầu đều đã được Dược Thiên Sầu nhận trả, về phần chuyện hắn giành mời khách hắn cũng im lặng không nhắc tới. Nguồn truyện: Truyện FULL
"Không hổ là nhã gian." Tất Tử Thông quan sát bốn phía gật đầu, bỗng lắc đầu nói: "Chỉ là để tiền bối tiêu pha như vậy, chúng ta thật sự không đảm đương nổi, một ngàn thượng phẩm linh thạch thật sự quá mức."
Đó tính là gì, kiếp trước địa phương xa hoa nào lão tử chưa đi qua. Dược Thiên Sầu thản nhiên khoát tay nói: "Tối nay không nói chuyện tiền, thứ này là vương bát đản, nói đến thật mất hứng." Mấy người không nói gì.
Sau đó cửa phòng bị đẩy ra, sáu nữ tử cung trang mỹ mạo tiến vào, nâng rượu cùng thức ăn, qua mấy lần ra vào, đã bày đầy thức ăn trên bàn, lại cung thỉnh mọi người ngồi xuống. Đợi họ ngồi xong, một nữ tử lại ngồi cạnh một người, một đối một hầu hạ châm rượu.
Dược Thiên Sầu cau mày, phất tay nói: "Các ngươi lui xuống đi! Chúng ta có việc cần, không muốn có người đến quấy rối."
"Dạ." Vài nữ tử hạ thấp người hành lễ buông bầu rượu trong tay xuống. Nữ tử đứng sau lưng Dược Thiên Sầu từ trên vòng cổ cởi xuống một chiếc chuông màu vàng kim, nhẹ nhàng đặt lên bàn ôn nhu nói: "Nếu quý khách có việc xin cứ gọi chúng ta, chỉ cần lắc chuông là được." Dược Thiên Sầu quay đầu lại, thấy trên vòng cổ của nàng còn một chiếc, gật đầu cho những nữ tử lui xuống.
"Mẹ ơi! Đây đều là vật gì vậy, không ngờ đòi tới một ngàn thượng phẩm linh thạch?" Mấy nàng vừa đi ra, Hùng Huy liền cầm đôi đũa lật thức ăn cả kinh kêu lên.
"Có đắt cũng chỉ là miếng ăn, mánh lới kiếm tiền mà thôi!" Dược Thiên Sầu làm một thủ thế như thỉnh nói: "Mọi người vừa ăn vừa nói chuyện."
"Trần chưởng quỹ, là vị quý khách nào đặt tiệc rượu lớn nhất tại Bách Hoa Cư chúng ta? Còn không giới thiệu cho ta?"
Dược Thiên Sầu mới đi vài bước, đột nhiên một thanh âm từ bên ngoài truyền tới, trong tích tắc, Yến Truy Tinh đầy mặt tươi cười từ bên ngoài đi đến. Người sau nhìn thấy Dược Thiên Sầu, chắp tay vui vẻ nói: "Ta nói là vị quý khách nào, nguyên lai là Dược huynh!"
"Yến huynh!" Dược Thiên Sầu chắp tay. Yến Truy Tinh nhìn chưởng quỹ nhíu mày nói: "Trần chưởng quỹ, ngươi thu Dược huynh bao nhiêu tiền?"
Trần chưởng quỹ cầm túi trữ vật trong tay cung kính đưa qua nói: "Thiếu chủ, thu một ngàn thượng phẩm linh thạch."
"Hồ đồ!" Yến Truy Tinh tiếp nhận túi, quát: "Trần chưởng quỹ, xem ngươi không biết, lần này ta sẽ không truy cứu ngươi. Nhưng ngươi nhớ kỹ cho ta, Dược huynh là bằng hữu của ta, sau này chỉ cần Dược huynh đến Bách Hoa Cư, tất cả phí dụng toàn bộ ghi vào ta, nghe thấy hay không." Trần chưởng quỹ liên tục gật đầu.
Yến Truy Tinh hừ lạnh một tiếng, nhìn về phía Dược Thiên Sầu vừa cười vừa nói: "Dược huynh nếu xem ta là bằng hữu, còn thỉnh thu hồi lại linh thạch."
Dược Thiên Sầu đứng khoanh tay mỉm cười, quét mắt qua lại giữa hai chủ tử, hai mắt hơi khép, bằng hữu? Hắc! Ra vẻ chúng ta mới lần đầu tiên tiếp xúc, lần đầu tiên nói chuyện nha! Muội muội ngươi ta cũng có dùng tay tiếp xúc qua, như vậy tính toán lên đâu phải quan hệ bằng hữu, mà là quan hệ em rể, hắc! Tiểu tử này có chút ý tứ, sớm không đến muộn không đến, lại đúng ngay lúc lão tử thanh toán tiền mới xuất hiện, ra vẻ hiện tại đã đêm hôm khuya khoắc rồi chứ! Thật là quá đúng giờ, tiểu tử này biết đối đãi, có điểm ý tứ!
Tinh Thần Châu
Tác giả: Thiên Sầu