Tinh Thần Châu
Chương 187 : Nữ nhân của Dược Thiên Sầu
Ngày đăng: 09:51 18/04/20
Người ở bàn bên kia còn chưa bị giò heo của Dược Thiên Sầu ném trúng, chỉ nghe được thanh âm gào thét bay đến, còn chưa kịp nhìn thấy là thứ gì, liền lập tức tránh ra.
"Phanh." Chén bát trên bàn bùm bùm một trận, tuy rằng bọn họ tránh được, nhưng giò heo vừa vặn ném trúng bàn ăn, nước rượu văng tung tóe, những người ngồi quanh bàn không một ai may mắn tránh khỏi.
Nam nhân nắm Võ Lập Tuyết buông lỏng tay, hướng bên chỗ Dược Thiên Sầu nhìn qua, quát to: "Là ai làm?"
Võ Lập Tuyết cũng không phải hiền lành, hai tay vừa được buông ra, lúc này đôi tay nắm lại hung hăng đập lên mặt đối phương. Đáng tiếc tu vi hai người kém quá xa, nàng là Trúc Cơ trung kỳ, hắn lại là Kết Đan hậu kỳ. Nam nhân kia tiện tay chụp lấy nắm tay của nàng, kéo mạnh, kéo ngược ra phía sau, đã khống chế được nàng."
"Buông nàng ra!" Võ Lập Thành hét lớn một tiếng, lắc mình nhảy tới, theo sát sau đó là ba người Tất Tử Thông, bốn người này luôn luôn cùng tiến cùng lui. Yến Truy Tinh cũng đi theo sau, nếu như không phải do mình kéo họ xuống dưới đây, phỏng chừng cũng sẽ không đụng tới chuyện như vậy, tự nhiên không thể không đếm xỉa tới. Mà vài tên thủ hạ hắn mang đến cũng đi theo qua. Dược Thiên Sầu lại tiện tay cầm lấy một đùi vịt nướng trên bàn, hoảng hoảng du du đi theo sau.
Song phương giương cung bạt kiếm, rất có ý tứ muốn đấu võ. Nhưng Võ Lập Tuyết nằm trong tay người ta, Võ Lập Thành cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ hét đối phương thả người. Thực khách quanh thân nhất thời lui lại tạo ra một khoảng trống, đầu tiên tiện cho song phương đánh nhau mình đứng nhìn xem náo nhiệt, thứ hai là sợ bị liên lụy tới.
Nam nhân nắm Võ Lập Tuyết quan sát đối phương một chút, không khỏi cười lạnh nói: "Nguyên lai là tử đệ của tứ đại gia tộc, Võ gia các ngươi làm như thế nào, chúng ta từ thật xa đến đây không nói, hiện tại dù là mời người của Võ gia uống chén rượu cũng không nể tình, còn ra lời đả thương người, đây là đạo đãi khách của Võ gia?" Hắn nói chính là Võ Lập Tuyết.
"Nguyên lai là tiền bối Đại La Tông, tại hạ Bách Hoa Cung Yến Truy Tinh, mong rằng chư vị nể mặt, đem việc này bỏ qua, nháo lớn đối với tất cả mọi người đều không tốt." Yến Truy Tinh rốt cục lên tiếng khuyên can.
Song phương cũng không phải ngày đầu tiên hỗn trong tu chân giới, vừa nhìn trang phục đối phương liền có thể nhìn ra thuộc môn phái nào. Nam nhân kia cười nhạo nói: "Cho ngươi mặt mũi? Bách Hoa Cung từ lúc nào quản tới chuyện của tứ đại gia tộc? Yến Truy Tinh của Bách Hoa Cung là ai? Các ngươi biết sao?" Mấy người sau lưng hắn nở nụ cười, biểu thị chưa từng nghe qua tên người này.
Đây là biến tướng nhục nhã hắn! Sắc mặt Yến Truy Tinh hơi đổi, nhưng vẫn khách khí nói: "Có gì từ từ nói, còn thỉnh chư vị thả người trước đã."
"Thả nàng ta cũng được, nhưng cô ta phải uống chén rượu với chúng ta mới được, nếu không mặt mũi Đại La Tông phải phóng ở đâu?" Nam nhân kia nhìn Võ Lập Tuyết nói, ánh mắt đảo qua đảo lại trên bộ ngực no đủ của nàng.
Đứng bên phía Đại La Tông cũng là chủ sự cửa hàng nơi này, Diệp Hải Bình, phía sau cũng có thêm hai người. Mấy bên quan sát tình thế hiện trường, chân mày Diệp Hải Bình cau lại, hiển nhiên là người của Đại La Tông nếm khổ. Thoáng điều tra thương thế của La Tiêu Hán, hắn thở phào nhẹ nhõm, còn chưa đến nỗi trí mạng.
Mấy phương lại hỏi xảy ra chuyện gì, Võ Lập Thành hướng hai vị lão giả hồi báo, người của Đại La Tông thì nói với Diệp Hải Bình. Dược Thiên Sầu cũng không nhã nhặn như vậy, kéo Vạn Viễn, kêu sư thúc liên tục, sau đó ngay trước mặt mọi người lớn tiếng trách cứ Đại La Tông hung ác, lại cố ý cường điệu La Tiêu Hán mạnh mẽ cưỡng bức nữ nhân của mình bồi rượu cho hắn, sau khi biết thân phận của mình vẫn còn kéo mãi nữ nhân của hắn không buông tha, bởi vậy hắn mới ra tay đánh La Tiêu Hán.
Lời vừa nói ra, vẻ mặt Võ Lập Tuyết ửng đỏ, lần này chỉ sợ toàn bộ tu chân giới đều biết nàng là nữ nhân của Dược Thiên Sầu. Nhưng nàng cũng không phải ngu ngốc, sự tình nháo lớn như vậy, tự nhiên hiểu được Dược Thiên Sầu đang giúp Võ gia, vì vậy không hề nói một câu biện giải, hai vị trưởng lão đặt câu hỏi, còn muốn giúp đỡ giảng hòa, thực sự là mắc cỡ chết người! Sớm biết sẽ phát sinh chuyện như vậy, đánh chết cũng không đi theo các ca ca tới đây.
Hai vị trưởng lão sắc mặt sầm xuống, Đại La Tông đã nói rõ khi dễ đến trên đầu Võ gia.
Sắc mặt Vạn Viễn âm trầm, nhưng trong ngực cũng thật vui vẻ, Dược Thiên Sầu quả nhiên danh bất hư truyền, không hổ là người chưởng môn cũng phải coi trọng, vừa động thủ liền đem con trai độc nhất của chưởng môn Đại La Tông đánh thành như vậy, thật sự là cấp mặt mũi cho Phù Tiên Đảo, hơn nữa còn biết chiếm đạo lý, đến chỗ nào cũng có thể nói thông, về phần Võ Lập Tuyết có phải là nữ nhân của Dược Thiên Sầu hay không thì hắn mặc kệ, chí ít đối phương không có phủ nhận.
Nghe xong đệ tử ấp úng hồi báo, lại nghe được đối phương sắc giọng lên án, vùng lông mày Diệp Hải Bình kết thành một khối, hiển nhiên do La Tiêu Hán đùa giỡn nữ nhân của Dược Thiên Sầu trước, nhưng lá gan ngươi cũng quá lớn, đối phương báo ra danh hào của Phù Tiên Đảo ngươi cũng còn không chịu buông tay, thực sự là bình thường kiêu ngạo đến không biết trời cao đất rộng, ngươi ở tại địa phương khác ương ngạnh thì cũng thôi, tại sao lại chọc lên đầu Phù Tiên Đảo.
"Vạn huynh, là do Đại La Tông sơ thất, ta hướng ngươi xin lỗi. Ngươi xem Dược Thiên Sầu đã đánh La Tiêu Hán, nếu không việc này đến đây thì dừng đi! Nháo lớn, dễ bị thương hòa khí hai bên." Diệp Hải Bình bất đắc dĩ nói.
Tinh Thần Châu
Tác giả: Thiên Sầu