Tinh Thần Châu

Chương 198 : Thất Tinh Huyết Lan (2)

Ngày đăng: 09:51 18/04/20


Mẹ kiếp! Càng nói nhiều thì mọi việc càng trở nên rắc rối, lời này của ngươi cùng bọn chúng hỏi có khác gì nhau? Đơn giản là khiến cho lão tử giải trừ ảnh hưởng của chuyện này mà thôi. Quên đi, chuyện do mình gây ra thì mình giải quyết vẫn tốt hơn! Bằng không ngày sau người Võ gia sẽ chẳng tiếp đón mình niềm nở như trước kia nữa.

 

Dược Thiên Sầu ngập ngừng một chút, không có giải thích ngay mà bước đến bên cạnh Huyết Lan, ngắm nhìn đóa hoa này trầm giọng nói: "Ta bảo cái tâm tưởng muốn trường thọ cũng không có ý gì khác. Cũng không phải nói đóa hoa này là giả, mà là có nguyên nhân ở trong đó."

 

Võ Tứ Hải bước gần tới, khiêm tốn hỏi: "Xin tiên sinh chỉ giáo! Vũ gia ta rất ham học hỏi, một khi gặp cơ hội thật sự là không muốn buông tha."

 

Dược Thiên Sầu gật đầu, vươn tay thăm dò lá hoa, khẽ miết nhẹ vào lóp bột phấn màu trắng mịn trên cánh hoa, nói: "Thất Tinh Huyết Lan phải đúng trăm năm mới nở một lần. Lại cần thêm trăm năm để kết huyết quả. Ta nhìn chậu Huyết Lan này hẳn là đã từng trải qua một lần khai hoa kết quả rồi! Nói vậy Kỳ Chủ ngươi gieo trồng không có kết quả mới đem nó ra đấu giá đi!"

 

Nói xong liếc mắt nhìn xung quanh đánh giá một cái, thấy tất cả mọi người đều ngưng thần lắng nghe, khóe miệng hơi nhếch lên một tia hưng thú, bởi thế hắn giải thích tiếp: "Thất Tinh Huyết Lan nở vào thời gian giữa đêm, bảy bông hoa màu trắng sẽ ứng đối với chòm Thất Tinh Bắc Đẩu trên bầu trời. Hơn nữa, màu sắc và hương thơm tản mát ra, còn phảng phất đan xen theo mùi huyết tinh bình thường. Cũng chính bởi vậy mà nó được gọi là Thất Tinh Huyết Lan. Hoa nở sau trăm năm, ở trong một đêm dị tượng mà kết ra bảy quả màu đỏ, nhưng theo sau tất cả mọi dị tượng đều biến mất trước lúc đơm quả một ngày, thông thường người nào không biết, còn tưởng rằng Thất Tinh Huyết Lan chưa đến ngày kết trái? Đây cũng là do huyết quả đã chìm sâu xuống dưới lòng đất, hóa thành vô hình! Nếu thời gian sau đó mà không dùng dụng cụ đúc bằng vàng ròng để thu thập, thì sẽ không thể nào thu thập nổi huyết quả đâu."

 

Võ Tứ Hải nghe được nhất thời cảm thấy kính nể hơn! Bản thân hắn theo trong cổ thư mới biết hình dáng của Huyết Lan và dị tượng ban đêm ứng đối cùng thất tinh. Đúng là thông qua phương pháp này, hắn mới nhận ra đây chính là "Thất Tinh Huyết Lan". Không thể tưởng tượng nổi, phương pháp gieo trồng nó còn nhiều điều cần phải chú ý đến như vậy. Nếu không ai giải thích, hắn thật sự không biết sự ảo diệu ở bên trong. Bởi vì, dù sao không phải người nào cũng đều có cơ hội gieo trồng qua Huyết Lan.

 

Tất cả mọi người ở bên dưới đều nhấp thần lắng nghe, có người thổn thức kinh hô, có người âm thần gật đầu, cùng trưng ra thần thái như đã hiểu mười phần! Ở phía dưới, Võ Lập Tuyết hai mắt cũng đã sáng rực, thầm nghĩ người này thực lợi hại, thoạt nhìn Liên gia gia đều phi thường bội phục hắn. Bốn người Tất Tử Thông cũng không hề nghĩ ra, tên gia hỏa này vừa am hiểu đồng thời vừa được nhìn qua Huyết Lan rồi.

 

Mọi người còn không hề biết, mại chủ ở phía sau trong mật thất nghe Dược Thiên Sầu giải thích xong, thần tình chán nản giậm chân không thôi. Nếu theo như lời của Dược Thiên Sầu, thì chậu hoa này sẽ nở trăm năm một lần, nhưng tới lúc này hắn đã không thể cao hứng nổi nữa. Ai dè trước ngày đơm trái dị tượng sẽ biến mất, và lúc sau huyết quả cũng chui xuống dưới lòng đất. Đừng nói là phát hiện ra quả, mà ngay cả bóng hoa cũng chưa chắc nhìn thấy đâu. Chuyện này khiến cho hắn rất phiền não, thậm chí đã từng hoài nghi nó có phải là Huyết Lan thực hay không, thủy chung không nghĩ ra...Cuối cùng thừa dịp buổi đấu giá long trọng lần này, dứt khoát đem nó bán đi, miễn cho việc nhìn thấy nó liền uất ức. Bất quá, lúc này đã phát giá rồi, muốn thu hồi là chuyện không thể nào. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Nói thể nói đến đây, đã là nhường cho Võ Tứ Hải rất nhiều thể diện rồi. Theo sau Dược Thiên Sầu liền nhìn Võ Tứ Hải chắp tay, bước xuống bên dưới đài.

 

Sau khi Võ Tứ Hải nghe xong, liền giật mình tỉnh mộng! Đồng dạng cũng chắp tay hướng Dược Thiên Sầu cáo từ, rồi quảnh mặt nhìn Võ Thái thở dài: "Mọi chuyện đã sáng tỏ, tiếp tục đấu giá thôi!"

 

Dứt lời xoay người nhanh chân bước vào phía sau màn, nhìn bộ dạng như không muốn xem Thất Tinh Huyết Lan sẽ tụt giá thảm trọng.

 

Võ Lập Tuyết nhìn Dược Thiên Sầu quay về vị trí lúc trước, thần tình ở trong miếng vải đen đã tràn ngập ra vẻ sùng bái. Còn bốn người Tất Tử Thông thì đối với bóng lưng của tên giả hỏa này càng nảy sinh ra tò mò, có khả năng biết chuyện này tuyệt đối không phải người đơn giản ah! Ít nhất bốn người bọn hắn đều chưa từng nghe qua bao giờ.

 

Chúng nhân lắc đầu thở dài một phen, lúc trước còn chê cười người ta, hiện giờ xem ra người ta mới chân chính là cao nhân ah! Nói không chừng mọi thứ thượng phẩm trong buổi đấu giá này đều sẽ bị hắn mua mất.

 

Trên bục đài, Võ Thái nhìn Thất Tinh Huyết Lan cười khổ, vốn tưởng rằng có thể bán ra với giá tốt nhất, nhưng hiện tại xem ra là điều không thể? Đảo mắt nhìn quanh đám người ở phía dưới, hắn cao giọng nói: "Thất Tinh Huyết Lan, giá quy định là ba trăm vạn thượng phẩm linh thạch. Người nào muốn mua, giá xuất ra không được thấp hơn mười vạn thượng phẩm linh thạch trở lên, mời chư vị đấu giá!"