Tinh Thần Châu

Chương 275 : Thanh u Chi Hoặc

Ngày đăng: 09:51 18/04/20


"Hiểu được!" Dược Thiên Sầu gật đầu, thầm nghĩ, quả nhiên có cấm chế, hoàn hảo trước đó hắn không len lén chạy tới.

 

Hai người lăng không xẹt qua mặt hồ rất nhanh, rơi xuống một sườn núi, đã thoát khỏi ánh nắng mặt trời trên mặt hồ chiếu khắp, thân đang lạc trong sương mù dày đặc. Phía trước là một dãy núi non trùng điệp, núi không cao, địa thế lại đột ngột phấp phồng, rất nhiều thực vật cổ quái cùng dây leo giao nhau quấn quanh cổ thụ rậm rạp, sương mù tản mạn du đãng trong rừng, nhìn không thấy địa phương nào có thể đi lại, hơn nữa bầu không khí an tĩnh đến dọa người, có vẻ có chút kinh khủng.

 

"Theo sát ta!" Hạc Ly lại dặn lần nữa, thân hình hướng trong rừng nhẹ nhàng đi tới, Dược Thiên Sầu chân không chạm đất đạp kiếm đi theo. Hai người quẹo đông lại quẹo tây trong rừng rậm, lúc tiến lúc lui, quẹo phải quẹo trái không biết bao nhiêu lần. Khiến cho Dược Thiên Sầu vốn đang định ghi nhớ đường đi lại bị hoa cả mắt, không dám tiếp tục phân tâm, sợ bị lạc mất lại xảy ra chuyện.

 

Hai người đi trong rừng rậm một hồi lâu, đột nhiên thảm thực vật dày đặc ngay trước mắt chợt biến mất, một sơn cốc đột nhiên xuất hiện. Dược Thiên Sầu nhìn bốn phía, khí tượng quý dị lúc nãy đã biến mất, lại quan sát chung quanh, hỏi: "Đây là Mộ Cốc?"

 

Hạc Ly "ân" một tiếng cười nói: "Vừa rồi ngươi xem hộ cốc đại trận kia chỉ là ảo giác, nhưng ngàn vạn lần đừng nghĩ là ảo giác, bên trong sát khí trọng trọng, không cần thận sẽ đưa người vào chỗ chết."

 

"Trận pháp do Tất tiền bối bố trí?" Dược Thiên Sầu hỏi.

 

Hạc Ly lắc đầu: "Trận pháp này đã có từ thời thượng cổ, bố trí lúc nào ngay cả sư phụ cũng không biết, pháp môn ra vào trận cũng do tiền nhiệm chưởng hình sử của Yêu Quỷ Vực truyền xuống tới. Đi thôi! Thanh hỏa mà ngươi muốn nhìn ở ngay phía dưới."

 
 

"Tiên khí? Thế nào khà năng?" Dược Thiên Sầu biểu thị hoài nghi, vùng lông mày chợt run rẩy, chỉ về bức họa phía trước hỏi: "Nếu là tiên khí, nam nhân đoạt kiếm vì sao đánh không thắng Tiểu Tuyết?"

 

"Sư phụ từ miệng tiền nhiệm chưởng hình sử biết được, Thanh u kiếm sau khi luyện thành hào quang quá thịnh, vì tránh phiền phức, lúc đó thần tượng hạ cấm chế trên thân kiếm, chỉ khống chế nó dừng lại ở phạm trù thượng phẩm pháp bảo, dùng che giấu hào quang lóa mắt của Thanh u kiếm. Bằng thủ pháp của thần tượng, cấm chế của hắn bố trí người bình thường làm sao có thể cời ra, khả năng đó là nguyên nhân người nọ dù cầm kiếm cũng đánh không lại Tiểu Tuyết thôi!" Hạc Ly giải thích.

 

Cấm chế? Không chế trong phạm trù thượng phầm pháp bảo? Trái tim Dược Thiên Sầu co rụt, Thanh minh kiếm trong tay mình chẳng phải cũng là thượng phầm pháp bảo sao? Thế nào lại trùng họp như vậy? Lẽ nào lão tử thật sự lấy được tiên khí?

 

"A! Đây là chuyện thời thượng cổ, thật hay già thật khó phân biệt, bất quá là truyền thuyết mà thôi, Dược huynh quan tâm điều này làm gì? Không muốn đi xem Thanh hỏa?" Hạc Ly cười nói.

 

Dược Thiên Sầu xua tay nói: "Không có, không có. Chỉ là đại danh của thần tượng quá vang dội, nghĩ không ra ở chỗ này nhìn thấy được thượng cổ di tích, có điếm nhấp thần. Kỳ thực so sánh lên, tự nhiên Thanh hỏa càng hấp dẫn ta, dù sao cũng là thứ trong hiện thực." Sau khi giải thích, hai người lại cười đi tiếp, đi qua tấm bia đá ngay cửa động, Dược Thiên Sầu lại nhịn không được ngắm thêm vài lần.