Tinh Thần Châu

Chương 296 : Yêu tinh đánh nhau

Ngày đăng: 09:52 18/04/20


Bay ra ngàn dặm bình hồ, lúc này lại có cảm giác đi tới thế giới khác, thế giới có ánh mặt trời chiếu khắp đã để qua phía sau, bầu không khí âm sâm quỷ dị cũng làm ôn độ hạ thấp thêm vài phần. Dược Thiên Sầu đạp kiếm đứng trên không trung, thần tình cổ quái nhìn ra xa chung quanh, nhất thời nóng ruột, không biết mình nên đi đâu. Khắp nơi núi non trùng điệp cây cỏ tràn đầy, cổ thụ che trời, những loại dây leo chằn chịt, đủ loại thực vật quái dị rậm rạp, theo logic tư duy của kiếp trước rất khó lý giải, địa phương suốt ngày không gặp ánh mặt trời, thế nào lại có thảm thực vật tràn đầy như vậy?

 

Thỉnh thoảng lại có đủ loại tiếng kêu quái dị đến từ bốn phương tám hướng, bầu không khí quỷ dị nhượng hắn nhớ tới tình hình lần đầu tiên các phái cho đệ tử tới Yêu Quỷ Vực thí luyện, ngày trước có người còn muốn ngự kiếm phi hành trong Yêu Quý Vực, kết quả còn chưa bay xa, liền bị hồng quang đột khởi nuốt chửng. Ngẫm lại cũng cảm thấy bất an, tuy rằng mình đang đánh cờ hiệu của Tất Trường Xuân đi làm việc, nhưng ở đây có ai nhận ra mình nha! Vạn nhất tên yêu ma quỷ quái nào nhất thời lỡ tay, đem mình tiêu diệt thì làm sao bây giờ?

 

An toàn đệ nhất! Dược Thiên Sầu rơi chậm lại cao độ phi hành, chỉ cách mặt đất chừng ba thước chậm rãi phi hành, bên trong khu rừng trầm trầm cần thận xuyên qua, từ những thảm thực vật bên người lướt qua thật vô cùng xanh um tươi tốt, nhưng làm cho người ta có một loại cảm giác không khí trầm lặng, làm hắn càng thêm cản thận lên. Bay không bao lâu, Dược Thiên Sầu đột nhiên ngừng lại, mũi khẽ động, hắn ngửi được một hương thơm nồng nặc, hẳn là hương vị của một loại hoa tươi.

 

Di! Lẽ nào vận khí mình lại tốt như vậy, vừa đi vào gặp phải linh thảo gì đáng ngạc nhiên? Ánh mắt Dược Thiên Sầu sáng lên, thân thể nhoáng tới, đi qua khe dây leo chằn chịt hơi nghiêng, ngự kiếm bay về chỗ sâu trong rừng rậm nơi hương vị truyền đến.

 

Hương khí càng ngày càng đậm, những tiếng kêu loạn xạ dần dần ít đi, còn chưa nhìn thấy linh thảo như trong tưởng tượng, nhưng trước tiên nghe được thanh âm giao đấu ba ba, không sai, hẳn là thanh âm tranh đấu! Dược Thiên Sầu ngần người, hai chân đạp trên thân kiếm thành hình chữ thấp, thân thể nhẹ nhàng ngồi chồm hổm, dán trên thân kiếm lặng lẽ chậm rãi bay về hướng địa phương đang tranh đấu, loại tư thái ngự kiếm này xác thực không có gì đẹp đẽ, có điểm vị đạo như đang làm kẻ trộm.

 

Phi không bao xa, trước mắt bỗng nhiên xuất hiện một mảnh tịnh lệ diễm hoàng, một đóa hoa cúc cực lớn đột ngột từ trên mặt đất mọc lên, đóa hoa lớn như hoa hướng dương, cao chừng thân thể một người, loại hương thơm mê người chính từ đóa hoa này lan ra. Dược Thiên Sầu có chút kinh ngạc, không nghĩ tới trên đời này có loại hoa lớn đến như vậy, quả thực là khó tin, thật không hổ là Yêu Quỷ Vực, thứ ngạc nhiên gì cũng có.

 

"Đào Hoa, ta xem ngươi nên nghe theo lời lão phu thôi! Hắc hắc!" Một âm thanh khặc khặc cười quái dị truyền đến, ngay sau đó truyền đến tiếng mắng thanh thúy của một nữ tử: "Dám đánh chủ ý với bổn tiên tử! Đằng lão quái, ngươi không sợ Đằng bà rút bổn mạng lão căn của ngươi?"

 
 

"Phi phi phi! Ta kháo! Đây là Thực Nhân Hoa..." Dược Thiên Sầu từ bên trong nhảy ra, liền tục đem những thứ dính trong miệng ói ra sạch sẽ, cũng không biết đó là thứ gì, dù sao không thể ăn, ngay cả mật đắng thiếu chút nữa cũng đã nhổ ra. Sờ soạn dịch thể tanh hôi trắng mịn dính trên mặt, nói còn chưa xong, liền nhìn thấy sợi dây leo gần bên đâm thẳng vào ngực hắn. Phản ứng đầu tiên của Dược Thiên Sầu chính là dùng một tay chộp sợi dây leo, một người một yêu đứng hai đầu nhất thời giằng co.

 

"Di! Thực sự là mới mẻ, không ngờ là một tu sĩ Kết Đan hậu kỳ nhân loại, kỳ quái, tiểu oa nhi, không ngờ ngươi có thể xông đến nơi đây!" Bằng tu vi lão yêu tinh tự nhiên nhìn không ra tu vi Dược Thiên Sầu, nhưng khi song phương ganh đua sức lực, lập tức liền cảm giác đi ra. Lão yêu tinh tấm tắc cười nói: "Nghe nói vị đạo thịt người ngon không gì sánh được, lão phu cho tới bây giờ chưa từng thử qua, thế nhưng lần này lại có lộc ăn rồi."

 

Nghe lão yêu tinh vừa nói như vậy, nữ yêu tinh vẻ mặt kinh ngạc nhìn về phía Dược Thiên Sầu, thế nào khả năng có người xông vào đến tận nơi đây, đây chính là giải đất trung tâm của Yêu Quỷ Vực a!

 

"Nói khoác, chỉ là một lão yêu Nguyên Anh trung kỳ, cũng dám mở miệng cuồng ngôn, không ngờ muốn ăn ta, lão tử nhìn ngươi thật chán sống." Dược Thiên Sầu cười lạnh nói, tay cầm dây leo giằng co, đối phương nhìn ra tu vi của hắn, hắn tự nhiên cũng nhìn ra tu vi của đối phương. Ngay cả Độ Kiếp trung kỳ hắn còn không sợ, sao lại sợ một Nguyên Anh trung kỳ.

 

"Tiểu oa nhi thật bừa bãi, hắc hắc!" Lão yêu ngửa mặt lên trời cười dài, dây leo bị túm trong tay Dược Thiên Sầu bỗng nhiên cũng quay trở về. Lúc này Dược Thiên Sầu cố sức túm trở về, đáng tiếc dù sao tu vi không cao bằng lão yêu, bị dây leo kéo vòng quanh, trên mặt đất hiện ra hai dấu chân của hắn bị kéo dài...