Tinh Thần Châu
Chương 323 : Làm mẫu luyện đan
Ngày đăng: 09:52 18/04/20
Ô Thác Châu Phiêu Miểu Cung, Dược Thiên Sầu cười hì hì từ trong phòng đi ra, phía sau là mỹ nữ Khúc Binh Nhi, vẻ đỏ mặt còn chưa tan hết, đôi mắt sáng ngập nước hàm chứa xuân tình, nghe nam nhân đi trước cười thật xấu xa, đưa tay hung hăng nhéo vào bên hông hắn một cái, đau đến Dược Thiên Sầu nhe răng nhếch miệng, bất quá là đau nhức vui sướng, hiển nhiên vừa không làm chuyện gì tốt đối với Khúc Bình Nhi.
Đi ngang qua cửa phòng Bạch Tố Trinh, Dược Thiên Sầu dừng lại một chút, lập tức liền lắc đầu bỏ đi. Từ sau khi đem Thanh minh kiểm giao cho nàng, nàng cũng rất ít ra ngoài, một lòng muốn phá giải phong ấn trên thanh kiếm, nàng đối với chuyện hắn giao cho luôn luôn tận tâm tẫn hết trách nhiệm. Bạch Tố Trinh quá tốt, Dược Thiên Sầu từng chút một ghi tạc vào ngực, gặp phải ngăn trở và gian nan, chỉ cần nghĩ đến trong nhà còn có nàng, khuôn mặt dịu dàng lại có một không hai trong thiên hạ vừa xuất hiện trong óc, có thể nói so với linh đan diệu dược, lập tức liền được giải tru sầu, nhượng hắn cảm thấy động lực vô hạn.
Ra Phiêu Miều Cung, Khúc Bình Nhi đưa hắn tới một khu dược vườn mới mở ra, cậy vào công hiệu thần kỳ của Tử sắc Hỗn Độn, trong khoảng thời gian ngắn Chân Ngụy Phá cấm đã gây giống được hơn ngàn gốc. Lá cây màu bích lục, thân cây thủy tinh, thực vật thần kỳ nhượng tâm tình Dược Thiên Sầu thật tốt. Hắn đưa tay hái vài đóa, lại để Khúc Bình Nhi chuẩn bị thêm linh thảo phụ trợ.
"Trần Phong, mau nhanh đi tới Phiêu Miểu Cung."
Trần Phong đang ở trong một tòa thạch thất tinh thần hoảng hốt đờ ra, trong tay cầm bút chế phù, nhưng chậm chạp không hạ bút, cũng không biết đang nghĩ chuyện gì, bỗng nhiên nhận được Dược Thiên Sầu truyền âm, ánh mắt hắn sáng lên nói: "Rốt cục ngươi đã trở về." Hắn ném cây bút, có chút cấp thiết chạy ra khỏi thạch thất.
Trong gian phòng lớn nhất trên tầng cao nhất của Phiêu Miểu Cung, lúc thiết kế kiến tạo vốn chuần bị cho Dược Thiên Sầu đả tọa tu luyện sử dụng, thế nhưng Dược Thiên Sầu trường kỳ phiêu hốt ở bên ngoài, rất ít dùng tới nơi đây, bên trong không có bài biện gì khác, chỉ có một bàn một ghế và một giường, có vẻ thật vắng vẻ. Khúc Bình Nhi mang linh thảo đến phân loại đặt trên bàn, rất có thái độ làm một hiền thê, Dược Thiên Sầu đứng một bên chắp tay mà đóng.
Chờ một hồi, Quan Vũ và Trần Phong cùng nhau đi đến, vừa tiếng đến liền hô: "Lão đại." Lại chào hỏi Khúc Binh Nhi. Dược Thiên Sầu cười gật đầu, ánh mắt hơi khựng lại trên người Trần Phong, Quan Vũ vẫn hình dạng diện mạo hiên ngang, Trần Phong tựa hồ có điểm không quá bình thường. Hắn cũng không suy nghĩ nhiều, nhìn hai người cười nói: "Lần này lộng chút thứ tốt trở về, cho các ngươi nhìn."
Hai người nhìn thấy có chút si mê. Trần Phong cũng có chút cười khổ, lão đại đúng là lão đại, vừa ra tay liền làm cho người ta có cảm tùy ý huy sái để hắn cảm thấy thật không sánh bằng, còn có loại mỹ cảm hắn không cách nào với tới, hơn nữa bây giờ còn là nhất tâm nhị dụng (một lòng làm hai việc), đồng thời cùng luyện chế hai lô đan.
Linh dịch Phá cấm Thảo vẫn phiêu phù trên cao lặng yên bất động, thẳng đến khi phía dưới xuất hiện đại đoàn linh dịch bốn màu xoay tròn thì linh dịch trên đỉnh cũng động lên, đồng thời càng chuyển càng nhanh, đột nhiên bốn giọt dịch thể cân xứng bị vải ra, được dịch thể bốn màu xoay tròn bên dưới tiếp nhận. Dịch thể bốn màu giống như xử nữ tâm tĩnh, lúc này lại động phàm tâm, màu sắc đang biến hóa. Dịch thể phía trên giống như biết vẫn còn thiếu mê hoặc, lại vải ra bốn giọt dịch thể cân xứng, tựa hồ không làm cho dịch thể bốn màu bên dưới không thay lòng đổi dạ không được, kết quả lại làm hao hết chính mình, mới triệt để làm bốn đoàn dịch thể biến sắc.
Bốn đoàn dịch thể đã hoàn toàn thay đổi, đột nhiên giống như điên cuồng, ngươi truy ta cản, vẽ ra những đường vòng cung lóe sáng, lại liều lĩnh chạm vào nhau, cuối cùng khiến cho chẳng phân biệt được ngươi ta, biến thành một đoàn, lúc này mới dừng hẳn tranh chặp, đang từ từ xoay tròn. Mặc dù chúng bao dung cùng nhau nhưng lại màu sắc hỗn tạp, nhưng trong mình mình giống như có cỗ lực lượng muốn can thiệp, khiến cho nó càng chuyển càng nhanh...Dịch thể trong tay trái Dược Thiên Sầu hoàn toàn biến thành hồng sắc, tay phải triệt để biến thành tử sắc.
Dịch thể gấp gáp xoay tròn chia làm mười viên kích cỡ bằng nhau, nằm giữa song chưởng cũng tựa hồ không tiếp tục vội vàng xao động, cam tâm tình nguyện tiếp thu số phận an bài...
Khi Dược Thiên Sầu thu hỏa diễm, hai tay nắm lấy linh đan, Khúc Bình Nhi và Quan Vũ đột nhiên thở dài một hơi, tràng cảnh luyện đan lần này, nhượng ba người phảng phất như đang quan sát một hồi kịch câm, mặc dù không chút tiếng động, nhưng bốn bề sóng dậy cùng kinh tâm động phách rõ ràng nhìn thấy thật chi tiết, đó chính là luyện đan...Miệng Trần Phong mở to thật lâu vẫn không thể khép lại...