Tinh Thần Châu

Chương 431 : Co đầu rút cổ (l+2)

Ngày đăng: 09:53 18/04/20


Trăm mối giải thích đều không nghĩ tới sẽ là đối phương. Yến Truy Tinh không dám tin, Dược Thiên Sầu đang ngồi ở trong này quan khán náo nhiệt, thoạt nhìn trông hắn còn phi thường nhàn nhã, trong tay còn ôm theo một trái dừa. Dược Thiên Sầu thì cũng khá bất ngờ, không nghĩ ra tên này có thể lăng không phi hành. Ít nhất cũng phải là tu vi Độ Kiếp sơ kỳ mới có khả năng làm được ah!

 

Lão tử cho là tu vi của mình thăng tiến đã rất nhanh, không nghĩ tới ngươi càng biến thái hơn lão tử. Dược Thiên Sầu đảo mắt nhìn xuống dưới chân đối phương, quả thật dưới chân Yến Truy Tinh không mang theo bất cứ một pháp bảo phi hành nào. Thêm nữa, là hắn không thể nhìn thấu tu vi của Yến Truy Tinh. Cho nên mới dám kết luận rằng tu vi của đối phương đã ngưu bức hơn mình.

 

"Có thề tương phùng Dược huynh ở đây, quả thực là khiến cho ta vui sướng ngất ngây. Chẳng lẽ Dược huynh không muốn ra ngoài nói chuyện một chút hay sao?" Trên mặt Yến Truy Tinh dâng lên nụ cười tràn ngập thành ý.

 

Đám sư huynh đệ của Man Hổ vừa nhìn thấy Dược Thiên Sầu, lập tức cũng nhớ lại cái chết của lão nhị ở dưới tay đối phương, trong Đại Hội Rút Đao. Trên mặt bọn hắn đã không thể nào che giấu nổi thần tình tức giận, rất có hương vị như muốn phát tiết nỗi căm hận ở trong lòng. Hơn nữa sư phụ đã truyền lệnh, không cần phải băn khoăn đến Tử Y. Cho nên bọn chúng càng phát ra lòng quyết tâm báo thù kiên định.

 

Ta kháo! Cái gì mà siêu cấp phi hành pháp khí, hiệu quả cách âm cư nhiên lại kém đến mức độ này! Dược Thiên Sầu ngượng ngùng hướng đám người khoát tay nói: "Yên huynh chờ chút, ta ra ngay bây giờ đây."

 

Dược Thiên Sầu nhanh chân bước ra ngoài khoang, phất tay kêu gã đội trưởng số một tới, nhẹ giọng lầm bầm nói: "Đám người bên ngoài kia chính là cường địch. Mau thông báo cho ba chiến thuyền khác, đóng cửa tất cả các khoang thuyền. Đồng thời thông tri cho các huynh đệ ở dưới biển, tạm thời đừng nhô đầu lên. Chẳng bao lâu sau, viện thủ của Liên mình Tu Chân sẽ tới, chúng ta liền sẽ an toàn."

 

"Thủ lĩnh, chúng ta nguyện đi ra ngoài chiến một trận." Đội trưởng số một khẩn cầu. Hiển nhiên hắn không muốn làm con rùa đen rút cổ. Tử Y cũng gật đầu biểu thị quan điểm. Trên tay đã xuất hiện gậy trúc. Toàn thân tản mát ra một cỗ chiến ý hạo nhiên.

 

"Chiến cái rắm, lần trước chỉ hai tên Độ Kiếp hậu kỳ đã giết chết hai trăm huynh đệ của chúng ta. Hiện giờ ở bên ngoài có đến sáu tên cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ, các ngươi đi ra ngoài là muốn tìm chết sao? Biết rõ không đủ sức thì không cần phải miễn cưỡng." Dược Thiên Sầu nói xong sắc mặt liền trầm xuống: "Từ khi nào thì mệnh lệnh lại có thể mặc cả? Mau đi chấp hành ngay lập tức!"

 

"Tuân lệnh!" Đội trưởng số một vội vàng thông tri mệnh lệnh xuống dướiẵ Bốn chiến thuyền phi hành pháp khí, cơ hồ đồng thời đóng kín hộ xác và cửa khoang thuyền lại.

 

Đám người Yến Truy Tinh cùng Man Hồ thấy cảnh tượng trước mắt, thì không khỏi ngây ngốc. Xem ra Dược Thiên Sầu đã quyết tâm từ thủ ở bên trong, không chịu đi ra ngoài giảng giải đạo lý.

 

Đám người bên ngoài có cảm giác bị đối phương đùa giỡn. Yến Truy Tinh thần tình âm trầm, cố gắng bảo trì bình tĩnh nói: "Dược huynh, đây là ý gì? Như thế nào ta nghe nói ngươi to gan lớn mật, không có chuyện gì là ngươi không dám làm. Chẳng lẽ Dược huynh sợ ta sao? Hay là trời sinh chỉ thích bắt nạt những kẻ yếu đuối mà thôi."

 

Lại muốn dùng phép khích tướng với lão tử, cái trò này lão tử chơi chán lắm rồi! Dược Thiên Sầu trên mặt hiện lên vẻ châm biếm, dùng sức vỗ lên vách khoang, đánh ra vài tiếng trầm đục. Đảo mắt nhìn xung quanh rồi mới thỏa mãn gật gật đầu xác nhận.

 

Dược Thiên Sầu lảo đảo quay về khoang thuyền, trực tiếp nhảy lên trên giường, đắc chí cười nói: "Yến huynh nói như thế là không đúng rồi. Nhớ năm xưa ta cùng Yến huynh vừa gặp đã thân, vì thế liền kêu huynh đệ tương xứng. Tại sao lại nói rằng ta sợ chứ? Chẳng qua hôm nay chứng kiến tu vi của Yến huynh tăng vọt, ta thầm nghĩ muốn khảo nghiệm Yến huynh một phen. Xem Yến huynh có thể rạch nổi mấy chiếc thuyền phi hành pháp khí này của ta không mà thôi. Tuyệt đối không có ý tứ gì khác!"
 

Đám người Yến Truy Tinh rất nhanh đã xông qua khu vực chiến đấu, Man Hổ lớn tiếng hò hét: "Các huynh đệ, quân địch có thêm trợ thủ tới đây rồi."

 

Kì thực không cần Man Hổ cành báo, chúng nhân đều đã phát hiện tình huống cấp bách lúc này rồi. Bất thình linh một thanh phi kiếm hung hăng phóng tới, ngăn cản Yến Truy Tinh.

 

Yến Truy Tinh liền rít lên một tiếng, trên song thủ bỗng nhiên bao phủ hai luồng hắc vụ, trảo ảnh xuất ra giống như quỷ mị, hai tay túm lấy phi kiếm, theo sau những thanh âm "răng rắc", thì phi kiểm cũng vặn vẹo nhăn nhúm thành một đoàn, tùy tiện bị hắn quẳng ném luôn xuống biển.

 

Kẻ phóng thanh phi kiếm kia ra tuy cũng là cao thủ Nguyên Anh kỳ, nhưng vẫn không khỏi hoảng sợ, hắn lắc mình muốn chạy trốn.

 

Bất quá thân hình Yến Truy Tinh chỉ thoáng chóp lên, liền đã đuổi tới sau lưng cao thủ Nguyên Anh kỳ nọ! Yến Truy Tinh điên cuồng xuất thủ trảo, thủ trảo yêu dị liền cắm sâu vào sau lưng người kia. Khi Yến Truy Tinh rút tay ra, thì vị cao thủ Nguyên Anh kỳ nọ, cũng biến thành một khối tử thi, chậm rãi rơi xuống dưới biển.

 

Đám người xung quanh bị cảnh tượng khủng bố này làm cho hoảng sợ. Không một ai còn dám tới gần Yến Truy Tinh, ngay cả đám người Vô Cực Đảo cũng thất sắc nhìn nhau, không nghĩ ra Yến Truy Tinh lợi hại tới mức này. Cả đám đều nhường đường cho bảy người nhanh chóng bay về phía Vô Cực Đảo.

 

Lúc này tình huống chiến trường trên tầng trời cao nhất cũng đang chuyển biến khó lường. Bên phía Liên mình Tu chân đã lật ngược được tình thế.

 

cẩm y lão giả Thường Mãn Đông chợt nghe thấy phía sau truyền đến một tiếng kêu thảm thiết. Vừa quay đầu nhìn lại, không nghĩ ra, một tu sĩ vì muốn bảo vệ ở phía sau lưng cho mình, nên đã bị ba gã cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ công kích, cả người bị chém ra thành hai đoạn.

 

Thường Mãn Đông nhất thời bi thống hô lớn: "Khâu sư đệ!

 

Bốn người sư huynh đệ tới đây. Hiện giờ đã chết mất hai người, kêu hắn làm sao quay về bầm báo với sư phụ đây?

 

Thế nhưng ba tên cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ kia, sau khi giết chết sư đệ của Thường Mãn Đông xong, cũng không ngừng tay. Mà lập tức phóng tới phía hắn, Thường Mãn Đông không khỏi kinh hãi, liều mạng bổ ra một kiếm, đánh lùi đối thủ đang dây dưa lấy mình, theo sau cũng phóng thẳng lên trên không trung mà chạy trốn...