Tinh Thần Châu
Chương 450 : Nam Minh lão tổ
Ngày đăng: 09:53 18/04/20
Huyền Huyền Đảo nằm tại Đông Hải, mặc dù tọa lạc tận vùng biển xa xôi, nhưng thanh danh lại vang như sấm nổ bên tai, bởi vì chủ nhân hòn đảo chính là một trong ngũ đại kỳ nhân của tu chân giới, Nam Minh lão tổ.
Tay nghề luyện khí của hắn siêu phàm nhấp thánh, cũng chính là luyện khí tông sư có một không hai của tu chân giới. Hằng hà sa số cao nhân tu chân giới, vì muốn cầu hắn luyện chế một kiện bảo vật mà phải khom lưng nhờ vả, ngay cả thiên hạ đệ nhất cao thủ Tất Trường Xuân cũng không ngoại lệ.
Trời xanh biển xanh, đối diện Huyền Huyền Đảo chính là một mảnh đại lục, nhiều năm bao phủ trong tầng sương mù dày đặc, dù cuồng phong nổi lên cũng không thể làm chúng nó tan đi.
Nói đến tên gọi của phiếm đại lục này, tại tu chân giới còn nổi danh hơn cả Huyền Huyền Đảo, tu chân giới xưng dị đại lục là Đông Cực Thánh Thổ.
Bởi nguyên nhân làm hàng xóm cạnh Đông Cực Thánh Thổ không xa, nên Huyền Huyền Đảo quanh năm suốt tháng hầu như cũng bị sương mù và mưa phùn bao phủ, rất khó nhìn thấy cảnh tượng của toàn bộ hòn đảo. Nhưng khác với Đông Cực Thánh Thổ, Huyền Huyền Đảo bao phủ trong sương trắng quanh năm lại hồng quang lóng lánh không tan, đem sương trắng nhuộm đãm thành một màu hồng sắc, thanh âm sắt thép đập lao xao cũng chưa bao giờ dừng lại.
Trên cao, gió thổi mây trôi, Lộng Trúc nhìn xuống Đông Cực Thánh Thổ bị sương trắng vô biên vô hạn bao phủ, khuôn mặt góc cạnh phân mình xuất hiện biểu tình thận trọng hiếm thấy. Nhớ tới việc Tất Trường Xuân muốn đi vào nơi đó, sợ rằng kiếp này có đi mà không có về, hắn không khỏi cảm thán thở dài một tiếng.
Mặc dù hắn lý giải, nhưng vẫn không nghĩ ra vì sao Tất Trường Xuân nhất định làm như vậy, lẽ nào thực sự đã chán sống? Lẽ nào tiêu dao suốt đời không tốt ư? Có cần phải truy cầu nhiều như thế hay không?
Nhìn Huyền Huyền Đảo lúc này bao phủ trong màn mưa lất phất đỏ hồng, Lộng Trúc lấy ra cây trúc địch màu tím đen, đặt lên bên môi, mười ngón rung động. Thoáng chốc, tiếng địch du dương từ trên bầu trời lả tả rơi xuống bên dưới...
Không bao lâu, trong hồng vụ phía bên dưới đột nhiên truyền đến một tiếng long ngâm "ngao" long trời lở đất xuyên phá hồng vụ hướng Lộng Trúc phóng tới, tốc độ cực nhanh. Gương mặt Lộng Trúc rạng rỡ thu cây địch, chỉ thấy đạo hồng quang tới gần, rõ ràng là một con hồng sắc phi long hình thể dài đến gần hai mươi thước, lại có thêm đôi cánh mở rộng cũng gần hai mươi thước. Một người một rồng đứng đối diện nhau trên không trung, tỉ lệ mất cân đối vô cùng nghiêm trọng.
Phi long diện mạo dữ tợn, thân thể cực lớn, hai chân cường tráng cùng móng vuốt sắc bén lộ rạ, đuôi dài nhẹ nhàng súy động, một đôi cánh thịt rung động vẫy mạnh, cả thân thể không hề có một cọng long nào hiển lộ ra lớp da màu đỏ tươi. Đôi con ngươi chiếu sáng hung hãn nhìn chằm chằm Lộng Trúc, bay cũng cao hơn Lộng Trúc một bậc, trong hơi thở, thỉnh thoảng còn phun ra nuốt vào một luồng hỏa diễm khiêu khích. Xem hình dạng một người một rồng, dường như đây không phải là lần đầu tiên gặp mặt, quan hệ hai bên hình như không được tốt cho lắm.
"Nam Minh lão nhi, ngươi quản đệ tử như thế nào vậy. Nhìn thấy trưởng bối mà không biết lễ phép sao!" Lộng Trúc không nhanh không chậm nói.
"Ít nói nhảm thôi, phải chăng là Khuyết Diễm Huyền Quả trên Thuận Thiên Đảo đã chúi. Cho nên Tất Trường Xuân kêu ngươi đến tìm ta." Nam Minh lão tổ sửa sang lại trang phục trên người, liền hỏi.
Lộng Trúc nghe vây chỉ mỉm cười nói: "Đừng bàn chuyện Khuyết Diễm Huyền Quả nữa. Lão Tất hưng phấn quá độ, một tiếng ngâm khiếu đã đem Thuận Thiên Đảo biến thành loạn thất bát tao. Cho nên Khuyết Diễm Huyền Quả cũng hỏng toàn bộ."
"Tất Trường Xuân hưng phấn quá độ ư?" Nam Minh lão tồ ngẩn người, có điểm nghĩ không thông. Tu vi giống như Tất Trường Xuân, hiển nhiên tâm tính sẽ kiên cố vồ cùng. Chỉ sợ không có bao nhiêu chuyện tình có thể làm cho hắn hưng phấn?
"Ha ha! Còn không phải cái tên đệ tử, tuyệt phối cùng hắn sao!" Lộng Trúc nháy mắt ra hiệu nói. Diễn cảm giống như đang nói với Nam Minh lão tổ rằng, ngươi đi xem thì sẽ biết ngay thôi.
"Có phải Hạc Ly không?" Nam Minh lão tổ hơi có chút hiếu kỳ nói.
"Hạc Ly? Ngươi vẫn còn nhớ tới hắn sao?" Lộng Trúc dừng một chút, lắc đầu phàn bác: "Hạc Ly chưa xứng đáng làm đệ tử bảo bối của lão Tất đâu! Nó bị tân đệ tử của lão Tất làm thịt lâu rồi."
"Tất Trường Xuân cũng mới thu nhận đệ tử sao?" Nam Minh lão tổ ngạc nhiên hỏi. Theo sau mới phát hiện ra cuộc nói chuyện này dường như đã lạc chủ đề chính. Cho nên hắn cau mày: "Nếu như Khuyết Diễm Huyền Quả không còn. Vậy sao hắn còn kêu ngươi đến tìm ta làm gì? Quy củ không thể phá, nếu không hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng. Ngươi quay trở về đi, mùa sau Khuyết Diễm Huyền Quả chúi thì hãy đến tìm ta! Không tiễn..."