Tinh Thần Châu

Chương 455 : Thủ đoạn độc ác

Ngày đăng: 09:53 18/04/20


Dược Thiên Sầu lắc đầu lơ đễnh nói: "Cũng không có quan hệ gì, chỉ từng ở chung một đoạn thời gian thôi." Ngày xưa hắn xác thực mang theo đám tán tu ăn chơi trộn lẫn một đoạn thời gian, cũng không phải là đang nói dóc.

 

Bốn người nghe vậy có chút không biết phải nói cái gì, Ngô tiên sư đứng dậy chắp tay: "Hồng mình chính là tiền bối cao nhân trong đám tán tu chúng ta, tiểu ca có thể ở cùng một chỗ với hắn, nói vậy cũng không phải là hạng người vô danh đi, chẳng hay tôn tính đại danh của tiểu ca là gì?"

 

Thạch Văn Quảng bưng chén rượu thở dài, rất muốn kêu bọn hắn không nên tiếp tục hỏi nữa, ngẫm lại vẫn đành phải nhịn xuống. Dược Thiên Sầu liếc mắt nhìn Thạch Văn Quảng, chắp tay bước đi, chậm rãi đi tới giữa hai chiếc bàn, nhìn ra ngoài lều nói từng câu từng chữ: "Chưa nói tới tôn tính đại danh gì, chính là Dược Thiên Sầu bại hoại hai lần bị trục xuất môn phái mà trong miệng Triệu tiên sư vừa nhắc qua mà thôi."

 

"Cách cách!" Triệu tiên sư làm rơi chén rượu trong tay xuống bàn, sau đó lại lăn tròn xuống mặt đất, rượu tuôn trớt thân ảo, nhưng vẫn chưa hề phát giác ra. Hắn mở to hai mắt nhìn chằm chằm thanh niên nhân chắp tay sau lưng đứng ngay trước mặt mình.

 

Tĩnh! Trong trướng rất an tĩnh, thanh âm chém giết thao luyện bên ngoài trướng nghe được vô cùng rõ ràng, mấy người cũng không phải lần đầu tiên đi tới đại trướng của tướng quân Trụ Quốc, nhưng là lần đầu tiên rõ ràng nghe được thanh âm kia truyền vào trong tai mà không có cảm giác được gì. Nguồn: https://truyenfull.vn

 

Ừng ực trng ực! Là thanh âm Thạch Văn Quảng vùi đầu uống rượu, hiện tại rốt cục hắn cũng biết được sự lợi hại của Dược Thiên Sầu tại tu chân giới, trước đây chỉ là nghe nói, hiện tại bốn vị tiên sư bình thường hay hò hét lại biến thành như vậy. Ai! Dược Thiên Sầu nói không sai, xác thực lên không được mặt bàn, còn không biết người trước mặt là Dược Thiên Sầu thật hay giả, bản thân liền đã bị hù dọa thành như vậy a!

 

Bốn người chậm rãi đứng lên, biểu tình trên mặt thật đúng là thiên biến vạn hóa. Dược Thiên Sầu nhìn lướt qua, hờ hững nói: "Thế nào? Bốn vị tiên sư nghĩ có vấn đề gì sao?"

 

Triệu tiên sư gian nan nuốt nước bọt, xấu hổ cười nói: "Ha ha! Vị tiểu ca này nói đùa gì vậy, ngươi bất quá chỉ là một tên phàm phu tục tử, Dược Thiên Sầu là cao nhân tu chân giới, hai ngươi sao có thể nhấp làm một được." Thanh âm cười so với khóc còn khó nghe hơn, giống với tiếng cười phát sinh khi bị người khác bóp cổ.

 

"Dược Thiên Sầu là cao nhân tu chân giới?" Dược Thiên Sầu quay đầu theo dõi hắn hỏi: "Lời này của Triệu tiên sư sai rồi? Ta vừa nghe ngươi nói, Dược Thiên Sầu bất quá chỉ là một tên bại hoại hai lần bị trục xuất khỏi môn phái mà thôi. Hiện giờ như thế nào đã biến thành cao nhân rồi? Chẳng lẽ là lỗ tai ta không tốt? Nghe lầm hay sao?"

 
 

Ra."

 

Không nói hai lời, sáu người cấp tốc dẫn theo thi thể bị chém đầu đi ra ngoài, biết thủ lĩnh còn có chuyện riêng tư muốn nói, thuận tay buông màn trướng xuống, trong trướng chỉ còn lại hai người.

 

Thạch Văn Quảng cả kinh có chút nói không ra lời. Không nghĩ tới Dược Thiên Sầu thủ đoạn độc ác như vậy, đang lúc cười nói lại lấy tính mạng người ta. Hắn đã nhìn quen sinh từ, không phải là sợ nhìn thấy cảnh người chết, mà là lần đầu tiên nhìn thấy thân thủ sáu gẫ hộ vệ lại càng hoảng sợ, chính hắn còn chưa thấy rõ xảy ra chuyện gì, đầu của bốn gã tiên sư liền đã bay tới bay lui đi rồi.

 

Nghĩ đến bên người mình thường xuyên có sáu người không cùng một lòng với mình, hơn nữa còn là nhân vật lợi hại như vậy, thực sự là như đứng trên đống lửa, ngồi dưới đống than! Nói lời thành thật, hắn coi như một đời danh tướng, làm sao nguyện ý trường kỳ bị người điều khiển, xác thực tồn chút dị tâm, hi vọng có thể đi qua mấy tiên sư thông đồng cùng một ít cao nhân tu chân giới. Thời cơ thành thục, cho người diệt trừ hộ vệ do Dược Thiên Sầu phái đến bên người mình và người nhà.

 

Thế nhưng hiện tại, thực sự đã bị cảnh tượng trước mắt đả kích quá lớn, người ta không nói một lời đã lập tức làm thịt người mà mình chuẩn bị giật dây bắt cầu, đồng thời còn để lại một câu, vì an toàn của đại tướng quân, đã hoàn toàn chặt đứt tâm tư của mình, điểm này thật là độc a!

 

Loại chuyện này đều là chuyện cả hai bên đều biết thật rõ ràng, Dược Thiên Sầu cũng không vạch trần, chặt đứt ý niệm trong đầu thì ngươi nên thành thật một chút, không nên nghĩ tới chuyện ngoài lề. Hắn nhàn nhạt cười cười, thuận tay lấy ra một viên linh đan, bên trong lều lớn nhất thời bị quang mang màu đỏ như máu nhộn nhạo tràn ra, dị thường huyền huyễn mê ly.

 

Thạch Văn Quảng kinh ngạc nhìn chằm chằm đan hoàn thần kỳ tản mát ra tia sáng kỳ dị, Dược Thiên Sầu cười nói: "Đây là Thất Khiếu Linh Lung Đan có thể giúp con người tăng thêm năm mươi năm tuổi thọ, ở tại tu chân giới cũng là vật có thể gặp mà không thể cầu. Ngày hôm nay vì sự thống trị hoàng đồ của đại tướng quân, Dược Thiên Sầu cam nguyện dâng lên một viên, để tiêu trừ buồn phiền của tướng quân."