Tinh Thần Châu
Chương 493 : Chưởng khống vân hải (nắm biển mây trong tay)
Ngày đăng: 09:54 18/04/20
Văn Thụy nghi hoặc đưa mắt nhìn Lộng Trúc, một tu sĩ Nguyên Anh kỳ dám khiêu chiến cả một đám người mà sắc mặt không đổi, thật sự làm người không sao tưởng tượng được. Làm cho người kỳ quái chính là, Lộng Trúc hiển nhiên cũng không hề để vào lòng, khi Dược Thiên Sầu đối mặt với đám người Hoắc Tông mình, ra vẻ vốn không hề xem một đám Hóa Thần kỳ kia vào trong mắt.
Bối cảnh của Dược Thiên Sầu khiến Văn Thụy vô cùng hoài nghi, đây không phải là lần đầu tiên.
Mười một tu sĩ kia đều cấp tốc xuất ra vũ khí của mình, hướng bầu trời đuổi theo. Nhưng vừa đến giữa không trung, liền tản ra thành một vòng, vây quanh đuổi tiếp phía trước. Hiển nhiên sau khi nhìn thấy hạ tràng của ba người phía dưới, cố kỵ mưa kiếm như sấm của Dược Thiên Sầu, không dám mạo muội thẳng truy, bèn áp dụng biện pháp phân tán vây quanh.
Gió thổi mây bay, Dược Thiên Sầu dừng ngay trên trời cao, trành những người đang đuổi theo, lầm bầm: "Người hiền bị người khi, ngựa hiền bị người cưỡi. Ngày hôm nay không làm cho các ngươi hãi sợ, chỉ sợ sau này dù là người hay quỷ đều muốn tìm lão tử đòi luận bàn, người nào có thể ứng phó hết? Xem ra thủ đoạn sư phụ làm kinh sợ Yêu Quỷ Vực thật đáng giá tham khảo, dùng thủ đoạn sấm sét, kinh sợ đám quỷ mị. Sát!"
Hai xấp hoàng phù chộp vào trong tay, chợt bắn vải ra, trên không trung vang lên tiếng nổ vang liên tiếp, khói sương nồng đậm cuồn cuộn khuếch tán, đem Dược Thiên Sầu bao phủ bên trong. Hắn đang dùng chính là Yên Vụ Phù.
Mười một người đuổi theo cùng nhau dừng lại, không dám tiếp tục mạo muội tiến thêm. Chờ thêm một hồi, trên trời cao gió thổi rất mạnh, khói sương cuồn cuộn khuếch tán lại dần dần tán đi. Lại lần nữa lộ ra thân ảnh đạp kiếm của Dược Thiên Sầu.
Mười một người xa xa nhìn nhau, có điểm không hiểu chuyện gì, lại không dám xằng bậy, không biết Dược Thiên Sầu đang đùa âm mưu quỷ kế gì đây?
Mấy ngàn người quan sát bên dưới cũng đưa mắt nhìn nhau, xem không hiểu ỷ tứ của Dược Thiên Sầu. Lộng Trúc sờ cằm nhíu mày nói thầm: "Người này lại muốn dùng thủ đoạn gì?"
Dược Thiên Sầu đứng trên không trung cũng nhìn khói sương tán đi thoáng sừng sốt, lập tức sắc mặt xấu hổ nói thầm tự giễu: "Kháo, đã quên gió trên cao quá lớn."
Nguyên lai hắn muốn ở trên không trung bày ra khói sương che mắt, sau đó dựa vào tra thế có thể ngự ngàn kiếm có thể phương tiện đánh lén, ai biết khói sương vừa ra, lại bị gió mạnh thổi tan. Dù chính hắn cũng bị bản thân làm mơ hồ càng đừng nhắc tới những người khác, trừ phi là con trùng trong bụng hắn thì còn được, bằng không ai có thể đoán ra hắn đang làm gì.
Dược Thiên Sầu nhắm mắt cảm thụ được động tĩnh của mười một cỗ thần thức bên trong mây mù, đợi họ thâm nhấp sâu bên trong, hai mắt đột nhiên mở ra, mấy trăm thanh hắc sắc phi kiếm trong nháy mắt phóng xuất ra uy lực Hắc hỏa, hướng mười một đạo thần thức điên cuồng cắn xé.
Kỳ thực hắn hiểu rõ uy lực Hắc hỏa thật lớn, nếu không cũng không khả năng trở thành kỳ hỏa ngăn trở âm dương hai giới. Từ sau khi thu làm sở hữu, hắn đều một mực áp chế sử dụng, cũng không hề lạm dụng. Bởi vì hắn biết đây là chiêu áp đáy hòm của mình, phải xem là chiêu sát thủ, không thể đem ra ngoài rêu rao, bằng không không thể sản sinh được kỳ hiệu giảo sát. Nếu không tới thời gian then chốt, chưa bao giờ hắn công khai lấy ra sử dụng, thỉnh thoảng vừa sử dụng cũng liền thu ngay lập tức.
"A..." Trong thoáng chốc ở trên không trung vang lên thanh âm bi hào khóc thiên hảm địa. Loại đau đớn đốt cháy linh hồn khắc cốt mình tâm, là bất luận kẻ nào cũng khó có thể thừa thụ nổi. Thanh âm vô cùng thê thảm, làm người bên dưới nghe được cũng phải nổi da gà. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Người ngẩng đầu quan chiến, nghe tiếng kêu thảm thiết khiến trái tim co rụt lại, chỉ thấy mây mù trên không trung trong nháy mắt mở rộng, đem mười một người kia trong nháy mắt thôn phệ vào bên trong. Trong tích tắc tiếng kêu thảm thiết biến mất vô tung vô ảnh, mọi người nhìn nhau, đều biết rõ, chỉ sợ mười một người kia đã xong đời.
Làm mọi người nghi hoặc chính là những người kia trước đó còn đang đứng ngoài đám mây bình an, thế nào lại co rụt lại cuồn cuộn, phát sinh tiếng bi hào thê thảm khó nghe như thế? Rốt cục đã xảy ra chuyện gì?
Dược Thiên Sầu đứng yên trong đám mây, mười một thi thể thần tình vặn vẹo bị phi kiếm bắn thành tổ ong vò vẽ, phi kiếm đem thi thể kéo tới trước mặt hắn, mười một túi trữ vật đều bị hắn thu đi. Bàn tay vung ra, mấy trăm thanh phi kiếm từ trong những thi thể chui ra, đều quay trở về trong tay áo của hắn.
IMất đi lực đỡ, mười một cỗ thi thể vù vù từ trong đám mây rơi xuống. Dược Thiên Sầu nhìn theo, hai tay tạo thành chữ thấp nói: "A di đà phật! Thật sự là vì không muốn cho các ngươi tiết lộ bí mật của ta, cho nên mới giết các ngươi, thiện tai, thiện tai."
Mọi người phía dưới đã tận mắt nhìn thấy mười một bóng người rất nhanh rơi xuống, "ba ba" đều thâm nhấp sâu trong mặt đất. Trên mặt đất đã nằm tổng cộng mười bốn thi thể, một đám người nhìn nhau yên lặng không nói gì.