Tinh Thần Châu
Chương 542 : Tuyên dương tuyên dương
Ngày đăng: 09:54 18/04/20
Rời khỏi Hoa Hạ tu chân giới vốn là quyết định vội vội vàng vàng, ngày trước luôn lo lắng có phải mình đã đi nhầm hay không. Hôm nay có thể rất khẳng định nói cho chính mình, một chuyến đi này rất giá trị, đã biết rất nhiều chuyện mà mình không biết, cũng cho hắn cảm giác được sự nguy cơ rất nghiêm trọng.
Đứng ở góc độ hiện tại mà xem, hắn đối với toàn cục tu chân giới có cảm xúc rất lớn. Trước đây Hoa Hạ tu chân giới tự khóa mình lại phong bế rồi làm ầm ĩ, xác thực rất có hiềm nghi như ếch ngồi đáy giếng. Thế giới bên ngoài rất rộng lớn, rất đồ sộ, tu chân giới xác thực cao thủ nhiều như mây. Có rất nhiều sự tình còn ở Hoa Hạ tu chân giới sẽ không thể tiếp xúc được.
Kết họp tình huống Hoa Hạ tu chân giới và chư quốc bên này, hiện tại hắn có thể rất khẳng định Hoa Hạ tu chân giới tuyệt không phải là đối thủ của chư quốc liên mình. Trước tiên không nói tới cao thủ Hóa Thần kỳ, chỉ là cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ cũng đã không biết có được bao nhiêu. Chư quốc và Hoa Hạ tu chân giới đại chiến, căn bản không hề dùng đến thực lực chân chính. Nguồn: https://truyenfull.vn
Vì sao lại như vậy? Dược Thiên Sầu ngẫm lại cảm thấy sợ hãi. Rất rõ ràng, bọn họ đang chờ đợi điều gì, đó là chờ Tất Trường Xuân đi Đông Cực Thánh Thổ!
Hiện tại Dược Thiên Sầu rốt cục rất thiết thực hiểu được địa vị của sư phụ Tất Trường Xuân trong tu chân giới, chỉ cần Tất Trường Xuân còn đang ở tu chân giới, toàn bộ thiên hạ dù muốn loạn cũng không loạn được đi đâu. Chỉ cần một ánh mắt củã Tất Trường Xuân, là có thể làm toàn bộ thiên hạ cao thủ hoảng sợ nơm nóp rụt rè, ai cũng không dám lộn xộn. Tu vi Âm Bách Khang cao đúng không! Thiên hạ thương hội thế lực lớn phải không! Nhưng vẫn phải điệu thấp hành sự, sợ chọc cho người nào đó phát hỏa. Dù hắn không đi ra, ở tại Yêu Quỷ Vực thờ ơ lạnh nhạt, mặc kệ là cao thủ Hóa Thần hậu kỳ, hay sơ kỳ trung kỳ, ai dám vận dụng toàn bộ lực lượng bổn quốc cường công Hoa Hạ tu chân giới? Không ai dám đi đầu! Vị thiên hạ đệ nhất cao thủ kia, giết người tuyệt đối không hề chớp mắt, thủ đoạn thiết huyết đã sớm uy hiếp toàn bộ thiên hạ.
Có ai có thể chỉ dùng một câu nói, khiến cho thiên hạ cao thủ Hóa Thần kỳ phải ngoan ngoãn tập họp cùng một chỗ? Ngẫm lại cũng chỉ có Tất Trường Xuân. Dược Thiên Sầu thậm chí hoài nghi, Đông Hải đại chiến, là sư phụ cố ý dùng để đe dọa đám cao thủ này.
Bởi vì lời đồn Tinh Thần Châu xuất hiện quá đột nhiên, làm cao thủ các quốc gia đều rục rịch. Tất Trường Xuân lại ngay lúc này đại khai sát giới, Kên tục giết hon mười Hóa Thần kỳ cao thủ, làm mọi người lập tức sợ đến không dám hành động thiếu suy nghĩ, lập tức liền ngoan ngoãn thành thật trở lại.
Chỉ là vì không cho cao thủ Hóa Thần kỳ nhúng tay cuộc đại chiến?
Nếu như trước khi tới chư quốc, Dược Thiên Sầu còn tin tưởng cách nói này, thế nhưng hiện tại hắn không tin nữa. Lẽ nào Tất Trường Xuân không biết thực lực các quốc gia? Dù là cao thủ Hóa Thần kỳ không nhúng tay, Hoa Hạ tu chân giới cũng không phải là đối thủ của chư quốc liên mình.
Cuộc chiến Đông Hải chẳng lẽ không phải có chút làm điều thừa? Tất Trường Xuân cũng không phải là người buồn chán đến như vậy đi? Mà chư quốc vì sao không tập họp tiến công Hoa Hạ tu chân giới? Chỉ là phái người ra tiến công thử thử một chút.
"Lão đại, không có cảm giác gì." Phó Xuân nắm chặt hai tay kích động nói. Thật đúng là nằm mơ cũng không nghĩ qua sẽ có ngày này.
"Lão đại, ta cũng không thành vấn đề." Tần gia Hưng không ngừng dùng hai tay chà xát mặt, hưng phấn khó thể nói nên lời.
Dược Thiên Sầu chống cằm gật đầu, cười hì hì nhìn hai người không ngừng kiểm tra tu vi của mình, qua một hồi lâu, hai người mới có thể bình tĩnh lại một chút.
Phó Xuân cầm túi trữ vật cung kính đưa tới, nói: "Lão đại, còn lại tám mươi vạn thượng phẩm linh thạch."
Tần gia Hưng tự nhiên cũng không dám tàng tư, đồng dạng cung kính đưa tới. Dược Thiên Sầu ngồi thẳng người, xua tay cười nói: "Hiện tại đã là tu sĩ Độ Kiếp sơ kỳ, không thể nghèo như tiểu tán tu, trên người không có chút tiền phòng thân sao được, để lại trên người dùng đi!"
Hai người bị hắn nói đến ngại ngùng, Tần gia Hưng vò đầu cười khúc khích, lúc này mới gọi là hạnh phúc a! Ngẫm lại trước đây, cũng không phải là tiểu tán tu nghèo mạt hay sao!
"Ta vẫn là câu nói kia, chỉ cần thành thực đi theo ta hỗn, bảo chứng cho các ngươi ăn ngon uống ngon." Dược Thiên Sầu đứng lên, vỗ vai hai người nói: "Hảo hảo giúp ta làm việc, ngày lành còn đang phía sau."
Hai người đã không biết nên nói gì cho phải, chỉ biết gật đầu cười ngây ngô.
"Đêm qua ta vừa ra tay, nói vậy sẽ có rất nhiều tán tu sẽ đến nịnh bợ các ngươi." Dược Thiên Sầu đi vòng quanh hai người nói: "Nếu như bọn họ phát hiện tu vi các ngươi tới Độ Kiếp sơ kỳ, nói vậy sẽ càng thêm ước ao. Các ngươi có thể đem chuyện Phá Cấm Đan hướng mọi người tuyên dương tuyên dương một chút!"