Tinh Thần Châu

Chương 55 : lớn mật

Ngày đăng: 09:49 18/04/20


Cẩn thận kiểm tra đơn thuốc luyện chế Trúc Cơ Đan, theo như trên đơn thuốc này viết thì cần phải có chín loại linh thảo. Dược Thiên Sầu liền đem tên thuốc ghi nhớ theo trình tự, bởi đây chính là đơn thuốc hắn đang cần dùng!

 

Tầng thứ bốn của đơn thuốc là luyện chế đan dược dùng cho Kết Đan kỳ. Nhưng Dược Thiên Sầu chỉ tùy tiện nhìn thoáng qua, bởi vì hắn đã ghi nhớ Trúc Cơ Đan rồi, đối với những loại khác không có bao nhiêu hứng thú xem xét. Bỗng dưng bên ngoài truyền đến thanh âm của đám người Lăng Phong, Dược Thiên Sầu liền cẩn thận đem đơn thuốc giấu đi.

 

"Sao không nhìn thấy Dược Thiên Sầu đâu nhỉ?" Đây là thanh âm của Nghiêm Thù. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

 

Dược Thiên Sầu mở cửa hô lớn: "Ta đây.., ta đây...Xin chào Nghiêm sư tổ!"

 

Dược Thiên Sầu vội vàng chạy đến trước mặt Nghiêm Thù, mỉm cười hành lễ, vừa cười vừa nhìn ba vị huynh đệ đồng môn chào hỏi.

 

"Ưm!" Nghiêm Thù giương đôi mắt hổ, lạnh lùng nói: "Từ hôm nay trở đi, ngươi sẽ cùng ba người bọn hắn làm thành một đội, nếu kẻ nào lười biếng thì sẽ nghiêm trị không tha. Bốn người các ngươi đều nghe rõ cả chưa?"

 

"Hiểu rồi." Dược Thiên Sầu vẫn tươi cười siểm ninh. Nhưng trên mặt ba người kia thì không chút thay đổi, khiến cho Nghiêm Thù sa sầm nét mặt, hừ lạnh một tiếng, theo sau mới xoay người bỏ đi.

 

"Nghiêm sư tổ đi thong thả!" Dược Thiên Sầu mỉm cười nhìn theo bóng lưng của Nghiêm Thù đi xa, thắt lưng mới chịu dựng thẳng lên. Lúc này hắn chợt phát hiện, ba người ở bên cạnh đều đang dùng ánh mắt kinh thường nhìn vào mình, hiển nhiên bọn hắn không tra hành vi nịnh bợ của chính mình vừa rồi.

 

Dược Thiên Sầu đưa mắt nhìn ba người nói: "Ba vị huynh đệ, hôm nay bắt đầu làm việc cùng mọi người, xin hãy chiếu cố nhiều hơn."

 

"Hừ!" Bắc Tử liếc mắt nhìn hắn, châm chọc nói: ""Ngươi là đệ tử của Quan trưởng lão, đâu đến phiên chúng ta chiếu cố. Nếu muốn chiếu cố, ít nhất cũng phải là Nghiêm sư tổ của ngươi ah!"

 

Lăng Phong ngay cả liếc mắt, cũng chẳng thèm nhìn hắn, nói: "Chúng ta đi thôi! Đừng cấp cho tên họ Nghiêm kia tìm được cơ hội."

 
 

"Á..." Dược Thiên Sầu hú lên một tiếng quá dị, lão gia hỏa này đang muốn dùng việc công để báo thù riêng. Lúc này, trên mặt Dược Thiên Sầu cũng lộ ra biểu tình đáng thương nhìn Quan Uy Vũ.

 

"Chuyện này..." Quan trưởng lão trầm ngâm, tuy hắn là "Đan Si" nhưng cũng không phải kẻ ngu ngốc. Tự nhiên đã nhìn ra Phí trưởng lão đang có mưu đồ với đệ tử mình.

 

Nghiêm Thù đứng ở một bên, nhìn bộ dáng đáng thương của Dược Thiên Sầu, lại quan sát nụ cười âm hiểm trên mặt Phí trưởng lão. Hắn trong lòng khẽ cười thầm.

 

"Như thế nào? Quan trưởng lão luyến tiếc ái đồ sao?" Phí trưởng lão chất vấn nói, ánh mắt dường như vô tinh hữu ý nhìn thoáng qua nữ tử đứng ở phía sau.

 

Quan trưởng lão cũng trầm ngâm nhìn nàng, thở dài một hơi, đầy cõi lòng áy náy nhìn Dược Thiên Sầu nói: "Ngươi đi cùng Phí trưởng lão tới Vạn Phân Viện hỗ trợ mấy ngày! Lúc trở về, ta nhất định sẽ truyền thụ cho ngươi phương pháp luyện đan mà ta tâm đắc nhất."

 

"Sư phụ, ta không muốn đi" Dược Thiên Sầu cầu xin nói.

 

"lớn mật!" Nghiêm Thù quát: "Một đệ tử Luyện Khí kỳ, mà cũng dám mặc cả cùng các vị trưởng lão. Ở trong mắt ngươi còn có môn quy của Phù Tiên Đảo nữa hay không?"

 

Dược Thiên Sầu ngần ra, mẹ kiếp! Lão tử không đụng tới ngươi, ngươi chạy ra xem náo nhiệt làm cái gì. Thấy lão tử hiền lành, ngươi còn tưởng là mình oai phong lắm sao?

 

Dưới cơn tức giận, Dược Thiên Sầu há miệng quát lớn, thanh âm so với Nghiêm Thù còn trung khí hơn nhiều: "Nghiêm Thù, ngươi câm miệng lại cho ta! Ta đang nói chuyện với sư phụ mình, ngươi chạy ra phóng rắm là muốn sao đây? Trưởng lão đang nói chuyện, khi nào thì tới phiên ngươi chen miệng vào, trong mắt ngươi còn có môn quy của Phù Tông Đảo nữa không? Hay ỷ vào cha ngươi làm trưởng lão, mà trong mắt đều không coi những trưởng lão khác ra gì? Bất quá ở trước mặt sư phụ ta cùng Phí trưởng lão, thì chưa tới lượt ngươi phát uy đâu, mau lăn qua một bên cho ta!"