Tinh Thần Châu

Chương 555 : Kiếm Xuất Vô Thỉ

Ngày đăng: 09:54 18/04/20


"Quân Lâm Xích, Lam Nhan Yêu Đao, Tuyệt Mệnh Song Trào, Phiên Vân Kiếm, Thần Tài Kiếm, Cự Ngân Kiếm!"

 

Trong miệng chúng nhân đứng ở phía dưới quan sát nhảy ra những cái tên, khiến cho người ta nghe danh mà phải hâm mộ không thôi. Cũng có người kinh sợ than: "Đều là trung phẩm Linh Bảo ah! Lần này bảy kiện trung phẩm Linh Bảo đồng thời xuất hiện, quả nhiên là hiếm thấy!"

 

Yến Truy Tinh liếc mắt nhìn sang đám người, thầm hướng Man Hổ truyền âm hỏi: "Những người kia là ai?"

 

Lúc này lực chú ý của Man Hổ đang tập trung lên trên người bảy vị cao thủ Hóa Thần hậu kỳ. Đương nhiên phần nhiều là vướng bận đến sự an nguy của sư phụ mình. Hắn nghe xong thì hơi nhíu mày, nhưng vẫn truyền âm giải thích nói: "Những người kia đều không phải cao thủ bình thường. Họ là lĩnh chủ của những quốc gia khác, tu vi đều đã bước vào cảnh giới Hóa Thần kỳ. Lượng lượng đang âm thầm trợ giúp Vô Cực Đảo chúng ta, cũng chính là ở trong tay bọn họ mà ra."

 

Yến Truy Tinh kinh hãi nhìn xung quanh, hắn không thể tưởng tượng nổi xung quanh đây có đến hơn trăm vị cao thủ Hóa Thần kỳ. Đối với cơ hội ngàn năm khó gặp này, liền ghi khắc dung mạo của đám người vào trong trí nhớ. Theo sau lại truyền âm hỏi tiếp: "Bọn hắn vừa mới nói trung phấm Linh Bảo, phải chăng chính là những vũ khí ở trong tay Băng tiền bối cùng sáu người kia?"

 

"Không sai!" Man Hổ tường tận giải thích nói: "Chiếc thước màu kim sắc kia là Quân Lâm Xích, người sử dụng tên Thích Cửu Quân! Thanh lam đao kia là Lam Nhan Yêu Đao, người béo mập sử dụng nó tên là Bùi Phóng! Song trảo kia chính là Tuyệt Mệnh Song Trảo của tiền bối u Dương Đạt. Còn người đứng bên cạnh sư phụ ta, là cung chủ Thiên Phong Vân Cung - Hồ Trường thọ, trong tay cầm Phiên Vân Kiếm. Người thân mặc hắc bào là Âm Bách Khang, trong tay cầm theo Thần Tài Kiếm. Còn ở chính giữa là Văn Lan Phong, trong tay là thanh Cự Ngân Kiếm. Bảy người này đều bài danh trong số mười đại cao thủ của Tu Chân giới, tu vi đã ngoài Hóa Thần hậu kỳ!"

 

Yến Truy Tinh khẽ gật đầu, không cần phải nói, trong tay Băng Thành Tử hiền nhiên là Huyền Băng Kiếm. Hắn dừng một chút, mới truyền âm hỏi: "Mười đại cao thủ, còn ba người kia là ai? Như thế nào không thấy xuất hiện ở đây?"

 

Man Hổ thu ánh mắt trở về, quẳng ném sang Yến Truy Tinh, có chút bất đắc dĩ trả lời: "Đứng đầu mười đại cao thủ là Tất Trường Xuân, còn hai vị cao thủ nguyên bản xếp hàng đệ tam và đệ tứ, đáng tiếc đã bị Tất Trường Xuân giết chết rồi!"

 

Yến Truy Tinh giật mình, đưa mắt nhìn về phía bảy người đang giằng co nhau: "Tu vi của bảy người kia xếp hạng như thế nào?"

 

"Không biết." Man Hổ lắc đầu nói.

 
Đúng lúc này, trên không trung bỗng nhiên vang lên thanh âm cuồng hống của Văn Lan Phong: "Kiếm Xuất Vô Thỉ..."

 

Một đoàn kiếm cương lăng lệ nháy mắt bành trướng ra ở bên trong vòng vây của sáu người. Không.., hẳn là phải dùng bạo tạc để tưởng tượng thì sẽ thích hợp hơn. Kiếm cương như vầng thái dương tản xuất ra quang mang nóng bỏng, chiếu khắp tứ phương đánh tan đi tầng sương mù.

 

"Oanh oanh oanh..." Bỗng dưng xuất hiện những tiếng nổ lớn kinh thiên động địa. Khí lãng phiên phiên, hồn nhiên tản mát ra bốn phương tám hướng.

 

Trên không trung, vòng vây phạm vi gần ngàn thước của sáu vị cao thủ Hóa Thần hậu kỳ bất tri giác đã bị đánh tan. Cướp lấy chính là trăm ngàn hư ảnh kiếm cương nổ tung thành một đoàn. Cảnh tượng này phi thường tráng lệ, phi thường khủng bố. Đây cũng chính là một chiêu phản kích hoàn mỹ khi lâm vào tuyệt cảnh bị địch nhân bủa vây tứ phía. Đương trường đã phá tan công kích liên thủ của sáu người Băng Thành Tử.

 

Đám người quan khán ở phía dưới không khỏi cảm thán kinh hô: "Tuyệt chiêu Kiếm Xuất Vồ Phỉ trong Thiên Tầm Kiếm Quyết nghe danh đã lâu. Không nghĩ tới hôm nay cũng được tận mắt nhìn thấy Vãn Lan Phong thi triển ah!"

 

"Cường hãn! Quả nhiên không hổ danh là thiên hạ đệ nhị cao thủ." Vài người khác cũng cảm thán binh phẩm.

 

Lần giao phong này, thoạt nhìn tuy chiêu thức hoa lệ rườm rà. Nhưng kì thực chính là ngạnh kháng, không hề có một chút hư chiêu nào.

 

Sáu người Băng Thành Tử bị đánh ngược trở ra, mỗi người đều cùng Văn Lan Phong lấy cứng chọi cứng. Cho nên không khỏi đau đớn phát ra một tiếng kêu thảm, thuấn di lùi ra phía sau.

 

Trong đó Bùi Phóng từ trên cao đánh xuống. Bởi vì lần giao phong này là do hắn phát động công kích. Nên cũng không biết có phải là do Văn Lan Phong cố tình trả thù hay là bởi tu vi của hắn chênh lệch. Mà sau khi ngạnh kháng một chiêu khí thế mười phần khủng bố này, cổ họng của hắn đã dâng lên cảm giác ngọt lịm, thiếu chút nữa thì phun ra một búng máu tươi ở trước mặt chúng nhân. May mắn là hắn đã kịp nuốt trở vào trong bụng, cũng nương theo lúc thuấn di, nhanh chóng lau đi vết máu chảy ra từ khóe miệng.