Tinh Thần Châu

Chương 558 : Cạnh giới

Ngày đăng: 09:54 18/04/20


Bên ngoài Mê Vụ Sâm Lâm, Lộng Trúc nghe tin Dược Thiên Sầu đang ở bên trong, vì vậy hắn nghĩ đủ biện pháp tìm kiếm, thế nhưng vẫn không gặp tên kia.

 

Tìm kiếm suốt mấy ngày, Lộng Trúc nghĩ có chút không thích hợp. Theo sự hiểu biết của hắn về Dược Thiên Sầu, thì tên tiểu tử này là một người không chịu ngồi yên, chẳng lẽ hắn lại nằm lì ở bên trong không chịu đi ra?

 

Theo sau trùng hợp nghe được tin tức, có một người tên là Ngưu Hữu Đức, ở tại Quỳ trang làm giá xảo trá, lừa không ít linh thạch của chư quốc. Phản ứng đầu tiên của Lộng Trúc chính là, Ngưu Hữu Đức kia không chuẩn có khả năng chính là Dược Thiên Sầu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn

 

Nhưng nghe lời đồn thổi nói, Ngưu Hữu Đức là một cao thủ Hóa Thần kỳ, cho nên Lộng Trúc đã phủ định suy đoán trước đó của mình. Dược Thiên Sầu có thể thay đổi gương mặt, nhưng tu vi là không thể nào giả vờ.

 

Bất quá Lộng Trúc rất hiếu kỳ, Ngưu Hữu Đức rốt cục là ai, bằng kiến thức uyên bác của hắn trong tu chân giới, không ngờ lại chưa từng nghe ai nói qua về con người này. Hắn hiếu kỳ, chuẩn bị đi Quý trang nhìn xem. Người khác kiêng kỵ lão giả cụt tay trong Quỷ trang, nhưng hắn thì không nề hà.

 

Lộng Trúc còn chưa kịp đứng lên, thì bỗng dưng lại nghe được một tin tức làm cho hắn khiếp sợ, thánh địa Bích Uyển quốc, Văn Lan Phong một mình đấu cùng sáu vị cao thủ Hóa Thần hậu kỳ, Bùi Phóng bị đánh trọng thương, một bàn tay còn bị Văn Lan Phong chém đứt. Về phần năm tên cao thủ còn lại đều phải cúi đầu nhận thua Văn Lan Phong.

 

Làm cho mọi người cảm thấy kỳ lạ chính là, Văn Lan Phong đã tuyên cáo, nghe nói Dược Thiên Sầu tài hoa hơn người, hắn phi thường thưởng thức. Lại cảnh cáo đám cao thủ Hóa Thần kỳ có mưu đồ đích thân xuất thủ đối phó Dược Thiên Sầu, hắn sẽ không ngồi yên không màng đến.

 

Hướng đông nam bên ngoài Mê Vụ Sâm Lâm, trên một tảng đá lớn, vài tên tu sĩ đang thu xếp thức ăn, vỗ mông ngựa cho Lộng Trúc. Còn có vài người đang hướng Lộng Trúc báo cáo lên tin tức mới nhất.

 

Tay cầm một chân gà, Lộng Trúc ngồi xổm trên tảng đá lớn, đầy mặt kinh ngạc nhìn chằm chằm người đang nói phía dưới: "Tin tức này có xác thực không? Các ngươi không lầm đó chứ?"

 

"Lộng Trúc tiền bối, chúng ta gạt ai cũng không dám gạt ngài!" Một người vỗ ngực bảo chóng: "Tin tức này thiên chân vạn xác, hiện giờ đang nóng như lửa đốt, tuyệt đối không phải giả."

 

"Các ngươi ăn uống đi, ta đi tìm Văn Lan Phong hỏi một chút." Lộng Trúc trực tiếp ném chân gà vào lòng người kia, theo sau lăng không biến mất ở trên không trung. Người nọ ôm chân gà bóng nhẫy ngơ ngác nhìn sang những người khác...

 

Quý trang mai viên, Dược Thiên Sầu xào trá chư quốc một trận, thừa dịp thời gian rảnh rỗi, ở trong vườn khổ luyện cầm Hí. Đây là công việc mỗi khi có thời gian rảnh rỗi, hắn sẽ luôn luyện tập. Hắn đối với công pháp của Tất Trường Xuân sáng chế ra vẫn luôn rất có lòng tin. Cho nên lúc rảnh rỗi cũng thường xuyên khố luyện. Phó Xuân và Tần gia Hưng nhìn mà không hiểu lão đại đang làm gì, bất quá nhìn có hiểu hay không cũng không quan hệ, Dược Thiên Sầu giao nhiệm vụ cho hai người mỗi ngày phải thăm dò tin tức ở trong tu chân giới. Hai người cũng vui vẻ chạy tới chạy lui.

 
 

Phó Xuân lắc đầu nói: "Người ta là tình thế bắt buộc mà thôi."

 

Dược Thiên Sầu đưa ngọc bài cho Phó Xuân nói: "Công bố giá cả của Thiên Hạ thương hội ra ngoài, miễn cho người khác nói ta xử sự bất công. Mặt khác mời người của Thiên Hạ thương hội vào đây, thương thảo xem lúc nào bọn chúng sẽ trả tiền."

 

Đám người ngoài cửa vốn tâm tình đang không tốt, kết quả phải chờ thêm gần nửa ngày, sắc mặt lại càng khó coi hơn. Trọng yếu nhất là, rất nhiều người đối với việc cạnh tranh ngày hôm nay cũng không ôm bao nhiêu hi vọng, ra giá không cao, chỉ nhờ vào chút lời tình cảm cùng uy hiếp đe dọa trong ngọc điệp mà có tác dụng mới thật là gặp quỷ.

 

Phó Xuân vừa xuất hiện ngoài cửa, liền hấp dẫn sự chú ý của mọi người. Hắn cũng không dài dòng, vung ngọc bài nói: "Người ra giá cao nhất là Thiên Hạ thương hội, mười ức thượng phẩm linh thạch!"

 

"Mười ức?" Bên ngoài ồ lên một trận, giá này đúng thật là có điểm cao đến thái quá, nhất thời đều sôi nổi nghị luận.

 

"Dám xuất ra cái giá này, sợ rằng cũng chỉ có Thiên Hạ thương hội mà thôi."

 

"Thiên Hạ thương hội quả nhiên là Thiên Hạ thương hội, không phải như người có tiền bình thường!"

 

Ánh mắt chúng nhân tìm đến trên người Nhiếp Thắng đang trầm mặc không hé răng, người này đang âm trầm mà đứng, nhìn không thấy diễn cảm vui sướng hay đắc chí vì cạnh giới thắng lợi.

 

Phó Xuân không để ỷ tới những lời bàn tán của mọi người, quét mắt một vòng, không phát hiện Quản Trung Giai của Thiên Hạ thương hội đâu, vì vậy giờ cao ngọc điệp trong tay lên nói: "Ngưu tiền bối cho mời quý khách của Thiên Hạ thương hội vào bên trong mai viên bàn chuyện, không biết là người nào đây nhỉ?"

 

"Ta." Nhiếp Thắng đi ra, Phó Xuân ngây người, lập tức đưa tay nói: "Mời vào trong."