Tinh Thần Châu
Chương 581 : Thiên la địa võng
Ngày đăng: 09:55 18/04/20
"Thực sự là kỳ quái, Ngưu Hữu Đức kia rốt cục là từ đâu toát ra, trước đây sao ta chưa từng nghe nhắc tới."
Thánh địa Bích Uyển quốc, bên trong thánh điện ngọc thạch, Văn Lan Phong lộ ra hình dạng không thể tưởng tượng nổi. Sau khi tin tức về Yến Truy Tinh truyền ra, Văn Lan Phong đồng dạng rất khiếp sợ, bất quá xưa nay hắn đối với việc cướp đoạt đồ vật của người khác cũng không có hứng thú quá lớn. Nhưng thật ra đối với khả năng Ngưu Hữu Đức chỉ liếc mắt liền có thể xem thấu gốc gác của Yến Truy Tinh hắn vẫn cảm thấy khó có thể tin.
Chính là người tuổi trẻ mà thời gian trước Băng Thành Tử mang theo bên người, lúc đó Văn Lan Phong đã cảm thấy có chút kinh ngạc, không khỏi nhìn hắn thêm vài lần, phát hiện bất quá chỉ là một tiểu tu sĩ Độ Kiếp sơ kỳ, nên cũng không hề lưu ý. Thế nhưng Ngưu Hữu Đức lại có thể nhìn ra kỳ hoặc khác bên trong, lẽ nào tu vi của hắn còn cao hơn chính mình?
Trước đó Ngưu Hữu Đức ở trong Quỷ trang nháo ra động tĩnh, hắn vẫn không để ý, cho rằng nhiều lắm chỉ là một tên lừa gạt có chút tu vi mà thôi, không nghĩ tới thật có vài phần bản lĩnh!
Lộng Trúc đang ngồi một bên bóc Lục Hương Tử ăn, đây là một hạt cây cứng cỡ móng tay cái, bóc lóp vỏ ra, bên trong có chất bột ăn vào thật thơm giòn ngon miệng. Loại hạt cây này chỉ có trong Văn gia thánh địa, địa phương khác không hề sinh trưởng.
Hạt cây mặc dù cóng, nhưng bằng vào tu vi của Lộng Trúc, bất quá chỉ sờ nhẹ liền mở ra, bột hạt bên trong trắng nõn lại tiến vào trong miệng. Hắn ngồi trên ghế, trong miệng không ngừng nhai nhóp nhép, lại nhìn Văn Lan Phong đang nhíu mày suy nghĩ, không biết nên nói cái gì mới tốt.
Hắn cũng không hề nghĩ tới! Minh không đáp ứng giúp Dược Thiên Sầu giết Yến Truy Tinh, kết quả chân trước vừa rời khỏi tửu lâu, Dược Thiên Sầu đã chân sau mượn Yến Truy Tinh khai đao. Tiểu tử này thật đúng nói làm liền làm, không có chút trớt át bần thỉu. Nhưng động tĩnh huyên náo quá lớn, đây là nhất định muốn đẩy Yến Truy Tinh vào đường cùng rồi! Cái gì pháp quyết có thể xưng hùng tu chân giới, mơ hồ như vậy sao? Độc thật! Chính hắn không động thủ, nhưng lại có thể sai khiến thiên hạ tu sĩ cùng lao tâm khổ tứ thay cho hắn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - truyenfull.vn
"Lộng Trúc! Ta rốt cục phục ngươi, đều nói nhân duyên của ngươi trong tu chân giới rất tốt, không nghĩ tới ngay cả Ngưu Hữu Đức hoành không xuất thế mà ngươi cũng nhận thức, quả nhiên kết giao bằng hữu rộng khắp mọi nơi. Có thế tiết lộ một chút hay không, người này rốt cục là thần thánh phương nào?" Văn Lan Phong cười hỏi.
Lộng Trúc cũng biết, ở trong địa bàn của hắn gặp mặt với Ngưu Hữu Đức khẳng định là không thể gạt được hắn, lắc đầu nói: "Lão Văn! Ngươi đừng quản hắn từ nơi nào xông ra, chuyện này không quan hệ gì tới ngươi. Tốn tâm tư làm gì?"
"Không phải nói như vậy, ta thật ra có điều cầu hắn, muốn nhờ ngươi hỗ trợ giật dây bắt cầu." Văn Lan Phong chăm chú nói.
Thần tình Lộng Trúc thoáng ngây ra, hồ nghi nói: "Ngươi có chuyện muốn cầu hắn? Cầu hắn cái gi?"
Lão lục khẽ lắc đầu, ôm chặt mũi tên lệnh, hắc hắc cười nói: "Ta còn trông cậy vào đại sư huynh thay ta báo thù đây! Việc này giao cho ta làm! Được rồi, đại sư huynh, nhớ kỹ còn có mối thù của nhị sư huynh."
"Cho ta, ngươi là sư huynh, chuyện như vậy hẳn phải nhường cho sư đệ ta đi làm." Lão thất đưa tay định giật lấy.
"Các ngươi đi mau!" Lão lục đẩy tay lão thất, vừa nói vừa lách ra ngoài, hướng phương hướng ngược lại một đường chạy đi.
"Lão lục!"
"Lục sư đệ!"
"Lục sư huynh!"
Mấy người sốt ruột thấp giọng kêu lên, không dám lớn tiếng. Thế nhưng dù cho lão lục có nghe thấy được, nhưng cũng không quay đầu lại, biến mất bên trong rừng rậm.
Sư huynh đệ ba người hai mắt đỏ bừng yên lặng cúi đầu, Yến Truy Tinh mím chặt môi, bộ ngực thở dốc gấp gáp. Man Hổ đột nhiên quả đoán phất tay quát khẽ: "Đi, đừng lãng phí một phen khổ tâm của lão lục."
Nguyên bản có năm người, chỉ còn lại bốn người. Bốn nhân ảnh rất nhanh chui vào trong biển rừng mang mang...